Chương 28

Món ăn của quán cơm thân mật này thực sự là rất ngon.

Quan trọng nhất chính là còn có thể chọn phần to nhỏ tùy thích. Hạ Tuyên Dương chọn phần nhỏ trước, nếu cảm thấy thích thì sẽ gọi thêm.

Như vậy thì anh sẽ có thể nếm được nhiều loại món ăn hơn!

Hơn nữa có một vài món ăn phải trải qua quá trình xào nấu tương đối phức tạp nên cần phải đặt trước. Hôm qua lúc Nghiêm Mẫn Hành bảo Trần Xuyên đặt món trước thì đã dựa theo khẩu vị của Hạ Tuyên Dương chọn trước mấy món rồi.

Đương nhiên, đặc quyền có thể đặt trước món ăn trước một ngày, sau đó sẽ có thể đưa đến vào đúng lúc ăn, không phải là ai cũng có thể làm được, ngoại trừ Nghiêm gia Nghiêm Mẫn Hành thì cũng chỉ có ông cụ Nghiêm.

Hạ Tuyên Dương ăn vô cùng vừa lòng thỏa ý.

Khi anh đã ăn khá là no, Nghiêm Mẫn Hành bèn gọi phục vụ viên tới, ghi thẻ vàng của Hạ Tuyên Dương lại thành quyền hạn VIP, còn Hạ Tuyên Dương thì đi toilet.

Chỉ là, lúc Hạ Tuyên Dương vừa mới đến gần toilet nam thì đã thấy cách đó không xa bày một tấm biển hiệu là "Đang sửa chữa".

Anh hình như đã đi nhầm hướng, lúc phục vụ viên chỉ đường cho anh có nói là toilet của khách quý đang trong giai đoạn bảo trì.

Chỉ là lúc Hạ Tuyên Dương vừa mới quay người chuẩn bị đi thì liền nghe thấy trong một phòng toilet truyền ra một giọng nói có chút quen tai.

"Lý tiên sinh, anh, anh đừng làm loạn, tôi chính là người mà Nghiêm Tu Lãng thích đấy..."

Là giọng của Hạ Gia Ngôn.

Hạ Tuyên Dương không ngờ lại có thể đυ.ng phải anh ta ở chỗ này, nghe nghe, hình như là Hạ Gia Ngôn đang bị người nào đó quấy rối?

Hạ Tuyên Dương cau mày, bước chân lập tức nhẹ lại.

Nếu là những người không quen biết khác, anh cho dù không xông vào giúp một tay thì cũng sẽ chạy đi gọi bảo an giúp họ.

Nhưng người này là Hạ Gia Ngôn, trong nguyên văn, việc nguyên thân bị hủy dung, thất thân dưới tay một lão già hói đầu bụng bia cũng là bởi vì Hạ Gia Ngôn ác ý hãm hại.

Hạ Tuyên Dương không trả thù Hạ Gia Ngôn bởi vì chuyện chưa xảy ra đã là anh nhân từ lắm rồi, không thể nào còn muốn anh lấy đức báo oán được.

Hơn nữa, nơi này mặc dù là toilet vị trí vắng vẻ, nhưng nếu Hạ Gia Ngôn thật sự muốn xin giúp đỡ thì chỉ cần cao giọng thét lên là nhất định có thể dẫn người tới.

Một loạt ý nghĩ chỉ trong vài giây ngắn ngủi lóe lên trong đầu Hạ Tuyên Dương, anh rất nhanh đã nghe thấy một giọng nam xa lạ trẻ tuổi khác ở xa xa.

Anh lấy điện thoại ra, nhanh chóng mở chức năng ghi âm.

"Ha ha, em tưởng là tôi bị khờ à, nếu Nghiêm Tu Lãng thật sự để bụng đến em như vậy thì em cần gì phải vì một nhân vật nam sáu trong đoàn làm phim « Phá Phỉ » mà đến tận đây van xin tôi? Một tiểu minh tinh tuyến bảy tám giống như em, không có gia thế bối cảnh, trừ phi mẫu bằng tử quý, nếu không thì vĩnh viễn không cơ hội vào được cánh cửa Nghiêm gia đâu. Chúng ta đều hiểu ý nhau, đã ở trước mặt tôi rồi em còn giả vờ đơn thuần cái gì?"

Tiếp theo đó là một tiếng khóa kéo rất nhỏ.

"Tôi cũng sẽ không làm đến cùng với em đâu, ở đây không có bao, tôi cũng sợ lỡ đâu làm em có con, em lại dây dưa với tôi. Thôi thì cứ dùng phía trên đi, phục vụ cho tôi dễ chịu, Lý Vạn Phi tôi sẽ lấy được nhân vật nam sáu trong « Phá Phỉ » cho em."

Hạ Gia Ngôn đưa ra lựa chọn rất nhanh, nhỏ giọng nói ra điều kiện: "Vậy anh phải cam đoan là không được nói chuyện ngày hôm nay ra bên ngoài..."

"Được, cam đoan không nói ..."

Sau đó là một loạt tình tiết dù có chi tiền tỷ cũng không thể thấy được ở trên Tấn Giang diễn ra.

Hạ Tuyên Dương cố chờ thêm một vài phút nữa, bên trong truyền ra những âm thanh càng ngày càng cay lỗ tai.

Lấy cái này làm nhược điểm để uy hϊếp Hạ Gia Ngôn cũng đủ để dùng rồi.

Hạ Tuyên Dương kết thúc ghi âm, sau đó lặng yên không một tiếng động rời đi, thay đổi tuyến đường đi đến khu toilet ở đại sảnh.

« Phá Phỉ », chính là đoàn làm phim bên cạnh bọn họ, bộ phim đầu tư lớn nhất của Nghiêm Tu Lãng, là một bộ phim chế tác lớn, anh ta ở trong đó diễn vai nam hai.

Lý Vạn Phi ở trong nguyên văn là một pháo hôi công siêu cấp low, một tên công tử bột ăn chơi sa đọa, anh ta là con riêng nhà quyền thế Lý gia ở Giang thành, từ lúc còn ở nhà trẻ thì đã chơi cùng Nghiêm Tu Lãng, về sau có thể nói là anh em tốt.

Lúc Nghiêm Tu Lãng sáu tuổi, mẹ của anh ta là Đái Anh Huệ thành công từ một tiểu tam vô danh tiểu tốt thượng vị thành tân nhiệm phu nhân của Nghiêm Khải Sơn.

Đến lúc trung học, Đái Anh Huệ mới bắt đầu hạ lệnh cấm chỉ rõ ràng không cho phép Nghiêm Tu Lãng và thứ "con riêng" không tên tuổi như Lý Vạn Phi này qua lại nữa.

Nghiêm Tu Lãng rất nghe lời, liền đoạn tuyệt quan hệ với Lý Vạn Phi.

Lý Vạn Phi từ đó bắt đầu hận Nghiêm Tu Lãng, chỉ cần là người mà Nghiêm Tu Lãng thích, anh ta đều sẽ giành cho bằng được.

Chỉ là ở trong nguyên văn, đến tận khi Hạ Gia Ngôn và Nghiêm Tu Lãng chính thức về bên nhau thì Lý Vạn Phi cũng chỉ mới trêu đùa được Hạ Gia Ngôn vài lần, mà lần nào cũng không thể thành công chiếm được hời, đã vậy còn giúp cho Nghiêm Tu Lãng có cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân hai ba lần.

Hạ Tuyên Dương cũng không biết, rõ ràng đã mất đi pháo hôi ác độc là anh phá hoại mà vì sao đến Hạ Gia Ngôn và Nghiêm Tu Lãng vẫn còn chưa về bên nhau? Lần trước Nghiêm Tu Lãng trúng xuân dược xong, thật sự không xảy ra chuyện gì với Hạ Gia Ngôn hay sao?

Nếu như Hạ Gia Ngôn và Nghiêm Tu Lãng đã thành đôi thì buổi trưa hôm nay Nghiêm Tu Lãng đã không tới tìm anh, nói một đống chuyện hòng muốn xoay chuyển một "Fan hâm mộ" là anh.

—— Cũng may là anh hiểu rõ, Nghiêm Tu Lãng muốn kí©h thí©ɧ anh, nhằm cố ý phá hư quan hệ giữa anh và Nghiêm Mẫn Hành.

Hạ Gia Ngôn cũng không phải vì muốn diễn vai nam sáu trong đoàn phim « Phá Phỉ » kia, mà là vì muốn tìm một cơ hội quang minh chính đại để ở cùng Nghiêm Tu Lãng và bồi dưỡng quan hệ tình cảm với anh ta, cho nên mới tới cầu xin Lý Vạn Phi.

Lý Vạn Phi nói hơi thẳng một chút, nhưng cũng không nói sai.

—— Hạ Gia Ngôn thật sự phải dựa vào mẫu bằng tử quý, mới có thể bước vào cửa của Nghiêm gia.

Trong nguyên văn, Đái Anh Huệ vẫn luôn muốn tìm cho Nghiêm Tu Lãng một mẫu tộc có khả năng kinh tế mạnh nên rất là chướng mắt mấy kẻ gia thế bình thường như Hạ Gia Ngôn. Nghiêm Tu Lãng đúng là cũng thích Hạ Gia Ngôn, nhưng cũng không đến mức mà có thể bất chấp tất cả.

Chỉ là sau cái ngày mà hai người ‘mần’ nhau vì xuân dược, loại sự tình đó một khi bắt đầu thì sẽ có nhiều lần nữa.

Nhiều lần, luôn có lúc sơ hở không để ý đến biện pháp tránh thai, dựa vào năng lực sinh dục tuyệt hảo của một nhân ngư cấp A, Hạ Gia Ngôn rất nhanh đã mang bầu.

Nhưng đáng tiếc là, đứa con thứ nhất Hạ Gia Ngôn sinh ra lại là con gái, nam nam sinh tử, chỉ có 25% xác suất là con gái mà anh ta lại đen đủi đυ.ng phải.

Đái Anh Huệ và Nghiêm Khải Sơn đều rất trọng nam khinh nữ, luôn muốn có đứa con trai để thừa kế gia nghiệp khổng lồ nhà mình nên không chịu đồng ý cho Hạ Gia Ngôn vào cửa.

Mãi đến khi Hạ Gia Ngôn sinh được đứa thứ hai là con trai thì mới được Đái Anh Huệ cho phép, thành công gả vào nhà Nghiêm gia.

Nhưng từ khi mà Hạ Gia Ngôn có thể bám được vào Nghiêm Tu Lãng thì anh ta cũng không còn phải lo lắng về tài nguyên trong ngành giải trí nữa, sự nghiệp có thể nói là phát triển không ngừng.

Mà bây giờ, có lẽ là bởi vì không có pháo hôi là Hạ Tuyên Dương ở giữa làm bàn đạp cho bọn họ yêu nhau nên Hạ Gia Ngôn và Nghiêm Tu Lãng chẳng những không bị trúng xuân dược làm loạn, mà còn khiến cho Hạ Gia Ngôn phải dây dựa với pháo hôi công Lý Vạn Phi này...

Kịch bản hiện tại đã cách xa vạn dặm so với bản gốc rồi.

Hạ Tuyên Dương nhìn bản ghi âm đầy sống động ở trong điện thoại di động, nghĩ nghĩ, chỉ cần Hạ Gia Ngôn không chủ động tới gây phiền phức cho anh, anh mặc dù rất ghét Hạ Gia Ngôn, cũng sẽ không bao giờ nể mặt anh ta, nhưng cũng không lấy những chuyện còn chưa xảy ra ở trong nguyên văn mà làm đoạn mất đường tình và tiền đồ của Hạ Gia Ngôn.

Còn nếu như Hạ Gia Ngôn dám dùng mấy thủ đoạn hiểm độc trong nguyên văn đối phó với anh thì anh sẽ cho anh ta thấy hươu chết sẽ vào tay ai.

-

Đợi Hạ Tuyên Dương trở lại phòng ăn thì đồ ăn trên bàn đã được mang xuống, bày biện trên đó là một bình trà xanh.

Nghiêm Mẫn Hành nhìn về phía anh: "Sao đi lâu thế?"

Hạ Tuyên Dương đàng hoàng nói: "Đi nghe ngóng góc tường nhà người khác."

Nghiêm Mẫn Hành: "Góc tường nhà người ta thì có cái gì hay mà nghe, em uống xong trà đi, chúng ta sẽ trở về."

Hạ Tuyên Dương vốn muốn nói là còn sớm, hôm nay anh hiếm khi nào được tan tầm sớm, hay là đi ra ngoài dạo chơi chút đi, nhưng mà ngẩng đầu một cái liền thấy quầng thâm dưới mắt Nghiêm Mẫn Hành, anh lập tức sửa lại lời: "Được, về nhà thôi."

Trà này cũng là trà ngon, Hạ Tuyên Dương không có hiểu biết nên không thể nói là nó ngon ở chỗ nào, chỉ biết là nó rất dễ uống. Kiếp trước nhà anh mặc dù có tiền, nhưng cũng chỉ có cái mỏ than là có tiền thôi.

Khục, nói ngắn gọn, thì chính là thổ hào, nhà giàu mới nổi.

Trà có chút nóng, Hạ Tuyên Dương chậm rãi uống ba bốn chén rồi mới hài lòng đẩy xe lăn của Nghiêm Mẫn Hành đi ra ngoài.

Bọn họ vừa mới đi đến chỗ góc rẽ thì liền thấy Hạ Gia Ngôn đi ra từ con đường đến khu toilet của khách quý.

Anh ta khẽ nhíu mày, trên gương mặt thanh tú là vài mảng ửng hồng, dùng khăn tay che miệng, bộ dáng không quá thoải mái.

Chú ý tới có tiếng xe lăn, Hạ Gia Ngôn vô thức quay đầu nhìn lại, bất ngờ thấy được Hạ Tuyên Dương.

Hạ Tuyên Dương đẩy xe lăn, đang nhỏ giọng nói chuyện với người đàn ông trên xe lăn, trên mặt hai người đều mang ý cười, nhìn rất là thân mật và quen thuộc.

Khoảnh khắc đối diện với ánh mắt của Hạ Tuyên Dương, trong mắt Hạ Gia Ngôn lóe lên mấy phần bối rối, nhưng rất nhanh đã trấn định lại, chủ động chào hỏi với Hạ Tuyên Dương: "Tiểu Dương, hoá ra cậu cũng tới nơi đây ăn cơm à, thật là khéo. Không biết vị tiên sinh anh tuấn này là vị nào..."

Người đàn ông ngồi ở trên xe lăn hẳn là đi đứng không tiện lắm, nhưng gương mặt kia vô cùng tuấn mỹ, có thể nói là còn đẹp trai hơn rất nhiều những nam minh tinh trong ngành giải trí dựa vào mặt để kiếm cơm, cho dù là Nghiêm Tu Lãng ở trước mặt anh ta thì cũng kém cạnh mấy phần.

Nhớ tới Nghiêm Tu Lãng, Hạ Gia Ngôn không khỏi khẽ nhíu mày, anh luôn cảm thấy người đàn ông ngồi trên xe lăn này có khá nhiều vẻ tương tự với Nghiêm Tu Lãng...

Không phải là Hạ Tuyên Dương không theo đuổi được Nghiêm Tu Lãng nên mới tìm một thế thân khác đấy chứ? Nhưng như vậy cũng không nên tìm người tàn phế hai chân như này chứ.

Nghiêm Mẫn Hành luôn rất là khiêm tốn, xưa nay chưa từng lộ mặt trước truyền thông. Hơn nửa năm trước, chuyện anh gặp tai nạn xe cộ bị thương cũng không công bố với người bên ngoài, ngoài Hạ Tuyên Dương là vợ anh ra thì chuyện cũng không có mấy người biết được.

Nghiêm Tu Lãng đó giờ cũng không thích người anh cả này của mình, nên chắc chắn là không bao giờ nhắc đến anh ta, và cả người chị dâu chỉ là nghệ sĩ tuyến mười tám như Hạ Tuyên Dương được, bởi vì theo anh ta nhắc đến chuyện này chỉ làm anh ta mất mặt.

Cho nên Hạ Gia Ngôn cũng không nhận ra được Nghiêm Mẫn Hành, càng không biết Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành là vợ chồng hợp pháp.

Hạ Gia Ngôn nhìn cách mà Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành nói chuyện với nhau cũng hiểu được quan hệ của hai người, lập tức bày ra một nét mặt vô cùng đau lòng, chỉ trích nói: "Tiểu Dương, cho dù cậu có thích anh Tu Lãng thì cũng không thể tìm một người giống anh ấy để làm thế thân chứ! Như vậy thật không công bằng với vị tiên sinh này chút nào!"

Cũng không biết người đàn ông đi xe lăn này có biết mình đã trở thành thế thân của Nghiêm Tu Lãng hay không, dù sao thì Hạ Gia Ngôn cũng phải tìm cách phá hoại quan hệ của hai người trước.

Người đàn ông đi xe lăn này ngoại trừ đi đứng không tiện thì có vẻ ngoài đẹp hơn Nghiêm Tu Lãng khá nhiều, đồng thời, có thể tới được quán cơm thân mật này ăn cơm cho thấy thân gia anh ta chắc chắn không tệ, có thể nói là một người đàn ông chất lượng tốt.

Hạ Gia Ngôn chỉ không chịu đựng được khi thấy Hạ Tuyên Dương sống tốt thôi, dù Hạ Tuyên Dương đã không quấy rầy Nghiêm Tu Lãng nữa thì cũng không được.

Hạ Tuyên Dương cũng không muốn nói mấy chuyện riêng tư của mình ra cho một kẻ mà anh ghét là Hạ Gia Ngôn nghe.

Anh dùng ánh mắt ý vị thâm trường nhìn khóe môi hơi sưng của Hạ Gia Ngôn, nhàn nhạt nói: "Nhà cậu ở biển cả sao? Phạm vi quan tâm lớn thật đấy. Tôi ở cùng ai, làm cái gì thì liên quan gì đến cậu."

Nói xong, Hạ Tuyên Dương tiếp tục đẩy xe lăn đi về phía trước, lúc đi ngang qua Hạ Gia Ngôn còn dừng lại nói: "Chó ngoan không cản đường, phiền cậu nhường đường một chút."

Sắc mặt Hạ Gia Ngôn vô cùng khó coi, không ngờ Hạ Tuyên Dương đã bị anh phơi bày mà tuyệt không chột dạ chút nào. Chẳng lẽ, là anh đoán sai quan hệ giữa hai người?

Lúc này, điện thoại di động của Hạ Gia Ngôn đổ chuông, lập tức nhìn thấy, là Lý Vạn Phi trở về phòng trước anh gọi qua.

Tên khốn kia nói, trở lại phòng, anh còn phải dùng tay giúp anh ta thêm một lần nữa...

Nhớ đến khuôn mặt rỗ vô cùng xấu xí của Lý Vạn Phi, Hạ Gia Ngôn có hơi run lên, cảm thấy vô cùng buồn nôn.

Nhưng anh không có cách nào khác, nếu không hi sinh lần này thì anh căn bản sẽ không tìm được cách nào để tiếp cận với Nghiêm Tu Lãng cả, còn nói thế nào đến cái khác nữa?

Hạ Gia Ngôn lập tức mất tâm trạng tranh cãi với Hạ Tuyên Dương, nhanh chóng nhường đường.

Anh nhìn bóng lưng Hạ Tuyên Dương và người đàn ông xe lăn kia rời đi, trong mắt tràn đầy đố kị và không cam lòng. Tại sao? Hạ Tuyên Dương bỏ người này tìm người khác, thậm chí chỉ là lốp xe dự phòng thì cũng có chất lượng cao hơn anh rất nhiều?

Chỉ bởi vì Hạ Tuyên Dương đẹp hơn anh sao? Thật sự là không công bằng!

-

Một bên khác, Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành trở lại trên xe.

Nghiêm Mẫn Hành lại kéo tấm che xuống, quay đầu nhìn về phía Hạ Tuyên Dương: "Không định giải thích một chút với tôi à?"

Hạ Tuyên Dương nghĩ thầm, anh vất vả lắm mới dỗ được vợ, thế mà lại bị Hạ Gia Ngôn châm ngòi, lại phải bắt đầu lôi lại chuyện cũ!

Mấu chốt là, người thích Nghiêm Tu Lãng thật sự không phải là anh, anh còn oan hơn cả Đậu Nga nữa đó.

Hạ Tuyên Dương mỉm cười nói: "Giải thích cái gì?"

Nghiêm Mẫn Hành buồn bã nói: "Em có coi tôi là thế thân của ai sao?"

Hạ Tuyên Dương lập tức nói: "Không! Tuyệt đối không!"

Nghiêm Tu Lãng và Nghiêm Mẫn Hành căn bản không thể nào so sánh được với nhau, Nghiêm Mẫn Hành đẹp trai hơn cái tên cẩu vật kia rất nhiều! Cũng tốt hơn rất nhiều!

Sắc mặt Nghiêm Mẫn Hành đã tốt lên một chút, nhưng ngữ khí nói ra vẫn khá là u oán: "Quan hệ của tôi và em cứ phải mập mờ không công khai như vậy sao?"

Hạ Tuyên Dương cũng không biết làm sao! Nếu có thể bỏ được cái nồi này xuống thì anh tuyệt đối sẽ không mang nó lên đâu!

Hạ Tuyên Dương nói: "Rõ ràng việc giữ bí mật với bên ngoài về hôn nhân của chúng ta là thỏa thuận được đưa ra trên văn bản hiệp nghị hôn nhân của bên anh mà."

Nghiêm Mẫn Hành: "Đó là trước kia... Hiện tại, tôi không muốn như vậy nữa."

Hạ Tuyên Dương vô thức hỏi: "Vậy bây giờ anh muốn như thế nào?"

Nghiêm Mẫn Hành trầm giọng nói: "Tôi muốn tuyên bố với toàn thế giới, em là của tôi, chỉ là của tôi."

Nói xong, Nghiêm Mẫn Hành lập tức kéo Hạ Tuyên Dương vào trong ngực...

Hạ Tuyên Dương cự tuyệt: "Không được, không được, an toàn là số một vợ ơi!"

Trước đây không lâu, vì anh nhất thời ý loạn tình mê, ở vùng ngoại thành Ảnh Thị Thành có một đoạn đường rất dài, trên đường cơ bản không có cái xe nào khác nên dù Trần Xuyên có đi rất chậm thì cũng không lo gặp phải tai nạn gì.

Nhưng hiện tại là ở nội thành đó!

Nghiêm Mẫn Hành: ...

Anh bây giờ mới tin lời công bố trước kia của Hạ Tuyên Dương về việc lúc trước anh ta là thẳng nam, bởi vì anh thực sự chưa gặp người nào không hiểu phong tình như thế.

Nghiêm Mẫn Hành đành phải kìm nén bực bội, không nói câu nào.

Hạ Tuyên Dương nhìn Nghiêm Mẫn Hành ngoan ngoãn ngồi xuống ở vị trí bên cạnh mình, dây an toàn cũng được đeo lên, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Hơn nữa, tuyên bố với toàn thế giới... tạm thời đừng làm vội. Nếu nói như vậy thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của tôi, về sau dù là tôi lấy được thành tích gì, người ta cũng sẽ nói là bởi vì tôi có một người vợ tốt, dựa vào ăn bám mà thượng vị..."

Nghiêm Mẫn Hành: ...

Mặc dù rất khó chịu, nhưng cũng không thể phủ nhận, cách làm mà Hạ Tuyên Dương nói mới đúng với lý trí.

Nghiêm Mẫn Hành cũng không biết vì sao mình lại bị câu nói "Anh là thế thân của Nghiêm Tu Lãng " của một người râu ria qua đường kí©h thí©ɧ đến mức như vậy, còn hận không thể lập tức tuyên thệ chủ quyền với tất cả mọi người.

Nghiêm Mẫn Hành ôm lấy trái tim, lúc này đây tim anh đập loạn xạ, còn xuất hiện những tâm tình xa lạ...

Tình yêu là thứ mà anh đã từng xem thường nhất, anh còn cho rằng mình có thể dùng lý chí để vượt qua nó dễ dàng... Nhưng không ngờ cảm giác yêu một người lại là như vậy sao?

Rất nhanh xe đã về tới biệt thự Hương Giang Uyển.

Khi vào trong biệt thự, Hạ Tuyên Dương đã chuẩn bị xong cảnh Nghiêm Mẫn Hành sẽ lập tức nhào lên, mạnh mẽ hôn lấy anh.

Nhưng mà, Nghiêm Mẫn Hành chỉ điều khiển xe lăn, dùng tốc độ cực nhanh tiến vào thang máy, trở về phòng.

Hạ Tuyên Dương: ... Lần này hình như vợ thật sự tức giận rồi.

Phải dỗ thế nào đây? Gấp lắm rồi!

Anh mở một diễn đàn tình yêu ra, đăng một bài viết xin giúp đỡ, nói đơn giản rõ ràng về tình huống của mình.

Rất nhanh đã có câu trả lời.

1l: Phu thê đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, là đàn ông thì phải nhún nhường trước!

2l: Đại ca nói rất đúng!

3l: Nếu như lâu chủ không làm được thì tôi kiến nghị anh nên mua một viên thuốc thần dược màu xanh da trời nhỏ, còn có thể mua một vài thứ gì đó xx, xxx...làm phụ trợ.

Hạ Tuyên Dương: ... ? ? ! !

Đây, đây là thứ mà ở Tấn Giang phải tốn tiền mới có thể nhìn thấy đúng không! !

Tác giả có lời muốn nói: Lão Nghiêm: Em chỉ là thuốc của tôi mà thôi, tình yêu là cái gì, tôi không yêu em đâu.

... ...

Lão Nghiêm: Thật là thơm.