Chương 11

"Tôi xin lỗi"

Hắn thấy Chu Tầm ánh mắt đỏ hoe, điệu bộ uất ức cùng không cam tâm khiến trái tim hắn ngứa ngáy như có hàng ngàn mũi kim đâm vào xuyên xỏ mà gặm nhấm, Chu Tầm không quan tâm đến lời hắn xin lỗi hoàn toàn ngó lơ đối diện với ánh mắt nhìn bản thân xoáy sâu vào tận tâm can khiến cô đau nhói

"Ông không cần phải xin lỗi, những gì ông nói cũng đâu có sai. Vậy nên tôi mới lựa chọn để cho một mình ông chà đạp còn hơn là làm điếm để cho trăm thằng đàn ông khác chơi. Thấy tôi có giống như là con gái ngoan của ông không"

Chu Tầm nói với giọng không biểu cảm, vô hồn trả lời người đàn ông trước mặt. Dường như bị ông ta coi thường, khinh bỉ đối với Chu Tầm bây giờ cũng không còn quan trọng nữa rồi. Hắn thấy cô không còn xù lông nên nổi cáu hay giận dỗi hắn nữa thay vào đó là bộ mặt hoàn toàn khác khiến hắn cảm thấy bất an vô cùng, trái tim như bị cô giơ nanh vuốt cào vào rỉ máu đến đau đớn

"Tầm Nhi, đừng mà. Tôi xin lỗi, đừng bày bộ dáng đó ra đối với tôi có được không, tôi thực sự yêu em, yêu rất nhiều"

Dựa vào bả vai của hắn, cô hoàn toàn có thể cảm nhận được từng lời nói và cơ thể của hắn đang run rẩy như thế nào khi ôm mình, sự sợ hãi khi đánh mất cô càng khiến cho Chu Tầm phải khinh thường. Quay mặt ra chỗ khác khuôn mặt cô liền thay đổi, trở về vẻ lạnh lẽo đến không cảm xúc. Nếu người đàn ông trong lòng cô thật tâm với mẹ cô, đồng ý bên cạnh bà trở thành điểm tựa vững chắc cho hai mẹ con thì có lẽ cô cũng có một gia đình hạnh phúc, cô cũng có thể gọi người đàn ông này một tiếng ba đầy hạnh phúc, nhưng hiện thực với cô quá tàn khốc, quá đau thương ép cô gái 18 tuổi phải trở nên đầy giả dối và kiên cường

.....

Sau khi Chu Tầm rời khỏi Tần Ngụy Uy lại khôi phục về bộ dáng bình thường, có thể là trước mặt cô hắn muốn bày ra bộ dáng đó để cô động lòng để có được trái tim của cô nhưng cũng có thể là hắn chỉ bày ra bộ dáng đó với người mà hắn thực sự yêu

"A Dương, vào đây"

Chưa đầy 2 phút sau A Dương đã có mặt tại văn phòng của hắn điệu bộ vô cùng chuyên nghiệp và cung kính hoàn toàn không có bất kì biểu hiện gì gọi là dư thừa

"Cậu mau điều tra cho tôi Tầm Nhi cần nhiều tiền thế để làm gì"

Trước đây mỗi khi hắn mua đồ cho cô, cho cô tiền cô đều cự tuyệt từ chối hoàn toàn không thèm đếm xỉa gì đến lời hắn nói vậy mà bây giờ tự dưng lại chủ động tìm hắn, xin tiền hắn còn chủ động quyến rũ hắn. Nếu cô thực sự toàn tâm toàn ý theo hắn, không chỉ là tiền với những con số hắn còn có thể cho cô những thứ khác còn tốt đẹp hơn như vậy. Nhưng nếu em có ý định dám đ*m sau lưng hắn, hắn thề sẽ nghiền nát mẹ con em đến sống không được chết cũng không xong

"Vâng"

...

Chu Tầm bước ra trong một khu mua sắm sang chảnh bậc nhất thành phố S, từ trên xuống dưới đều toát ra là một vị tiểu thư cao quý, vào khu mua sắm không cần nhìn giá. Những mĩ phẩm đắt tiền, những bộ đồ sa sỉ, những chiếc túi sách của các thương hiệu nổi tiếng hàng đầu thế giới đều được cô xách nách mang ra khỏi khu mua sắm, mấy người nhận ra cô là tiểu thư của Tần gia trước đây còn khinh thường vì nghĩ cô chỉ là con ghẻ nhưng bây giờ thấy cô như vậy liền ra sức nịnh nọt và lấy lòng. Chu Tầm chỉ cười nhẹ cho qua, bộ mặt giả dối lại một lần nữa được cô đeo lên cùng đám người đó

"Ông chủ, tiểu thư vào khu mua sắm King theo như tôi thấy thì tiểu thư dùng một số tiền khá lớn để mua quần áo và mĩ phẩm"

Hắn không nói gì chỉ khẽ ừ một tiếng coi như đã biết, tầm nhìn dán chặt vào tấm ảnh của cô trên bàn làm việc

'Tầm Nhi, thực sự là em đã nghĩ thông suốt hay còn có ý gì khác'

....

Tần gia

"Mẹ"

Chu Tầm vừa về đến nhà liền thảo bỏ vẻ mặt lạnh lùng giả tạo mà lao vào lòng Chu Tích Tâm, Chu Tích Tâm dù đã biết hết mọi chuyện, dù biết đứa con này làm tất cả vì mình nhưng bà ta vẫn luôn nghi hoặc trong lòng nên cách đối sử với cô vẫn còn rất gượng gạo

"Mẹ, con mua nhiều đồ cho mẹ lắm. Mẹ xem nè"

Nhìn những túi sách hàng hiệu và những bộ quần áo đẹp Chu Tích Tâm chỉ mỉm cười nhạt nhận lấy

"Mẹ không thích sao"

"Có thích, chúng rất đẹp"

Chu Tích Tâm thừa biết đống này từ đâu mà có, dù đã dặn lòng không được khóc nhưng bản thân vẫn cảm thấy chua xót, bà ta không chua xót cay đắng cho đứa con gái của mình mà đang dằng xé lo lắng cho chính bản thân bà ta

"Tầm Tầm, chẳng phải con nói hắn ta cho con nhiều tiền lắm mà, tại sao lại con lại mua những thứ đắt đỏ này. Mua như vậy rồi thì làm gì còn tiền nữa chứ"

Chu Tầm mỉm cười nhìn Chu Tích Tâm "Mẹ không cần phải lo, ông ta si mê con như vậy nhiêu đây tiền có là gì chứ, lần đầu nên con phải mua nhiều đồ để qua mắt ông ta những lần tiếp theo con sẽ mua hàng chợ thôi không mua hàng hiệu nữa, con cũng liên lạc với bên ngoài rồi. 1 tuần nữa chúng ta sẽ sang Thổ Nhĩ Kì nha mẹ"

Chu Tích Tâm hơi bất ngờ khi đứa con gái này lại quyết định và hành động đột ngột như vậy trong lòng không khỏi lo lắng

"Tầm Tầm có nhanh quá không, liệu ông ta.."

"Mẹ không phải lo, con đã chuẩn bị hết rồi, ông ta sẽ không tìm được đâu. Bây giờ mẹ hãy nghe con nha"

Chu Tầm nhìn Chu Tích Tâm gương mặt đầy hớn hở nhưng cô không biết rằng mẹ không vui hoàn toàn không hề vui

....

Đến tối hắn trở về biệt thự lại không thấy Chu Tích Tâm đâu, cũng đã mấy ngày không thấy mặt bà ta, đi vào trong bếp thì thấy Chu Tầm đang đứng nấu ăn điệu bộ vô cùng tất bật. Chẳng hiểu sao chứng kiến cảnh tượng này trong trái tim hắn như có dòng nước ấm chảy qua ngọt ngào vô cùng

"Tầm Nhi"

Chu Tầm quay người lại nở một nụ cười rạng rỡ với hắn "Ba về sớm vậy, muốn ăn cơm do Tầm Tầm nấu không"

Hắn mỉm cười vô cùng hạnh phúc chạy đến bên cô vòng tay qua ôm lấy cả thân hình nhỏ bé kia vào lòng, vùi đầu vào hõm cổ hương thơm thoang thoảng nhè nhẹ như loài thuốc phiện khiến hắn mê đắm, trầm luân. Đối diện với hành động cà rỡn này của hắn em ghét vô cùng ghê tởm vô cùng nhưng vẫn nhẫn nhịn

"Bảo bối, không sợ mẹ con sao"

"Mẹ sang nhà Trần phu nhân rồi 2 hôm nữa mới về. Hình như đang giận ba"

Hắn bất ngờ với câu trả lời của cô, thái độ của cô chỉ sau vài ngày liền thay đổi nhanh chóng, vô cùng ngoan ngoãn và nghe lời. Nụ cười trên khóe môi hắn ngày càng đậm, bàn tay hư hỏng luồn vào trong gấu váy của cô, Chu Tầm cả người tê cứng nhắm chặt mắt để không phải hét lên vì ghê tởm con người này

...