Chương 9

"Mẹ"

Chu Tầm chỉ đứng từ xa gọi Chu Tích Tâm, cô không đủ dũng cảm cũng không đủ dũng khí tiến đến trước mặt bà, dưới bóng lưng mờ nhạt, ánh trăng rọi qua khung cửa càng làm không khí căn phòng thêm kì dị và lạnh lẽo. Chu Tích Tâm không quay người nhìn Chu Tầm, ánh mắt vẫn hướng vào khoảng không vô định. Chu Tầm tiến lên vài bước cất giọng run run

"Mẹ, con biết là...hức...con biết là con không đủ tư cách để xin lỗi mẹ nhưng mà, con mong mẹ hãy hiểu cho con, hức..hức...con...con"

Chu Tích Tâm vẫn không lên tiếng Chu Tầm vẫn kiên nhẫn ở lại mong sao nhận được câu tha thứ của mẹ

"Mẹ à, nếu con không làm theo ý ông ta, ông ta sẽ đuổi mẹ con mình ra khỏi Tần gia. Con biết mẹ không muốn quay trở về cuộc sống của trước kia nên con mới, con mới..."

Chu Tích Tâm vẫn im lặng, hoàn toàn coi như không nghe thấy lời cô nói. Chu Tầm liền nức nở òa khóc như đứa trẻ chạy lại gần Chu Tầm, cô bấu víu như một đứa trẻ tìm phai cứu sinh để cố thoát khỏi vũng bùn lầy dơ bẩn mà bản thân lỡ lún vào, cô ôm lấy Chu Tích Tâm chỉ thấy toàn thân bà ta lạnh ngắt, ánh mắt vẫn trân trân nhìn vào khoảng không

"Mẹ à, con xin lỗi mẹ mà. Con thực sự xin lỗi mẹ, con không muốn mẹ phải chịu khổ, con chỉ muốn sung sướиɠ thôi"

Chu Tầm kéo chân lên cao bao phủ lấy thân thể của hai mẹ con mong sao tìm được chút hơi ấm, cô vùi đầu mình vào hõm cổ Chu Tích Tâm, những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trượt theo gò má ướt đẫm xuống vùng cổ của Chu Tích Tâm. Bà ta chỉ cảm thấy nóng rát vô cùng, l*иg ngực cảm nhận có gì đó trướng đau đè nén nhưng bản thân vẫn là vô cảm

"Mẹ ơi, con đau lắm. Tầm Tầm thực sự rất đau"

Chỉ một câu nói nghẹn lại trong cổ họng cô đã hoàn toàn thức tỉnh được tình mẫu tử trong người Chu Tích Tâm. Bà nhớ lại trước đây đã từng giàng dật từng miếng ăn cho cô, đã rời xa cuộc sống của một kĩ nữ để cho cô có cuộc sống tốt đẹp hơn. Đến bây giờ chẳng lẽ bà lại không tin tưởng đứa con gái mà mình đứt ruột để ra sao

Nhìn những vết thương bầm tím trên cơ thể cô, trên tay, trên khóe miệng rồi trên cổ đều là những vết đỏ tím. Chu Tích Tâm bất ngờ bật khóc bà ôm lấy cô mà gào khóc

"Mẹ không được khóc, Tầm Tầm sẽ rất đau lòng"

Chu Tích Tâm ôm lấy đứa con gái của mình nghẹn ngào "Tại sao, tại sao lại như vậy"

"Chúng ta rời khỏi nơi này có được không mẹ"

Chu Tích Tâm suy nghĩ điều gì đó liền lắc đầu "Nếu chúng ta rời khỏi đây, hắn sẽ gϊếŧ chết mẹ con mình mất. Kể cả có thoát được hắn chúng ta sẽ không thể sống được nếu không có tiền con hiểu không"

"Chẳng lẽ mẹ muốn con hằng ngày phải lên giường chờ hắn âu yếm sao, hức...hu"

Chu Tích Tâm tay siết chặt ga giường, vành mắt đỏ hoe "Có người mẹ nào mà chịu nổi con gái của mình ân ái cùng với chồng của mình chứ"

"Hằng ngày hắn đều cho con rất nhiều tiền chỉ cần con thích hắn lập tức đáp ứng, số tiền đó con không động vào nên vẫn còn nguyên. Với số tiền đó mẹ con chúng ta có thể đến một nơi không ai biết, cùng nhau sống thật tốt sau đó con sẽ đi làm để nuôi mẹ có được không"

Nhìn vành mắt đỏ hoe của con gái cùng những vết thương lớn nhỏ trên cơ thể bà ta biết con gái đã chịu nhiều tổn thương cùng uất ức liền ôm chặt cô vào lòng "Mẹ xin lỗi, tất cả đều là lỗi của mẹ"

"Mẹ không có lỗi, người có lỗi là hắn ta. Vì mẹ con có thể làm tất cả. Hôm nay con muốn ngủ cùng mẹ có được không"

Chu Tích Tâm gật gật đầu, cả hai mẹ con cùng chìm vào giấc ngủ...

...

Sáng ngày hôm sau hắn không về nhà mà đến thẳng công ty làm việc, thật không muốn nhìn thấy mặt của Chu Tích Tâm điều đó thật khiến hắn chán ghét

"Ông chủ"

Hắn không ngẩng đầu nhìn A Dương tay vẫn bấm máy tính chăm chú làm việc "Có việc gì"

"Chu Tích Tâm hình như đã nghĩ thông suốt, ngày hôm qua được người làm thông báo tiểu thư đã vào phòng Chu Tích Tâm dường như đã coi như sự việc này chưa từng xảy ra"

Động tác gõ phím trên máy tính của hắn dừng lại, hai đầu lông mày nhíu lại rồi quay sang nhìn A Dương

"Bà ta càng im lặng các người càng phải đề phòng. Cũng phải để ý Tầm Nhi cho tốt đừng để con bé xảy ra chuyện gì"

"Vâng"

..

Chu Tầm cùng Chu Tích Tâm vẫn sinh hoạt như thường ngày chỉ có điều nếu để ý kĩ thấy sẽ nhận ra động tác cùng hành động của Chu Tích Tâm có phần hơi cứng ngắc khiến Chu Tầm có phần không vui. Sau khi chào tạm biệt Chu Tích Tâm Chu Tầm không đến trường mà bảo tài xế trở đến công ty của hắn, tài xế hơi bất ngờ nhưng cũng làm theo ý cô, tuy nhiên đã lén thông báo trước cho hắn. Tần Ngụy Uy sau khi nghe tin cô sẽ đến công ty của mình thì nhíu mày nhưng giây sau đó lại khẽ mỉm cười dặn dò A Dương rồi sau đó lại tiếp tục làm việc

Chu Tầm đứng trước công ty của hắn, tuy đây không phải là lần đầu cô đến nhưng mỗi lần đứng trước công ty cơ nghiệp của Tần Gia cô vẫn phải nuốt nước bọt cảm thán, nhìn tòa nhà cao chọc trời mà cô choáng váng tuy nhiên để vào gặp được hắn thì đó cũng không phải là chuyện đơn giản, còn chưa kịp bước vào đại sảnh cô đã bị bảo vệ đuổi ra ngoài không chút thương tiếc mặc dù cô đã cố gắng giải thích trong lúc định quay người bước ra ngoài thì A Dương xuất hiện, nhìn A Dương đích thân ra đón còn hai tiếng cung kính gọi cô là tiểu thư hai tên bảo vệ lúc này mới tái mét mặt cúi gằm đầu nhưng cô cũng chẳng để ý mà trực tiếp chạy theo A Dương vào bên trong

Đứng trước cửa phòng Tần Ngụy Uy cô lấy hết can đảm bước vào, nhìn dáng vẻ hắn đang ngồi làm việc khiến ai nhìn cũng phải si mê nhưng chỉ có cô mới biết đằng sau con người đẹp đã kia, đằng sau sự phong trần đó là một con ác quỷ một tên biếи ŧɦái ấu da^ʍ

"Ba..." Chu Tầm khẽ gọi tên hắn, để ý kĩ sẽ thấy cô có phần hơi run trong lời nói điều này hắn đã sớm biết liền dừng tay làm việc ngẩng mặt lên nhìn cô, dù đã không còn ở độ tuổi trẻ trung nhưng nét đẹp của hắn vẫn phong độ từng khối cơ bắp trên cơ thể vẫn khiến các cô tiểu thư say mê mà muốn leo lên chiếc ghế Tần phu nhân

"Tầm Nhi, không đi học mà lại đến đây. Có phải nhớ baba không"

Hắn đi vòng qua người cô, đưa tay nâng cằm cô lên ép cô vào thành ghế, hành động cà rỡn này lại được Chu Tầm đón nhận bằng cách vươn tay ôm lấy cổ hắn mà không hề có hành động phản kháng hay né tránh điều này khiến hắn cũng có chút bất ngờ không biết cô nhóc này muốn làm gì thì Chu Tầm vươn lưỡi liếʍ lấy cổ hắn rồi trượt lên vành tai, cô không cảm thấy gì chỉ cảm thấy kinh tởm nhưng bản thân vẫn tỉ ra rất hưởng thụ ghé vào vành tai hắn

"Tôi cần tiền"

...

Thân: ad