Chương 3: Đức Phật độ tôi.

Nhân vật lớn như Tạ tổng, cùng tiểu tổ tông nhà cô là tình cảm plastic. Kết hôn nhiều năm, trừ bỏ quan hệ trên giường ra, một chút đều không giống vợ chồng bình thường.

Nhưng mà, cũng không thể chỉ hưởng mà không làm đúng không?

Tần Phạn không trả lời, cảm thấy điều hòa trong xe mở hơi lớn, xốc cái chăn che lên người, không chút để ý mà “Ừ ” một tiếng, “Nhanh thôi.”

Nghe giọng cô như là lấy lệ, Tưởng Dung có chút không yên tâm:

“Thật sao?”

Tưởng Dung do dự, vẫn là nói “Dù sao Tạ tổng trong thương giới bị đồn là thần phật không có thất tình lục dục, tính tình lãnh đạm, nếu không được thì chúng ta lại nghĩ cách khác.”

Chỉ là không biết kẻ thù là ai, làm người ta có loại cảm giác sởn tóc gáy như bị rắn độc nhìn trộm.

Tần Phạn nhướng mi, một đôi mắt đào hoa phong tình đến mình cũng không biết: “Ách……”

Tưởng tỷ đây là quá xem nhẹ sự hấp dẫn của cô hay là đánh giá quá cao sự tự chủ của Tạ Nghiên Lễ.

“Còn có, chị Tưởng, cái từ “thần phật” này...” Nếu cô nhớ không lầm nói, người đại diện nhà mình hình như là sinh viên giỏi khoa tiếng Trung.

“Hai từ nào? Em không xem phỏng vấn gần đây của chồng em sao, cái này là bình luận đang nổi tiếng nhất trên mạng!”

Tưởng Dung nói, tìm trên máy tính bảng, đầu ngón tay chỉ vào màn hình nói: “Em xem một chút đi.”

Ánh mắt Tần Phạn dừng ở video phỏng vấn mà Tưởng Dung click mở——

Trong video, người đàn ông mặc tây trang cao cấp, nhàn nhã ngồi trên chiếc sô pha màu đỏ thẫm tiếp nhận phỏng vấn, mặt mày anh tuấn, khiến người nhìn qua khó quên được.

Dễ thấy nhất là tay phải của anh có một chuỗi Phật châu màu đen khắc kinh văn, Phật châu không đeo ở cổ tay, mà là tùy tiện rũ xuống ở ngón tay dài, trắng, khớp xương rõ ràng mạnh mẽ, hoàn mỹ như tác phẩm nghệ thuật, trời sinh khiến người khác trân quý.

Tần Phạn xác định, đây đúng là ông chồng rẻ rúng nhà mình.

Tiện tay click mở bình luận phía dưới.

Tuy nhiên, bình luận hot nhất ban đầu đã bị một cái bình luận khác thay thế.

Bình luận mới nhất hot nhất: Đức Phật độ tôi.

Tần Phạn môi đỏ chậm rãi cong lên, nhanh nhẹn dứt khoát chụp màn hình gửi vào di động mình, sau đó lưu lại.

Nhìn một loạt động tác của cô, Tưởng Dung còn tính toán trêu chọc hai câu, ai ngờ xe bảo mẫu đã dừng ở cửa phòng làm việc.

Tưởng Dung nhìn thời gian, không kịp đùa nữa, vội vàng ấn mở cửa xe thúc giục: “Mau xuống xe, thời gian không kịp nữa, chúng ta đến sớm một chút.”

Tần Phạn cất điện thoại: “Không vội, vẫn kịp.”

Tưởng Dung nhìn bộ dáng núi Thái Sơn sập trước mặt vẫn bình tĩnh của Tần Phạn, không biết nên mừng hay nên lo.

Cô bình tĩnh như này là chuyện tốt, nhưng cũng quá bình tĩnh rồi!!!

……

Bắc thành vào giữa hè, buổi tối 6 giờ, sắc trời bắt đầu ảm đạm.

Xe bảo mẫu màu trắng đúng giờ dừng trước cửa khách sạn Ngân Hà.

Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên, Tần Phạn cầm thư mời thuận lợi tiến phòng khách của tiệc tư nhân trên tầng 12.

Phòng tiệc trang hoàng phong cách cổ kính, là những kẻ có tiền đều thích.

Nhìn có vẻ khiêm tốn, kỳ thật rất xa hoa sang trọng, người có tư cách đến đây chắc chắn thân phận không tầm thường.

Hai gian phòng được ngăn cách bởi bức bình phong chạm khắc bằng gỗ đàn hương, bên ngoài khu vực xã giao, bên trong là tiệc rượu, có tư cách vào tiệc rượu đều là tầng lớp thượng lưu trong các khách quý.

Mặc dù có một số người lấy được thư mời, cũng không tư cách ngồi.

Tưởng Dung rất biết tự mình hiểu lấy, không tính để Tần Phạn ngồi vào bàn.

May mà vừa vào liền nhìn thấy đạo diễn lớn nổi tiếng quốc tế Tống Lân ngồi ở sô pha, vội vàng kéo Tần Phạn đi chào hỏi.

Hiện tại Tần Phạn không thiếu kỹ thuật diễn cùng kinh nghiệm, chỉ thiếu một vai diễn tốt, khiến cô xuất hiện ở trước mặt người xem.

Tưởng Dung nhớ rõ đạo diễn Tống gần gây lên kế hoạch quay một bộ điện ảnh đại IP, có thể có được một cơ hội thử vai cũng tốt.

Tống Lân không nói chuyện, nhưng tổng giám đốc bất động sản Vu Châu Thăng ngồi ở bên cạnh ông đánh giá khuôn mặt Tần Phạn, dù người đẹp trong giới giải trí nhiều như mây cũng thuộc xinh đẹp số một số hai, ngữ khí hòa ái: “Tôi từng xem qua cô Tần múa cổ điển. Không biết họ Vu tôi có may mắn được mời cô Tần nhảy một điệu không?”