Chương 4

Sau một tiếng rưỡi.

Hạ Tuyên Dương ngồi lên xe bảo mẫu tới đón anh, bắt đầu ăn điểm tâm, anh đã bảo Tiểu Ô mua sữa đậu nành và bánh kếp.

Nguyên thân là một nghệ sĩ tuyến mười tám mới xuất đạo, Tinh Kỳ Entertainment đương nhiên không thể nào cho anh một cái xe riêng được, xe này là nguyên thân vì muốn duy trì hình tượng "Thiếu gia nhà giàu" của mình mà đã dùng tiền riêng để mua, mua xong thì tiền tiết kiệm gần như cũng hết sạch.

Mà Hạ gia bởi vì gần đây đang gặp khó khăn trong chuyện tiền bạc, lại lấy lý do là anh đã đi làm, còn đã kết hôn nên quyết định ngừng cung cấp tiền tiêu vặt cho anh.

Hạ Tuyên Dương nghĩ, cũng may là anh đã tìm được nơi xin tiền tiêu vặt mới rồi, anh thật đúng là thông minh!

Nhưng Hạ Tuyên Dương cũng không phải loại người chỉ vì mỗi tháng hai trăm vạn mà đồng ý làm nam thê cho người ta, dù chỉ là trên danh nghĩa thôi cũng không được.

Nghiêm Mẫn Hành chính là trùm phản diện trong sách, là loại mà nam chính nhất định sẽ có thể thắng, tiền của anh ta cũng không dễ cầm như vậy. Hạ Tuyên Dương cầm tiền, nên kiểu gì cũng phải diễn một vài cảnh ân ái phu phu với anh ta.

Mà trong nội tâm của anh dù sao cũng vẫn là thẳng nam, có thể diễn nhất thời chứ không thể diễn cả đời.

Hạ Tuyên Dương quyết định, phải mau chóng đứng vững gót chân ở ngành giải trí, chờ đến khi anh dựa vào bản thân có thể kiếm được một đống tiền thì anh sẽ từ từ trả lại số tiền mà hiện tại anh đã lấy của Nghiêm Mẫn Hành lại cho anh ta, sau đó thuận lý thành chương ly hôn.

Tiểu Ô vừa lái xe, vừa nói với giọng kỳ quái: "Anh Dương, sao hôm nay anh lại muốn ăn bánh kếp vậy? Bình thường, không phải anh đều ăn trứng gà luộc, uống sữa bò, ăn bánh mì nướng sao? Như vậy mới phù hợp với khí chất thần tiên kiều diễm của anh chứ?"

Hạ Tuyên Dương cắn miếng bánh kếp giòn tàn, nhai nhai nếm nếm, thầm nghĩ thật là giòn thơm!

Hạ Tuyên Dương: "Trước kia tôi giả bộ mình là thiếu gia, rồi mang trên mình khí chất thần tiên này nọ, tôi có hot không?"

Tiểu Ô dù có nhận tiền lương của Hạ Tuyên Dương phát cho thì cũng không thể nào che giấu lương tâm nói là Hạ Tuyên Dương hot được.

Nhóm nhạc nam Dream 9 bước ra từ « Tinh mộng 101 », hay gọi tắt là D9, trong số chín người xuất đạo thì Hạ Tuyên Dương đứng ở vị trí cuối cùng, đã vậy còn là dựa vào tiền túi lén mua không ít phiếu mới lên được.

Hiện tại, fan hâm mộ của Hạ Tuyên Dương trên Weibo cũng chỉ có khoảng một trăm vạn, mà hơn phân nửa đó cũng là mua, còn lại gần một nửa, trong đó có một nửa là antifan, một nửa là fan đam mê nhan sắc, không có tính ổn định.

Sau khi tuyển tú, mấy lời mời mà Hạ Tuyên Dương nhận được, trên cơ bản, đều chỉ là mời toàn đội mới phải mời thêm cả anh, còn lúc khác gần như không có lời mời nào.

Buổi sáng hôm nay thu chương trình Talkshow của đài truyền hình Tây Dữu, tên là « Come on! Come on! », lại mời ba vị xếp hạng 1, 4, 9 của nhóm nhạc nam D9.

Vốn là tổ chương trình muốn mời ba vị xếp hạng 1, 4, 7, nhưng Kỳ Hoán xếp hạng thứ 7 hai ngày trước đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị gãy xương bắp chân, Hạ Gia Ngôn muốn tìm một bình hoa di động để phụ trợ cho sự ưu tú của anh ta nên đã chủ động đề cử Hạ Tuyên Dương.

Một người xuất đạo nổi bật như Hạ Gia Ngôn chắc chắn là sẽ có không ít ống kính, mà kiểu người hạng chót như Hạ Tuyên Dương, có thể có hai ba câu nói trước ống kính cũng đã không tệ rồi, hơn phân nửa thì sẽ không được quan tâm đến.

Chắc chắn là Hạ Gia Ngôn lại muốn lợi dụng cách này, giẫm Hạ Tuyên Dương để nâng mình lên, chuyện như vậy cũng không phải lần một lần hai.

Nguyên thân vốn không muốn nhận, nhưng anh đã rảnh rỗi suốt một quãng thời gian dài, người đại diện nói nếu anh không có thêm lời mời nào nữa, thì sẽ nhận lời mời quảng cáo băng dán đau chân cho anh.

Cho nên nguyên thân mới không thể không nhận lời mời này.

Bảo một tiên nam như anh quay quảng cáo băng dán đau chân!

Thà gϊếŧ anh đi cho rồi.

Tiểu Ô ấp úng: "... Anh Dương, anh đã có tiến bộ rất lớn rồi. Em tin về sau anh sẽ càng ngày càng tốt lên, tiến lên vịt*!"

—— Đây là câu lời bình mà giáo viên lúc viết thư thông báo cho gia đình của một học sinh cá biệt thường đề vào.

Hạ Tuyên Dương ăn bánh kếp, tìm lý do cho sự khác biệt về tính cách của mình hiện tại và nguyên thân: "Tóm lại, hình tượng tiểu tiên nam giàu có đã không nổi tiếng rồi nên sau này, tôi dự định sẽ thử đi con đường khác, trở nên hòa đồng thân thiện hơn."

Tiểu Ô rất kinh ngạc, hai hình tượng thực sự là vô cùng khác biệt: "A? Hòa đồng thân thiện... Cái đó, có thể hot không?"

Hạ Tuyên Dương: "Nào có hình tượng gì là chắc chắn có thể hot, vẫn phải dựa vào thực lực, hoặc là dựa vào vận khí, dù sao cũng nên thử một chút."

Hình tượng "hòa đồng thân thiện" có thể hot hay không không biết... Mấu chốt là có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền!

Trong cuốn tiểu thuyết, nguyên thân thuận theo sắp đặt của chồng phản diện, làm phục vụ viên ở khu đèn đỏ, cũng là bởi vì anh ta xây dựng hình tượng tiểu tiên nam giàu có khó gần, nên bị mọi người trong vòng giải trí ghét bỏ chế nhạo, khiến cho ở cuộc sống ngoài đời anh ta cũng không có ai chịu giúp.

Nghiêm Mẫn Hành chỉ nói một câu: "Ở đó làm nhân viên phục vụ một tháng, cho cậu một trăm vạn."

Khi đó, nguyên thân đã rất là xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch, mà vẫn còn cứng đầu cứng cổ muốn duy trì hình tượng tiểu tiên nam giàu có, tất cả đồ vật có thể bán đều bán, còn vay mượn hơn tám mươi vạn trên mạng.

Vì một trăm vạn, anh ta tự nguyện nghe theo sắp đặt của Nghiêm Mẫn Hành.

Việc đó cũng khiến cho về sau anh ta phải hãm sâu vào vũng bùn không lối thoát.

Bây giờ, Hạ Tuyên Dương xuyên qua, đương nhiên sẽ không để mình vì cái hình tượng tiên nam giàu có gì gì đó đè ép, luân lạc tới mức mắc nợ được.

Hai người tới đài truyền hình Tây Dữu rất nhanh.

Có nhân viên dẫn Hạ Tuyên Dương đi đến phòng hóa trang.

Điều khiến Hạ Tuyên Dương kinh ngạc chính là, Hạ Gia Ngôn cũng đến, còn sớm hơn anh hai phút, đang bắt đầu chuẩn bị trang điểm.

Hạ Tuyên Dương cũng đang nghĩ, trong cuốn tiểu thuyết, hôm nay Hạ Gia Ngôn không tới thu « Come on! Come on! », mà Bác Nguy Nhiên xếp hạng thứ hai ở nhóm nhạc nam D9 đã thay thế anh ta.

Nguyên nhân à, đương nhiên là bởi vì tối hôm qua Hạ Gia Ngôn đã ở cùng với Nghiêm Tu Lãng trúng xuân dược, hai người trải qua một trận mây mưa từ hình người thành hình cá rồi lại thành hình người, quấn lấy nhau đến tận hừng đông rồi...

Nhân ngư Hạ Gia Ngôn còn chưa đến thời kỳ tìm phối ngẫu thì đã bị Nghiêm Tu Lãng khơi gợi ra trước thời hạn.

Thế là mất tận ba ngày, Hạ Gia Ngôn mới dùng hai cái chân mềm như nhũn đi ra khỏi phòng 3010.

Lúc trước, Hạ Tuyên Dương đọc đến đoạn này, nhìn thấy câu "Một chiến ba ngày", lúc ấy cũng vô cùng thương xót cho thận của Nghiêm Tu Lãng!

Còn cả Hạ Gia Ngôn nữa, nếu anh ta đã run chân thì rõ ràng là cho dù hai chân anh ta có thể biến thành đuôi cá, tố chất thân thể vẫn nằm trong phạm vi người bình thường. Vậy nơi nào đó bị sử dụng quá độ của anh ta... vẫn còn ổn chứ? Thật sự không bị nát tan hoa cúc, tổn thương đầy mông hay sao?

Đúng là tiểu thuyết cẩu huyết, hoàn toàn không cần cân nhắc đến tính khả thi.

Nhưng hiện thực bây giờ, lại là Hạ Gia Ngôn hôm nay vẫn như thường lệ tới quay tiết mục, thậm chí còn đến sớm hơn anh hai phút.

Quả nhiên là tiểu thuyết nói điêu quá trớn!

Bây giờ nơi mà anh xuyên qua chính là thế giới hiện thực, có lẽ pháp tắc thế giới đã tự động chỉnh sửa lại những chi tiết không hợp lý kia.

Nhưng Nghiêm Tu Lãng đã bị trúng xuân dược, mà còn có thể để Hạ Gia Ngôn vừa rạng sáng ngày hôm sau đã nhảy nhót tưng bừng tới quay chương trình...

Có khác gì người bán da^ʍ và người mua da^ʍ đâu!

Như vậy có phải còn quá đáng hơn hay không?

Hạ Tuyên Dương âm thầm diss: Không ngờ, cái tên Nghiêm Tu Lãng thân cao 1m86 kia lại là một tên tra nam!

Đối diện với ánh mắt dò xét đầy ý tứ sâu xa cùng với một chút đồng tình của Hạ Tuyên Dương, Hạ Gia Ngôn chỉ cảm thấy không thể hiểu nổi.

Trong mắt anh hiện lên một vòng lãnh ý, nhưng trên khuôn mặt thanh tú ôn nhã rất nhanh lại lộ ra một nụ cười: "Tiểu Dương, chào cậu, sao cậu đến sớm vậy? Lại đây đi, cậu ăn điểm tâm chưa?"

Hạ Tuyên Dương cũng mỉm cười lại với Hạ Gia Ngôn: "Gia Ngôn, chào cậu. Tôi ăn rồi, tôi ăn bánh kếp, ăn ngon cực kỳ!"

Hạ Gia Ngôn hơi kinh ngạc. Phải biết, bình thường thái độ của Hạ Tuyên Dương đối với anh rất là lạnh lùng, thỉnh thoảng tâm tình không tốt, còn châm chọc, khıêυ khí©h anh mấy câu.

Hơn nữa, người này không phải luôn luôn tự cao tự đại hay sao, sao bữa sáng lại chỉ ăn loại quà vặt ven đường như bánh kếp vậy?

Hạ Tuyên Dương: "Đúng rồi, mấy người có ai là chưa ăn sáng không? Để tôi bảo Tiểu Ô mang bánh tart trứng đến."

Bánh tart trứng chính là loại bánh khá là phổ biến trong các cửa hàng bánh ngọt ở Bồ Đào Nha, bên trong một hộp có tám cái.

Hạ Gia Ngôn vẫn còn chưa ăn sáng, nhưng mà anh cũng không muốn ăn đồ mà Hạ Tuyên Dương đưa cho, chỉ khách khí nói là đã ăn rồi.

Thợ trang điểm thực tập được sắp xếp trang điểm cho Hạ Tuyên Dương - Tiểu Duy nhỏ giọng nói: "Hôm nay tôi đi làm bị kẹt xe, chưa kịp ăn sáng. Đợi tôi hóa trang cho Hạ lão sư xong thì có thể ăn một cái không?"

Hạ Tuyên Dương tự tay đưa hộp bánh tart trứng tới trước mặt Tiểu Duy, ấm giọng nói: "Cô cứ ăn trước đi, một cái sao có thể no được? Cô cứ thoải mái ăn. Tôi có thể tự trang điểm mấy lớp cơ bản trước."

Tiểu Duy nhìn thấy mỹ nhan thịnh thế của Hạ Tuyên Dương đột nhiên gần trong gang tấc, đã vậy còn nói chuyện vô cùng ôn nhu, lập tức không nhịn được đỏ mặt.

Hạ Tuyên Dương thực sự, hóa ra là người như vậy sao? Thích ăn bánh kếp, còn mang thức ăn cho nhân viên công tác, đối với một thợ trang điểm thực tập nho nhỏ như cô mà còn kiên nhẫn tỉ mỉ như thế!

Thực sự là hoàn toàn không giống với Hạ Tuyên Dương vênh váo hung hăng, tính khí nóng nảy, EQ thấp mà mấy bài báo hay nói!

Nhưng mà tin tức trong vòng giải trí từ trước đến nay đều là giả nhiều thật ít.

Nói đến, cũng là bởi vì gương mặt của Hạ Tuyên Dương đẹp đến mức vô cùng lộ liễu, dù không có thực lực, dựa vào mặt cũng có thể được chọn vào nhóm nhạc. Nếu anh mà hot thì không biết sẽ ngăn cản đường đi của biết bao nhiêu người. Những người sợ bị Hạ Tuyên Dương cướp đi tài nguyên, không phải đều sẽ dùng sức hắc anh hay sao?

Tiểu Duy lấy một cái bánh trong hộp bánh tart trứng mà Hạ Tuyên Dương đưa cho, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn, hôm nay em chính thức trở thành Thái Dương Hoa rồi!"

Thái Dương Hoa là tên fandom của Hạ Tuyên Dương.

Hạ Tuyên Dương cười tủm tỉm nói: "Vinh hạnh của anh, vậy thì có cần kí tên không?"

Tiểu Duy ăn bánh tart trứng, ánh mắt sáng lấp lánh: "Có thể sao? Em rất muốn ạ!"

Hạ Tuyên Dương: "Đương nhiên có thể! Anh sẽ ký cho em!"

Nhìn Hạ Tuyên Dương hiền hoà dễ nói chuyện như thế, trợ lý thợ trang điểm bên cạnh cũng lại gần, cầm một cái bánh tart trứng, hỏi: "Hạ lão sư, bạn thân của em là fan hâm mộ của anh, em cũng muốn nhờ anh ký tên gửi cho cô ấy..."

Hạ Tuyên Dương nở một nụ cười sáng lạng: "Được thôi, cám ơn bạn của em đã yêu thích anh nha."

Trong lúc nhất thời, bên trong phòng hóa trang công cộng chỗ của Hạ Tuyên Dương từ lạnh lẽo yên tĩnh đã trở nên vô cùng náo nhiệt.

Cách đó không xa, Hạ Gia Ngôn chiếm cứ vị trí phòng hóa trang tốt nhất, âm thầm nắm chặt nắm đấm, anh luôn cảm thấy hôm nay Hạ Tuyên Dương trở nên rất là không giống như trước kia.

Trước kia, Hạ Tuyên Dương tự cao tự đại, không giỏi giao tiếp, dù bản thân anh ta cũng không có ác ý, lời nói ra cũng thường thường không quá là vui vẻ. Cho dù anh ta có vẻ ngoài rất đẹp thì nhân duyên vẫn khá là bập bênh.

Nhưng bây giờ Hạ Tuyên Dương, tựa như tên của anh ta, là mặt trời nhỏ trong đám người, ấm áp và sáng tỏ, hấp dẫn ánh mắt người chung quanh không tự giác muốn tới gần anh ta.

Chẳng lẽ là bởi vì tối hôm qua anh Tu Lãng cự tuyệt anh ta nên Hạ Tuyên Dương mới biết việc mình luôn cao cao tại thượng khiến cho người ta chán ghét, cho nên mới bắt đầu chuyển đổi hình tượng khác rồi hay sao?

Tối hôm qua, anh Tu Lãng rõ ràng đã trúng thuốc, Hạ Gia Ngôn dẫn theo đám vệ sĩ đi vào phòng của anh vốn cho là mình có thể ở lại, cùng Nghiêm Tu Lãng chung vui đêm xuân...

Anh và Nghiêm Tu Lãng còn chưa phải là người yêu, nhưng sự mập mờ giữa hai bọn họ đã đủ lâu đã xuyên phá tầng giấy cuối cùng của cửa sổ rồi.

Hạ Gia Ngôn biết, nguyên nhân Nghiêm Tu Lãng còn đang do dự chính là gia thế của anh quá bình thường, hoàn toàn không xứng với anh ấy.

Trong lòng của anh rất vội vã, nhưng cũng không thể chủ động tỏ tình, nếu không thì sẽ bị coi là tầm thường.

Tối hôm qua, lúc ẩn núp trong bóng tối, anh đã thấy được nữ minh tinh kia sai người phục vụ hạ dược vào trong rượu cho Nghiêm Tu Lãng uống, bởi vì nghĩ đến khả năng đây sẽ là cơ hội để quan hệ giữa mình và Nghiêm Tu Lãng tiến thêm một bước nên anh mới không ngăn cản Nghiêm Tu Lãng uống chén rượu kia.

Anh cũng nhìn thấy Hạ Tuyên Dương đi theo, vì muốn dành cho Hạ Tuyên Dương có đủ thời gian chọc giận Nghiêm Tu Lãng, nhưng lại chưa đến mức xảy ra mấy chuyện đó đó với Nghiêm Tu Lãng nên anh canh thời gian rất chuẩn. Chỉ sau mấy phút Hạ Tuyên Dương vào cửa thì đã mang theo đám vệ sĩ xông vào.

Nếu anh có thể bắt gặp cảnh Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Tu Lãng mập mờ thân mật, thì thứ nhất anh có thể dùng máy ảnh lỗ kim trên người để chụp lại cảnh đó, về sau dùng để uy hϊếp Hạ Tuyên Dương; thứ hai, cũng có thể khiến Nghiêm Tu Lãng sinh ra áy náy bởi vì thiếu chút nữa đã phản bội anh, về sau sẽ đối với anh tốt hơn.

Ai ngờ, sau khi anh dùng thẻ phòng dự bị vào cửa thì lại không nhìn thấy Hạ Tuyên Dương ở đâu.

Nghiêm Tu Lãng đang ở trong phòng tắm, tắm nước lạnh, còn khóa trái cửa phòng tắm, bảo anh mau rời đi.

Lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng rồi.

Chuyện này khiến Hạ Gia Ngôn giận không có chỗ phát tiết, chỉ có thể để lần sau tìm cơ hội khác.

Hạ Tuyên Dương chắc chắn là đã đi vào phòng của Nghiêm Tu Lãng, hẳn là trước khi anh tới thì anh ta đã bị Nghiêm Tu Lãng đuổi đi, chuyện này cũng khiến Hạ Gia Ngôn cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Hạ Gia Ngôn nhìn sự tương tác qua lại với Hạ Tuyên Dương và nhân viên công tác thì liền khinh thường nghĩ, giao hảo với mấy tên lâu la này thì làm được cái gì? Với thực lực hát nhảy của Hạ Tuyên Dương, trên tay anh ta cũng không có tài nguyên gì đáng để nói, dù cho có dùng vạn năm nữa thì cũng không hot lên nổi.

Đang suy nghĩ chuyện của Hạ Gia Ngôn, đột nhiên cảm thấy đỉnh đầu đau nhức, là bởi vì nhà tạo mẫu tóc đang dùng máy làm tóc xoăn cho anh dùng sức hơi mạnh một chút.

Hạ Gia Ngôn "xịt" một tiếng, vô thức nói: "Cô là heo hả! Đến cả việc khống chế sức lực cũng không biết làm!"

Nhà tạo mẫu tóc cho anh là Tiểu Na vội vàng nói xin lỗi: "Xin lỗi Hạ lão sư, vừa rồi là em không cẩn thận, về sau em nhất định sẽ chú ý."

Làm gì có ai là người tuyệt đối hoàn mỹ đâu?

Hạ Gia Ngôn ở ngoài mặt thì đối xử với người nào cũng rất tốt, là một anh trai nhà bên tính tình ôn nhu tốt bụng, nhưng kỳ thật anh ta có một Weibo ẩn danh, chuyên môn dùng để mắng chửi người khác, mắng vô cùng khó nghe, động một chút là mắng người ta là heo / chó / đồ ngốc dùng để phát tiết áp lực.

Vừa nãy anh đang suy nghĩ đến nhiều chuyện nên đã không cẩn thận nói ra mấy từ ngữ mắng chửi người quen thuộc mà anh hay sử dụng trên nick ẩn danh kia.

Hạ Gia Ngôn ý thức được mình đã không cẩn thận bại lộ bộ mặt chân thực của mình, vội vàng che giấu: "Xin lỗi, vừa rồi trong đầu anh đang hình dung về tính cách của nhân vật nam chính trong kịch bản « Kẹo cầu vồng » mà hai ngày nữa anh sẽ thử vai nên mới không cẩn thận nói nhầm."

« Kẹo cầu vồng » là một bộ phim thần tượng cổ trang Giang Nam hơn mười năm trước, gần đây đang chuẩn bị làm lại nên cũng đang chiêu mộ diễn viên.

Nam chính bên trong đó là một vị cậu cả nhà giàu, bá đạo, ảo tưởng, còn ác miệng, cứ há miệng là sẽ thích mắng chửi người khác là heo. Đây đích thật là lời mà nam chính trong « Kẹo cầu vồng » thường nói.

Tiểu Na nhẹ nhàng thở ra một hơi thật to: "A a, hóa ra là như vậy, Hạ lão sư thật đúng là chuyên nghiệp, lúc trang điểm hóa trang cũng không quên nghĩ về kịch bản."

Cô đã nói rồi mà, Hạ Gia Ngôn nổi danh là tính tính tốt, sao lại bởi vì một chút sai lầm nhỏ của cô mà lại đột nhiên mắng chửi cô như thế, đồng thời còn mắng khó nghe như vậy?

Một bên khác, Tiểu Duy ăn hai cái bánh tart trứng xong thì bắt đầu làm việc.

Cô lấy ra 120% công lực, cố gắng giúp cho Hạ Tuyên Dương có được một lớp trang điểm hoàn hảo.

Kỳ thật, nhan sắc của Hạ Tuyên Dương đã rất là tốt rồi, làn da trắng như sữa bò, nhưng bởi vì phải xuất hiện ở dưới ống kính, nên nhất định phải làm cho nhan sắc trông có vẻ sắc sảo và có một chút hình dáng bắt mắt hơn.

Chờ đến lúc mà Hạ Tuyên Dương hóa trang xong, Tiểu Duy và Hạ Tuyên Dương đã add Wechat của nhau, xưng hô cũng từ "Hạ lão sư" biến thành "anh Dương".

Tiểu Duy nhìn Hạ Tuyên Dương sau khi hóa xong trang liền sở hữu chỉ số mỹ mạo cao ngút trời thì chỉ cảm thấy gương mặt này của anh thực sự đúng là món quà trời ban.

Không được, cô không thể ích kỷ giữ lại cho chỉ một mình cô thưởng thức được, nhất định phải giới thiệu người đẹp như vậy đến cho các “tỷ muội” khác mới được!

Tiểu Duy hỏi: "Anh Dương, em có thể chụp cho anh vài tấm ảnh rồi đăng lên Weibo được không ạ? Anh yên tâm, kỹ thuật chụp ảnh của em rất tốt! Tuyệt đối có thể miêu tả đặc sắc nhan sắc mỹ miều của anh!"

Tiểu Duy mặc dù chỉ là một thợ trang điểm thực tập vừa mới tốt nghiệp đại học, tướng mạo cũng chỉ có chút thanh tú, nhưng ở trên mạng thì cô chính là một chủ blog khá là có danh tiếng về mảng trang điểm, fan hâm mộ Weibo hơn hai mươi vạn.

Hạ Tuyên Dương: "Đương nhiên có thể, em chụp đi."

Anh nhìn về phía ống kính điện thoại Tiểu Duy, lộ ra một nụ cười thật rạng rỡ, cố ý đè ép tiếng nói trong trẻo êm tai của thiếu niên thấp xuống mấy phần: "Nói là nhan sắc mỹ miều thực sự là không ổn lắm đâu nha, đó là mấy từ chuyên dụng mà các cô gái bọn em hay nói mà, em phải chụp làm sao cho anh thật đẹp trai mới đúng!"

Nói xong, mỹ thiếu niên trang dung tinh xảo xinh đẹp, nhắm một con mắt lại, đưa ngón cái và ngón trỏ tay phải ra, làm một động tác nổ súng, còn phối thêm âm thanh: "Pằng!"