Chương 65: Ngoại truyện: Hưởng tuần trăng mật

Sau lễ cưới, Tống Thiên Hoàng và Cố Gia Hy đã quyết định đi tới Anh để hưởng tuần trăng mật. Một phần là do Cố Gia Hy muốn được xem thử quãng thời gian không ở nước, không có sự giám sát của cô anh đã đi đâu, làm những gì, quen biết vơi ai.

Ngày đầu tiên đến Anh họ đã đi tham quan những địa điểm nổi tiếng. Lúc về, đi qua Viện Đại học Oxford, Cố Gia Hy chợt dừng lại, đưa tay chỉ về phía ngôi trường:

-Ông xã, em muốn chụp ảnh với ngôi trường này.

Tống Thiên Hoàng nhìn cô rồi nhíu mày:

-Tại sao em lại thích chụp ở đây? Chúng ta tới chỗ khác, anh chụp cho em nhiều tấm đẹp hơn.

Cố Gia Hy nghe cậu nói liền bĩu môi, nhíu mày:

-Anh đừng tưởng em không biết đây chính là ngôi trường mà anh đã theo học. Nào nào đừng nói nhiều nữa. Anh mau chụp cho em một tấm đi.

“Tách” tiếng máy ảnh vang lên, Cố Gia Hy hào hứng đi tới xem ảnh. Nhưng khi nhìn thấy nó, cô liền có chút hụt hẫng, lỡ miệng buông ra một câu:

-Aiza, vẫn trông giống như này xưa vậy.

-Ngày xưa?

Tống Thiên Hoàng nghe cô nói liền cau mày hỏi lại. Cố Gia Hy biết mình lỡ miệng liền khẽ gật đầu:

-Vào năm hai đại học em có tới đây một lần. Và ở nhà của một người bạn.

-Người bạn của em là Dương Hạ Khương?

Cố Gia Hy nghe Tống Thiên Hoàng nói liền có chút giật mình:

-Sao anh biết?

Tống Thiên Hoàng có chút tức giận thở dài:

-Anh và Dương Hạ Khương ở cùng với nhau. Hơn nữa ngày em ở đó thì anh ở ngay dưới phòng của em đó.

Nghe vậy, Cố Gia Hy liền tỏ ra bất ngờ:

-Thảo nào, khi em ăn mấy món ở trên bàn, hương vị của nó vô cùng quen thuộc. Em đã nghĩ ngay tới anh đó thật không ngờ…

Tống Thiên Hoàng gõ một cái lên trên trán của cô:

-Không ngờ cái đầu em đó. Đến đây mà không báo với anh một tiếng. Em có biết thời gian ở đây anh nhớ và mong em biết bao nhiêu không?

Cố Gia Hy tỏ vẻ ngại ngùng ôm chầm lấy cậu:

-Em xin lỗi mà! Với lại lúc đó em tưởng anh vẫn còn giận em chuyện em từ chối anh nên em không dám nói chứ bộ.

-Đồ ngốc này!

Xoa mái tóc mềm mượt của cô xong hai người cùng nhau về khách sạn. Điều mà cả hai không thể ngờ đó chính là buổi tối hôm đó Cố Gia Hy ăn cái gì cũng không trôi đều bị nôn đi hết. Cô cảm thấy trong người vô cùng mệt mỏi. Tống Thiên Hoàng thấy vợ mình như vậy thì vô cùng lo lắng, vừa vuốt vuốt lưng cho cô vừa trấn an:

-Em đừng lo, ăn thử ít cháo xem có được không?

Cố Gia Hy cố gắng ăn một muỗng cháo nhưng chỉ đến muỗng thứ ba cô ngay lập tức chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa. Thấy tình hình không mấy khả quan, Tống Thiên Hoàng liền đưa cô tới bệnh viện kiểm tra.

Cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay, bác sĩ vui mừng thông báo:

-Congratulations to the couple, his wife is 4 weeks pregnant. ( Xin chúc mừng hai vợ chồng, vợ anh đã có thai được bốn tuần.)

Cả hai người sau khi nghe xong vô cùng xúc động. Hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến họ không kịp chuẩn bị.

-Thank you doctor! (Cảm ơn bác sĩ!)

Hai vợ chồng chìm đắm trong hạnh phúc trở về nhà. Vừa đi, Cố Gia Hy vừa không ngừng xoa xoa chiếc bụng vẫn còn bằng phẳng của mình. Đối với cô lúc này chính là lúc hạnh phúc nhất. Cảm ơn ông trời có mắt đã không phụ lòng người vẫn để cho Tống Thiên Hoàng và Cố Gia Hy có thể đến với nhau sau bao năm xa cách. Đang vui vẻ thì Giang Hạ Lam gọi tới, giọng cô khàn khàn như đang khóc:

-Gia Hy, tớ…tớ có thai rồi.

Cố Gia Hy ngạc nhiên hỏi lại:

-Thật sao?

-Thật!

-Chúc mừng cậu nha. Thông báo với cậu một tin, tớ cũng có thai rồi!

Ấy thế mà trong một ngày lại có nhiều tin vui bất ngờ quá. Sau một chặng đường dài, những người yêu nhau sẽ tự tìm về với nhau mà thôi.