Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chanh Mật Ong

Chương 186

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi đoán có lẽ Quỳnh Như đã cảm thấy quá mệt mỏi rồi.

Tôi ngả đầu vào vai Khánh, thắc mắc vấn đề cuối cùng:

"Lúc nãy mày nói gì với Long thế?"

"Chuyện làm vườn ấy mà." Khánh mỉm cười, nhéo mũi tôi.

Tôi ngồi thẳng dậy, ngạc nhiên hết cỡ:

"Hả? Chuyện làm vườn?" Tôi có nghe nhầm không thế?

"Nếu muốn trồng hoa thì phải dọn cỏ, chịu khó tưới nước, chăm sóc thường xuyên, như vậy hoa mới nở đẹp như ý." Khánh thản nhiên nói, vươn tay ôm lấy mặt tôi như đang nâng niu một bông hoa, "Nếu như chỉ gieo hạt rồi mặc kệ, để cây hoa một mình chống chọi với thời tiết, sâu bọ, cỏ dại, sớm muộn gì cây cũng chết héo."

Tôi nâng mắt nhìn Khánh, khóe môi cong lên. Tôi biết nó không chỉ nói về trồng hoa.

***

Trần Minh Tâm có vẻ không muốn nói nhiều về vấn đề gia đình, mặc dù rất tò mò nhưng tôi quyết định sẽ tôn trọng nó và giữ hết thắc mắc trong lòng.

Có vẻ lần này Quỳnh Như quyết tâm muốn chia tay với Long thật, đã gần hai tuần trôi qua nhưng cả hai đứa chẳng có dấu hiệu sẽ làm lành. Long Đặng vẫn rất kiên trì tìm cách dỗ Quỳnh Như, còn Quỳnh Như càng lúc càng cứng rắn, gần như không cho Long một cơ hội nào. Lúc đầu tôi cho rằng Long sẽ bỏ cuộc sớm, dù sao với vị trí của nó, chỉ cần nó chia tay là bao nhiêu em muốn nhào vào.

Trái ngược với suy nghĩ của tôi, Đặng Long ngày càng nhiệt tình với Quỳnh Như, nó còn khiến An Nhi phải chủ động gặp Quỳnh Như xin lỗi. Hình như sau vụ leak video An Nhi có tìm Quỳnh Như, không biết An Nhi đã nói những gì nhưng từ lúc đó Quỳnh Như mới nhất quyết muốn chia tay. Mọi chuyện được làm sáng tỏ, Như thẳng thắn xin lỗi vì đã hiểu nhầm Long, lúc ấy chúng tôi đều tưởng hai đứa sẽ quay lại, nhưng Như vẫn lắc đầu.

Mãi một thời gian sau tôi mới có cơ hội hỏi chuyện Quỳnh Như.

Hôm đó tôi phải đến bệnh viện Việt Tiệp thăm một người bạn cũ, lúc ra về thì đυ.ng mặt Quỳnh Như ở thang máy.

"Ơ Châu Anh?" Quỳnh Như thoáng bất ngờ, "Mày đến bệnh viện làm gì thế?"

"Tao đến thăm bạn." Tôi cũng ngạc nhiên, tò mò hỏi nó, "Còn mày đến đây làm gì?"

"À chị tao mới sinh, cuối tuần tao hay ở lại chăm cháu." Như mỉm cười, lúm đồng tiền thấp thoáng bên khóe miệng. Con bé ấn nút giữ cửa thang máy giúp tôi rồi bước ra ngoài, vẫy tay tạm biệt tôi.

"Tao tưởng khoa sản ở tòa bên kia..." Tôi nấn ná đứng trước cửa thang máy, quay đầu nhìn Như.
« Chương TrướcChương Tiếp »