Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chàng Rể Quyền Quý

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 9

“Ngày hôm qua trong hôn lễ ở nhà họ Trương, cậu bị sỉ nhục như thế, ngay cả một chút thực lực để phản kháng cũng không có.” Tề Hiên Giang nói: “Cậu không muốn tự mình có quyền thế, không muốn trả thù bọn họ ư?”

“Chỉ cần cậu đồng ý, cậu có thể để tất cả những người ở nhà họ Trương phải thần phục quỳ gối dưới chân của cậu.” Tề Hiên Giang từ từ dẫn dắt.

Lâm Tinh Vũ lắc đầu, không nói lời nào.

Tề Hiên Giang hừ lạnh một tiếng: “Bây giờ cậu còn trẻ như vậy, đừng có bởi vì nhất thời giận dỗi mà đánh mất phú quý nửa đời sau của mình, cậu căn bản chưa nếm trải tư vị của việc nắm quyền mang đến, đợi đến khi cậu tự tay để từng người ở nhà họ Trương đều phải quỳ gối trước mặt cậu, cậu sẽ biết đây chính là một loại kɧoáı ©ảʍ như thế nào.”

“Tôi biết là trong lòng của cậu hận tôi, cậu cũng có thể nhận tôi cả một đời, không nhận người ba là tôi đây.” Tề Hiên Giang nghiêm mặt nói: “Việc mà cậu cần làm đó chính là trở về nhà họ Tề nhận ông nội, sau đó lấy những thứ mà cậu vốn nên có ở nhà họ Tề, làm tất cả những chuyện mà cậu muốn làm, cái này đã đủ rồi.”

“Điều kiện đơn giản như thế, cơ hội một bước lên mây, chẳng lẽ cậu lại không chịu nhận?”

Lâm Tinh Vũ thản nhiên nói: “Tôi không cần sự trợ giúp của ông.”

Tề Hiên Giang nhíu mày, hít một hơi, nói: “Lúc trước là do tôi đã có lỗi với mẹ con của cậu, không sai, nhưng mà nếu như để cậu đứng ở vị trí của tôi, cậu cũng sẽ làm như vậy thôi.”

“Một người đàn ông có thể mất đi hết tất cả mọi thứ, duy nhất chỉ có quyền thế ở trong tay là không thể mất.”

“Ha…” Lâm Tinh Vũ lắc đầu, cho đến bây giờ Tề Hiên Giang đều không hối hận chút nào, chẳng thấy áy náy.

Ông ta còn cho là ông ta không sai, cũng đúng thôi, loại người giống như ông ta không có tình cảm, trong mắt chỉ có quyền thế.

“Tôi sẽ tìm thời gian quay về thăm ông nội, nhưng mà chuyện của nhà họ Tề không liên quan gì đến tôi.” Lâm Tinh Vũ thản nhiên nói, đứng dậy rời khỏi.

“Cậu!” Ánh mắt của Tề Hiên Giang sắc bén nhìn chằm chằm vào Lâm Tinh Vũ.

“Được thôi, cậu cứ đi đi, tôi đã nói điều kiện cho cậu biết rồi, tôi nói cho cậu biết, tôi tin tưởng là cậu sẽ trở về cầu tôi.” Tề Hiên Giang từ tốn nói, vẫn tự tin mạnh mẽ như cũ.

Ông ta hiểu rõ tình cảnh hiện tại của Lâm Tinh Vũ, ông ta hoàn toàn không tin Lâm Tinh Vũ có thể từ chối điều kiện mà ông ta đưa ra.

Là một đứa vô dụng đi ở rể hai năm, làm sao có thể từ chối cơ hội một bước lên mây dễ dàng như thế?

Có ai mà không muốn vượt lên?

“Ha, vậy thì ông cứ từ từ mà chờ đi.”

Lâm Tinh Vũ cười lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại, rời khỏi khách sạn Thanh Vân.

Trên tòa cao ốc Ninh thị khu Đông Thành ở thành phố Thanh Vân.

Tòa cao ốc có hơn bảy mươi tầng, cao lớn hùng vĩ, đứng sừng sững giữa trung tâm thành phố.

Đây là khu vực phồn hoa nhất ở trung tâm thành phố Thanh Vân, tòa nhà Ninh thị là kiến trúc đại diện cho thành phố Thanh Vân.

Mấy năm trước, tập đoàn Ninh thị vào thành phố Thanh Vân, thậm chí còn gây ra một sự chấn động ở toàn tỉnh Đông Hải.

Đây chính là sản nghiệp của nhà họ Ninh ở Đế Kinh, là thế gia cao cấp nhất ở toàn bộ Nước H.

Lâm Tinh Vũ đi đến trước tòa cao ốc, bước vào trong đại sảnh của khách sạn.
« Chương TrướcChương Tiếp »