Chương 25: liếc mắt một cái

Edit: Jenn

“Đói đến như vậy sao?” Minh Chấn tù từ gấp đồ ăn cho Minh Minh, làm cô chỉ có thể vùi đầu việc ăn cơm.

Những ngón tay thon dài của Minh Chấn cầm đôi đũa màu đen chỉ mỗi việc gấp đồ ăn mà cũng tao nhã đến vậy!

“Đồ ăn trên máy bay rất tệ!” Thêm vào đó tốí hôm qua vận động quá mức buồn ngủ đến không thể ăn sáng, mất rất nhiều công sức mới lê lếch vào phòng tắm để tắm rửa.

“…”

“Làm sao vậy?” Thấy Minh Chấn không nói chuyện, Minh Minh thuận tiện hỏi: “Muốn ăn xương sườn!”

“Anh đang suy nghĩ sẽ làm món gì để lần sau em có thể đem ăn trên đường đi!”. Minh Chấn gỡ miếng thịt sườn rồi bỏ vào bát của Minh Minh.

“Ân, ân, ân!” Minh Minh ăn ngon đến mức đồ ăn dính đầy miệng vui sướиɠ cười hì hì.

Ăn no Minh Minh liền ngồi dựa trên ghế, khuôn mặt nhỏ nhắn tựa mặt lên trên lưng ghế, cô nhìn chằm chằm bóng lưng bên trong phòng bếp.

Anh trai cô có sở thích vào bếp, khi anh ở nhà thì không ai có thể vào phòng bếp nhưng cô đặc biệt thích dáng vẻ của anh trai khi vào bếp.

Với bờ vài rộng, eo hẹp, đôi chân thon dài những đường viền của tạp dề giống như những đường vẽ phụ trợ lên cơ thể người, giúp cô có thể nhìn thấy tỷ lệ cơ thể săn chắc của anh.

Cô đã xem qua những bức ảnh ông nội còn giữ. Ông nội mang nhan sắc nổi bật của nhà họ Minh, những người đàn ông trong nhà qua nhiều đời đều đẹp trai, cao lớn, luôn nổi bật trong đám đông như hạc đứng giữa bầy gà, đẹp từ người nhỏ đến người già. Nếu không phải cha cô đẹp tra thì Mẹ Minh Huân cũng không mặt dày làm tiểu tam theo cha cô chưa kể Minh Huyên là con ngoài giá thú.

Cho nên Khổng Tử nói không sai.

Sau khi Minh Chấn dọn dẹp xong, gỡ tạp dề xuống, xoay người lại.

Minh Minh lập tức ngồi thẳng, nhìn anh đầy hy vọng:

“Lần cuối em đã đọc tới đâu?” Minh Chấn cầm cuốn sách đã được đánh dấu trên kệ, ôm cô ngồi lên sô pha, cô lười biếng nằm lên đùi anh.

Minh Chấn mở tiểu thuyết, nhìn vào trang đánh dấu sau đó giọng trầm ấp vang lên:

“Anh bết anh không thể, anh không đủ, anh không nên nghĩ về điều đó, anh không nên làm hoen ố sự trong sạch của em bằng những ham muốn bẩn thỉu của mình, kéo em xuống vực sâu địa ngục, bị cả thế giới sỉ nhục và chế giễu…”

Minh Minh kéo tay trái của Minh Chấn thoa kem dưỡng da rồi thoa đến tay phải.

Nghiêm túc mà nói anh không phải là người đọc tốt nhưng dù đọc thể loại gì đi nữa thì giọng văn cũng thật trôi chảy không trầm không bổng, không có tình cảm và sự khác biệt giữa ngắt giọng và nhấn giọng cũng không rõ ràng lắm. Nhưng cô rất thích nghe anh đọc, giống như cô không có mặt trên cõi đời mà chỉ là một phần của cơ thể anh, giống như bọn họ chưa từng rời xa, đã từng, đã từng ở bên nhau.

Khi gặp anh vào năm lớp 2, cô không có tâm trạng như hiện tại.

Năm 6 tuổi cha mẹ cô ly hôn cô không buồn nhưng khi chia tay anh cô đã khóc rất nhiều và cầu xin ông bà hãy đưa cô đi cùng, nhưng cô đã bị bỏ lại.

Sau đó cô bị gửi đến trường nội trú, thời gian trôi qua làm phai mờ kí ức của cô đi, về anh về cha, mẹ. Ở nhà Minh Huân trong kì nghỉ đông và kì nghỉ hè, ở đây cô khi dễ bắt nạt Minh Huân nhưng đối với hắn cô có chút tình cảm anh em.

Sau tám năm, anh trai cô đột nhiên xuất hiện, chuyển cô đến một trường học khác và can thiệp vào cuộc sống của cô. Nói thật cô cảm thấy phản cảm cùng mâu thuẫn.

Cô đang có cuộc sống tốt, bình thường không phô trương cô có thể làm những điều mà cô muôn làm, giáo viên đối với cô rất tốt, bạn bè cùng lớp cũng tốt.

Nhưng ngay khi anh xuất hiện, các giáo viên và bạn bè trường đều đồn thổi cô có một anh trai đẹp trai, thiên tài tầm cỡ quốc tế. ai cũng muốn chụp ảnh, kí tên, tặng quà có người còn muốn tặng qυầи ɭóŧ!

Cô bực mình đến mức phải tính tiền, kết quả cô kiếm được một khoảng khá lớn. Khi anh trai phát hiện mất vài chiếc qυầи ɭóŧ cũng không nghi ngờ liền mua đồ lót mới, cô vô cùng hối hận bán buôn rất mệt mỏi.

Chỉ cần cô nguyện ý học hành chăm chỉ, anh trai cô sẽ bao dung cô không giới hạn. Cô lấy cớ chán ăn, thiếu năng lượng không thể tập trung học hành nên anh liền học nấu ăn, đồ ăn đều hợp khẩu vị của cô, cô nói mỏi mắt đọc không vào nên anh đọc cho cô nghe từng chữ một. Cô giả vờ đau bụng chỉ muốn nằm, anh liền… nằm với cô lấy một cái giá sách cho cô đọc, yêu cầu cô vừa nằm vừa làm bài tập.

Nửa năm bị anh chiều hư, cô đã tìm thấy một anh trai trong lòng mình.

Trong suốt 9 năm, từ khi anh bắt đầu đi làm cô và anh hiếm khi gặp nhau thậm chí cũng không liên lạc.

Đôi khi cô rất nhớ anh, cô nhớ đôi lông mày của anh, đôi mắt trong suốt như nước giếng, những đường nét khuôn mặt, đồ ăn của anh, giọng nói của anh và nụ cười của anh, một nụ cười nhẹ nhàng mà say đắm.

Đôi khi cô cảm thấy bản thân rất may mắn, thật may mắn khi có anh ở bên cạnh. Nhưng anh quá hoàn hảo cô cũng rất áp lực.

Nhưng anh chính là anh trai cô!

Chính là không thể ăn ca ca

Anh trai cô còn thích nam nhân

Đàn ông… Thật phiền phức!

Cơn buồn ngủ đánh úp, Minh Minh chống mắt được một lát liền buông súng đầu hàng lầm vào giấc mơ, tiếng đàn cello du dương.

Minh Chấn rũ mắt, chốc lát đóng sách lại.

Cô là em gái anh

Cô là người khiến anh phát điên chủ bằng một cái liếc mắt không có lí do nhưng đều xứng đáng.

Cô trốn tránh anh, nhìn trộm anh, từ từ chấp nhận anh, quen biết rồi phụ thuộc vào anh.

Anh từng thấy cô lớn lên từng ngày, mỗi ngày đều làm hắn luống cuống.

Cô là “ tình anh em”, ”tội lỗi”, “ảo tưởng”, “ rung động thời niên thiếu”. Đối với cô anh đã cố gắng thuyết phục bản thân không biết bao nhiêu lần nhưng anh phải đối mặt với những ham muốn quá lớn mà anh không thể vứt bỏ.

Anh đợi cô 4 năm cho đến khi cô đủ tuổi trưởng thành, lần đầu tiên trong đời anh biết cảm giác không thể làm gì được, anh đem theo một món quà chuẩn bị tỏ tình, nhưng điều duy nhất anh thấy chính là đôi môi sưng đỏ những vết hôn lờ mờ đậm nhạt trên cổ.

Cô có bạn trai. 18 tuổi nên có thật tốt!

Cô là em gái anh

Anh thể cố hết tất cả mọi chuyện, có thể cho cô tất cả ngoài trừ tình yêu

Nhìn khuôn mặt nhỏ bé bất khuất trên đùi của mình, anh luôn kiềm chế những ham muốn rất tốt

Trừ khi một ngày nào đó cô nảy sinh tình cảm với anh, nếu không cả đời này anh chỉ là một người anh trai.

Minh Chấn đem Minh Minh bế lên. Cô hé mắt rồi nhắm mắt lại đầu cọ cọ vào l*иg ngực của anh.

Minh Chấn dừng lại một hồi lâu sau đó đi về phòng ngủ đặt cô lên giường đắp chắn bông lên, anh ngồi chiếc ghế cạnh giường và đọc sách.

Cô mua rất nhiều sách nghiên cứu về tình yêu đồng tính luyến ái, ở nhiều quy mô khác nhau, dường như cô ấy muốn hiểu về cách sống của giới tính, muốn hiểu về quan hệ của anh với xã hội và cách đối phó với pháp luật. Chế giễu cách lạm dụng tìиɧ ɖu͙© độc hại, cách yêu và được yêu.

Cô ấy có biết rằng những người đồng tính, ngay cả anh chị em cũng có thể yêu nhau và kết hôn ở một số quốc gia?

Anh yêu cô

Người đàn ông tên Minh Chấn yêu người phụ nữ tên Minh Minh tận mười năm.

Tắt đèn anh ra khỏi phòng ngủ, tắt hết đèn trong nhà anh ngồi tựa vào cửa phòng cô.

Trong bóng tối tiếng thở dốc của người đàn ông vang lên rất lâu, rất lâu…

Tại đỉnh núi Gia Hoa hoang vu của thành phố S, Hoa Vân Lâu đứng nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trong lòng bàn tay, anh quay đầu vào phòng tắm rửa sạch.

Anh nhớ cảm giác cô sờ soạng mình.

Khách sạn Sea Tower Suite, Yến Sơ Phi đợi Lâm Phục báo cáo tới cuối ngày liền nhận được một tin nhắn “Thất bại”.

Câu chuyện nhỏ:

Minh Huyên: Đừng nhìn tôi, tôi không có! Tôi không phải! Tôi đối với chị là tình chị em thuần khiết!

Hàn Duật: Tốt nhất không phải.

Minh Huyên: Ây nha! Này !chị mau lên em dẫn chị đi coi tất cả soái ca trên thế gian này!

Lâm Phục: Đại ca của ngươi ở phái sau.

Minh Huyên: Chị! Chị không thể như vậy đâuchị có một người là đủ rồi! Đúng không! Đại ca! Hắc hắc!

Minh Minh:…

Giang Sơn: hôm nay có một chút tình tiết nhưng sẽ sớm giải quyết xong, sẽ tiếp tục cập nhật, cảm ơn các nàng đã ủng hộ giang sơn, các nàng là bảo bối quý giá nhất của ta!

Edit: cảm ơn mọi người đã ủng hộ :3

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~