Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chanh Mật Ong

Chương 199

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Chào em, chị là bạn của Thư. Thư suốt ngày kể với chị nó có em trai chơi thân lắm ở Hải Phòng, cuối cùng cũng được gặp em."

Tôi nhạy cảm nhận ra sắc mặt Trường hơi tối đi một chút, nó khẽ nhếch môi, thoải mái gật đầu:

"Em chào chị. Chị Thư cũng kể em nghe về chị nhiều lắm, chị là chị Quỳnh đúng không ạ?"

Cái gì thế? Sao Trường lại biết về Quỳnh? Nó lén lút liên lạc với Thư sau lưng tôi từ lúc nào mà tôi không biết? Cáu thế nhỉ.

Từ từ, đây không phải trọng điểm.

Ngay từ khi Trường vừa xuất hiện tôi đã phát hiện Quỳnh cảm thấy không thoải mái, mà con chó Công Trường cũng tỏ rõ thái độ không vui vì sự có mặt của Quỳnh, còn Thư ngu có vẻ vẫn không nhận ra mùi thuốc súng nồng nặc trong không khí.

Là sao vậy?

Tôi mở to mắt, đầu óc bỗng trở nên nhanh nhạy một cách lạ thường. Tôi nhớ suốt cả một mùa hè năm cuối cấp 2 Trường và Thư suốt ngày dính lấy nhau, lúc đó Trường mới chia tay Ngọc và vẫn còn suy vl, thế mà từ sau khi đi chơi với Thư tâm trạng của nó tốt hẳn lên. Sau đó mỗi lần tôi nhắc đến Ngọc, Trường gần như không thèm phản ứng, lúc đầu tôi còn nghĩ nó cố tình tỏ ra mình ổn, nhưng có vẻ như nó đã move on từ lâu.

Bất chợt, rất nhiều chi tiết nhỏ bị từng tôi xem nhẹ bỗng trở nên rõ ràng. Thái độ nghiêm túc khó hiểu của Trường mỗi lúc nghe tôi kể cái gì đó liên quan đến Thư, giọng điệu và ánh mắt dịu dàng của nó khi nhắc đến Thư, thậm chí nó còn thăm dò tôi chuyện liên quan đến Thư một cách lộ liễu mà tôi không hề để ý.

Tôi ngây người đứng nhìn tam giác tình yêu phức tạp kia, đột nhiên cảm thấy bối rối. Nhìn biểu cảm của Quỳnh và Trường, tôi đoán cả hai đều biết rõ mối quan hệ giữa Thư và người kia.

Tôi không biết nên bất ngờ vì Trường thích Thư hay nên dỗi vì Trường được biết về mối quan hệ giữa Thư và Quỳnh trước cả đứa em gái là tôi. Sau đó tôi tiếp tục phân vân có nên xông vào giải cứu Thư hay kệ mẹ Thư và đứng ngoài hóng hớt.

"Nguyễn Công Trường!" Phát hiện tình hình càng lúc càng căng thẳng, cuối cùng tôi vẫn phải xen vào, "Mày có mang khăn quàng cổ cho tao không?"

Lúc này Trường mới chú ý đến tôi, nó gật đầu với Thư và Quỳnh, bước tới chùm cái khăn quàng cổ to đùng lên đầu tôi, ánh mắt ấm áp tình cảm lúc nãy biến mất không còn tăm tích.

"Đi chơi thì quên trước quên sau, nhắn tin cho Khánh Nguyễn có quên không?"
« Chương TrướcChương Tiếp »