Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chanh Mật Ong

Chương 223

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi ở cùng phòng với Ngân và Thanh, Ngân làm trưởng phòng. Chúng tôi được phân phòng A1.402, ở trên tầng 4. Khu quân sự này thuộc một trường đại học ở Hải Phòng, quanh năm đều có các khóa học sinh và sinh viên đến huấn luyện, cho nên phòng ở rất sạch sẽ, chỉ cần quét sơ qua một chút là ở được.

"Ê bên khu B cũng có học sinh đến học quân sự à?" Trang đang đứng hóng gió ngoài ban công đột nhiên nói to, chỉ tay về phía dưới.

Chúng tôi dừng hết việc trên tay, ùa ra đứng chen chúc ngoài ban công, hóng hớt ngó xuống khoảng sân rộng bên khu B. Trung tâm giáo dục Quốc phòng này có hai khu, khu A và khu B, học sinh khối 11 trường tôi ở khu A.

"Trường Chuyên à?" Thanh gác cằm lên vai tôi.

Hà gật đầu:

"Tao có con bạn học Chuyên, nó bảo trường nó cũng học quân sự cùng đợt với trường mình."

"Không biết có bạn nào đẹp trai không nhỉ?" Thu mơ mộng nói.

"Trai đẹp nếu không có bồ thì cũng chơi gay hết rồi." Ngân bĩu môi, quay trở vào phòng, "Phần còn lại là mấy thằng trapboi."

Tôi và Thanh không hẹn cùng đưa mắt nhìn nhau, trông thấy khuôn mặt vất vả nhịn cười của đối phương. Xin lỗi Ngân, bọn tao không cố tình nhớ đến thằng Đăng đã trap mày đâu...

Đến chín giờ sáng, chúng tôi lại xuống sân tập trung một lần nữa để nhận quần áo, mũ, ghế và tài liệu học tập. Khó khăn lắm mới giành giật được một bộ quần áo đúng size, tôi vừa chui ra khỏi đám đông để đi về phòng cất đồ thì trông thấy Trường đang ngó nghiêng tìm ai đó.

"Mày tìm ai đấy?" Tôi vỗ vai nó, tò mò hỏi.

Trường bị tôi làm cho giật mình, nó khựng lại hai giây nhìn tôi, biểu cảm trên mặt có chút kỳ lạ. Hình như Trường có gì đó muốn nói với tôi, chắc chuyện khó nói lắm, bởi nó cứ đắn đo mãi, hàng lông mày nhíu chặt. Tôi chờ vài phút không thấy Trường phản hồi, bao nhiêu kiên nhẫn mất hết sạch, thế là tôi phẩy tay với nó:

"Thôi mất thời gian quá, tao về cất đồ đây, mày cứ đứng đấy tiếp nhé."

Vừa quay gót đi được vài bước thì tôi bị Trường túm cổ áo kéo giật lại, nó thở ra một hơi dài, ngập ngừng nói:

"Tao vừa mới đi qua khu B..."

"Khu mấy đứa Chuyên học ấy hả?" Tôi gật đầu, ra hiệu cho nó nói tiếp.

"Ừ." Trường chợt đánh mắt ra chỗ khác, nó đưa tay lên vò rối tóc, gương mặt trở nên nghiêm túc một cách kỳ lạ, "Tao gặp Lâm Anh."

"Lâm Anh nào?" Tôi buột miệng.

Trường nhìn tôi trân trối, vừa chạm mắt với nó, tôi ngay lập tức ý thức được nó đang nhắc đến ai.
« Chương TrướcChương Tiếp »