Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chanh Mật Ong

Chương 208

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Sao mày biết?"

Vậy là nó không hề phủ nhận.

Khoảnh khắc ấy, bao nhiêu nỗi ấm ức dồn nén mấy hôm nay đột nhiên trào lên nhấn chìm lấy tôi như sóng biển, sự bình tĩnh mà tôi luôn ép mình duy trì sụp đổ trong chớp mắt.

Cảm xúc của tôi gần như mất kiểm soát, tôi nghe thấy giọng mình run run:

"Tại sao chuyện lớn như thế mà mày không nói với tao? Mày định giống như Huyền Chi, âm thầm rời đi, biến mất khỏi cuộc đời tao theo cách hèn nhát và ác độc như vậy à?" Tầm nhìn của tôi bắt đầu nhòe đi bởi nước, "Từ trước đến giờ mày có từng coi trọng tao không? Đối với mày tao còn không xứng đáng được biết việc mày sắp ra nước ngoài đúng không? Tao rất cố gắng để hiểu cho mày, nhưng bây giờ tao không thể và cũng không muốn hiểu, tao mệt mỏi lắm, nếu hôm nay mày không cho tao được một lời giải thích tử tế thì chia tay."

"Châu Anh đừng khóc... tao xin lỗi, tại tao hết... tao không đi đâu cả, Châu Anh đừng nghe người ta nói linh tinh." Đây là lần đầu tiên tôi thấy Khánh mất bình tĩnh như vậy. Qua giọng nói, tôi có thể nhận ra được sự hoảng loạn và lo lắng của Khánh rõ mồn một, thế nhưng nó vẫn cố gắng dịu dàng trấn an tôi, "Châu Anh đừng khóc, nghe tao giải thích đã nhé?"

Đợi cảm xúc của tôi dịu lại, Khánh mới nói tiếp:

"Mẹ tao muốn thuyết phục tao sang Singapore sống với mẹ. Tao từ chối mẹ rồi, Châu Anh yên tâm, tại vì tao không muốn Châu Anh phải nghĩ ngợi nên chưa muốn nói cho Châu Anh biết." Khánh dừng lại, giọng trầm xuống một tông, "Đợt này gia đình hơi nhiều chuyện nên tâm trạng của tao không được tốt lắm, tao xin lỗi vì đã ảnh hưởng đến Châu Anh."

Tôi nức nở xen vào:

"Tao biết... tao đã rất cố gắng thông cảm cho mày... hức... nhưng mà mày chẳng bao giờ thử đặt mình vào vị trí của tao, chính vì mày không kể cho tao nghe nên tao lại càng lo lắng hơn. Hôm nào tao cũng suy nghĩ rất nhiều... tao lo cho mày lắm, dù mày không muốn đi với mẹ thì cũng phải nói cho tao một tiếng chứ..."

"Ngoan, đừng khóc." Tôi nghe thấy Khánh thở dài thật khẽ, "Mai tao về Hải Phòng với Châu Anh nhé."

-___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdx.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------

Hôm ấy chúng tôi gọi điện tới tối muộn, Khánh vừa dỗ tôi vừa chậm rãi kể chuyện gia đình nó cho tôi nghe. Khánh không chia sẻ quá sâu về quá khứ của nó, về cơ bản thì những gì tôi được nghe từ Khánh cũng không khác lắm nội dung câu chuyện Thế Nam từng kể cho tôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »