Chương 12

Thân phận của Tiểu Lục vẫn chưa được giải quyết, Lưu Quang Bình nghĩ thật lâu, quyết định mang đồ đến nhà trưởng thôn nhờ vả.

Trưởng thôn biết được tình huống, không nhiều lời đáp ứng, liền cấp giấy chứng nhận trong thôn, đến trung tâm y tế địa phương xin giấy khai sinh theo quy trình, Tiểu Lục không phải là người địa phương, chuyện này cũng không dễ. Trưởng thôn phải nhờ người quen chở Lưu Quang Bình đi lấy, tốn ít tiền, lăn lộn mấy ngày, lại có chuyện khó giải quyết, trước kia hai người không quen không thân trong cuộc sống, Lưu Quang Bình đi đăng ký hộ khẩu phải hỏi vài lần, thôn trưởng nói lấy danh nghĩa nhận nuôi được không?

Lưu Quang Bình sửng sốt đặt ra câu hỏi liệu bản thân có đáp ứng đủ điều kiện nhận nuôi, sau một phen vất vả, mới có được thân phận trên chứng minh thư và sổ hộ khẩu, trên đó viết ba chữ ‘Lưu Tiểu Lục’, chính tay cậu run rẩy viết xuống, là quan hệ cha con.

Ảnh trên chứng minh thư rất đẹp, khuôn mặt thanh tú có chút rụt rè nhìn phía trước, mặc áo đen của Lưu Quang Bình, thái độ của mấy chị làm chứng minh rất tốt với Tiểu Lục, nói không hài lòng có thể chụp lại, Tiểu Lục vui vẻ gật đầu, liên tục nói vừa lòng, cảm ơn các chị, nhiều người vui vẻ cười tươi như hoa.

Tiểu Lục nhảy nhót trên đường về nhà, xuyên qua ánh mặt trời nhìn chứng minh thư, quay đầu lại nhìn Lưu Quang Bình ngây ngô cười.

Cậu có thân phận, có cùng họ với Lưu đại ca!