Chương 36.1: Tông Kế Trạch nắm lấy tay Lục Đinh Ninh.

"Cậu chủ Tông?"

Lệ Lâm Hi không ngờ rằng người mở cửa lần này lại là Tông Kế Trạch.

Kỳ thật anh ta cũng biết rằng Tông Kế Trạch không thích loại con gái hay khóc sướt mướt như em gái mình. Hơn nữa, cuộc điện thoại của Cảnh Kình vừa rồi đã nói rằng Tông Kế Trạch tham dự bữa tiệc của Tông Thị nên không đến được.

Nhưng tại sao Tông Kế Trạch lại xuất hiện ở đây?

Điều này làm cho Lệ Lâm Hi nhất thời không thể hiểu nổi người đàn ông này có dụng ý gì!

Nhưng không cần biết vì sao Tông Kế Trạch đột nhiên xuất hiện ở bữa tiệc này, Lệ Lâm Hi vẫn kính cẩn chào hỏi: "Cậu chủ Tông..."

Chỉ là mặt Tông Kế Trạch vẫn vô cảm khi đối diện với nụ cười hiếm hoi của Lệ Lâm Hi.

Thậm chí anh còn không nói lời nào, trực tiếp đi qua Lệ Lâm Hi vào phòng.

Không biết là do vẻ mặt của Tông Kế Trạch u ám đến đáng sợ, hay là luồng sát khí trên người anh quá nhiều mà khiến mỗi chỗ anh bước qua, mọi người đều yên lặng.

Cùng lúc đó, nhóm người đang chơi trong góc trong cùng của phòng nơi Lục Đinh Ninh ở bắt đầu xô đẩy nhau.

"Suỵt, là Cậu chủ Tông!"

"Đừng đùa!"

Đó cũng là lúc Lục Đinh Ninh phát hiện ra sự xuất hiện của Tông Kế Trạch.

Vào lúc cô nhìn lên, nhìn thấy ánh mắt của Tông Kế Trạch đang quét qua mọi người trong phòng riêng, như thể đang tìm kiếm ai đó.

Anh đến đây để tìm Lệ Khả Hinh có phải không?

Lục Đinh Ninh thực sự nghĩ như vậy vào thời điểm đó.

Chắc là cảm thấy việc một cô gái thích mình tự dưng thích chơi với người khác có phần khó chịu.

Có điều nếu là như vậy thì Lục Đinh Ninh cảm thấy Tông Kế Trạch cũng khá là có tình cảm, nếu không, cũng sẽ không hoảng hốt chạy đến đây để tìm người như vậy!

Nhưng khi đôi mắt của Lục Đinh Ninh dần dần lộ là hàm ý vui đùa thì đυ.ng phải ánh mắt của Tông Kế Trạch trong không khí...

Sau đó Tông Kế Trạch với đôi chân dài có tỷ lệ hoàn hảo của mình đi về phía góc nơi có Lục Đinh Ninh và Lệ Khả Hinh.

Ngay lúc đó mặt Tông Kế Trạch không chút thay đổi, không ai có thể hiểu được tại sao anh lại đến đây, từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh, trong mắt dường như đang biết tất cả mọi chuyện.

"Anh Kế Trạch ..." Lệ Khả Hinh dường như cũng bị khí thế mãnh liệt của người đàn ông làm cho xao động, nhưng sự kinh ngạc chỉ là thoáng qua, trong mắt cô ta có thêm một chút kɧoáı ©ảʍ sau khi trả thù.

Suy cho cùng thì phụ nữ ít nhiều đều muốn sự hư vinh.

Cô ta đã buồn biết bao khi theo đuổi Tông Kế Trạch mà bị vô số người trêu chọc, giờ cô ta mong Tông Kế Trạch có thể quỳ xuống trước mặt cô ta để tỏ tình.

Không phải chỉ có Lệ Khả Hinh mới nghĩ rằng Tông Kế Trạch đến đây để tỏ tình với cô ta, từ biểu hiện của những người có mặt, có thể thấy rằng hầu hết mọi người đều nghĩ như vậy.

Đặc biệt là anh em Tấn Văn Hiên và Tấn Văn Nhã, lúc này còn lộ ra vẻ nghiến răng nghiến lợi.

Mặc dù việc Tấn Văn Nhã kết hôn với Tông Kế Trạch có chút viển vông, nhưng nếu Lệ Khả Hinh là người đầu tiên đến với Tông Kế Trạch thì nhà họ Tấn thậm chí không thể ngóc đầu lên...

Chỉ là những người này chỉ đoán được phần đầu chứ không đoán được phần sau.

Bởi vì khi Tông Kế Trạch chậm rãi đi đến góc chỗ của Lệ Khả Hinh và Lục Đinh Ninh, anh nói: "Còn không đứng lên?"

Bộ não của Lệ Khả Hinh lúc đó trống rỗng. có thể được nhìn thấy từ đôi mắt hoàn toàn choáng váng của cô ta.

Đúng vậy, dù sao thì cô ta cũng đã theo đuổi Tông Kế Trạch nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Tông Kế Trạch chủ động bước tới gần cô ta...

Đối với Lệ Khả Hinh, cô ta thực sự hưng phấn đến mức không biết phải làm như thế nào.

Về phía Lục Đinh Ninh, cô vẫn đang trong trạng thái không liên quan đến mình, mặc dù bây giờ Tông Kế Trạch đang nhìn vào cô, nhưng cô thực sự không nghĩ rằng người mà Tông Kế Trạch bắt đứng dậy là cô.

Cho đến khi Tông Kế Trạch thấy cô đã lâu không có động tĩnh gì, nên anh đưa tay ra nắm lấy cô…

……….