Chương 30

Điện thoại di động phát ra tiếng "ting".

Tô Thành cúi đầu nhìn xuống, thấy trên màn hình hiện lên thông báo:

[Đồng đội bên đen của bạn đã chuyển cho bạn 50.000]

...Vãi chưởng.

Mặc dù sau khi đọc xong tờ giấy ghi chú được Ôn Giản Ngôn gửi qua, Tô Thành đã chuẩn bị sẵn tâm lý chờ đợi những gì xảy đến tiếp theo, song anh vẫn bị dọa cho phát hoảng khi đột nhiên nhìn thấy số tích phân khổng lồ.

Rõ ràng thời điểm chia tay nhau hai bên vẫn là quỷ nghèo, thế mà chẳng hiểu vì sao chỉ trong hai giờ ngắn ngủi sự chênh lệch giàu nghèo bỗng lớn tới vậy!

Lại liên tưởng tới độ khó đột nhiên tăng vọt của phó bản và chế độ đoàn chiến bên đỏ bên đen không hề báo trước.

"......"

Điều này có nghĩa là...

Sau khi tên kia đi lên tầng ba đã tự mình làm ra chuyện gì đó khiến trời đất khó dung!

"Anh Tô, tiếp theo chúng ta phải làm những gì?"

Đầu mào gà đứng bên cạnh nhìn Tô Thành, hai mắt sáng ngời lấp lánh, vẻ mặt hân hoan mong chờ.

Người có thể làm bạn với cao thủ chắc chắn cũng là cao thủ!

Thân là một streamer không phải người mới, đã trải qua bốn phó bản, đầu mào gà nhận thức rất rõ về thân phận của mình. Đặc biệt là khi giao tiếp cùng streamer cao cấp, hắn ta vô cùng tỉnh táo, biết rõ những chuyện không nên hỏi nhiều tốt nhất không nên hỏi, bằng không, nhẹ thì mất đi tín nhiệm, nặng thì dẫn họa lên thân.

Tiếp đó, cho dù có nhìn thì khả năng cao cũng nhìn không hiểu người ta viết gì.

Bởi vì các streamer trong công hội thường dùng ám ngữ để giao tiếp, có rất nhiều ám ngữ và động tác nhằm phòng ngừa việc tiết lộ thông tin.

Cho nên dù rất tò mò về nội dung viết trên giấy, nhưng suốt dọc đường đi đầu mào gà không lén lút mở ra xem lần nào.

Tô Thành bị giọng nói của đối phương kéo về thực tại, anh ta định thần, dường như đột nhiên nhớ đến gì đó:

"Đúng rồi, tại sao anh lại gia nhập bên đen? Anh và..."

Giọng của Tô Thành bỗng kẹt lại, sau khi dừng khoảng hai giây mới khô khốc nói tiếp: "Ừm... sao anh và cao thủ lại hợp thành một đội?"

Đầu gà không hề chú ý tới thái độ sượng sùng của đối phương, mất cảnh giác trả lời:

"Lúc ở tầng ba tôi được cao thủ cứu mạng, để làm thù lao, tôi chuyển một đạo cụ ẩn cấp khó lấy được từ phó bản trước cho cậu ta, còn ký khế ước tạm thời kéo dài đến hết phó bản, cho nên bị hệ thống xếp vào đội ngũ bên đen."

Hắn ta sờ gáy than thở:

"Cậu ấy thực sự là người rất tốt, rõ ràng điều kiện mà tôi đưa ra chẳng có tí giá trị gì trong mắt streamer cao cấp. Nhưng dưới tình huống nguy hiểm như vậy cậu ấy vẫn bảo vệ tôi không chút đắn đo, kiểu cao thủ vừa mạnh mẽ vừa tốt bụng như này rất hiếm gặp trong Ác Mộng!"

Tô Thành: "..."

Không chỉ khiến cho một streamer cấp D cam tâm tình nguyện ký kết khế ước bán thân dâng đạo cụ, mà còn khiến hắn cảm thấy mình là cao thủ. Tuy nhiên thực tế kẻ kia lại chỉ là một streamer cấp E bụng dạ đen xì.

Ôn Giản Ngôn, không hổ là cậu.

Tô Thành thở dài, chậm rãi vươn tay vỗ bả vai đối phương.

Đầu mào gà nở một nụ cười ngây thơ ngờ nghệch: "?"

Hắn ta không nhận thấy vẻ mặt phức tạp kỳ quái của Tô Thành, trái lại xoa tay nóng lòng muốn thử:

"Có phải tiếp theo chúng ta sẽ lôi kéo thêm nhiều streamer khác gia nhập trận doanh của mình không?"

Đầu mào gà nắm chặt tay:

"Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, chắc chắn bên đỏ sẽ không phải là đối thủ của chúng ta."

Khóe miệng Tô Thành giật giật: "Xin lỗi, có lẽ những chuyện xảy ra tiếp theo sẽ không giống anh tưởng tượng."

Đầu mào gà: "??"

Tô Thành đưa điện thoại di động của Ôn Giản Ngôn cho Tề Thâm: "Cậu bỏ cái này vào túi."

Mặc dù Tề Thâm không hiểu rốt cuộc hai người trước mặt đang nói cái gì, thế nhưng sau khi trải qua giây phút hãi hùng ở nhà xác và tầng hai, cậu ta đã ý thức được rằng thế giới này không đơn giản như mình nghĩ.

Đồng thời, Tề Thâm cũng mơ hồ cảm giác được Ôn Giản Ngôn và Tô Thành có chút bí mật gì đó không muốn ai biết.

Sau vài lần được hai người cứu giúp, Tề Thâm đã hoàn toàn tin tưởng bọn họ 100%. Nếu như không có hai người, bây giờ cậu ta cũng không có mặt đứng ở đây.

Một khi đã vậy, cậu ta càng cần phải có trách nhiệm.

"Được."

Tề Thâm nghiêm túc gật đầu, cầm điện thoại di động bỏ vào túi.

Tô Thành: "Đoạn đường tiếp theo có thể nguy hiểm hơn nhiều, nhưng yên tâm, chúng tôi sẽ cố hết sức bảo vệ cậu."

Tề Thâm gật đầu: "Tôi tin anh."

Mặc dù có rất nhiều điều trong cuộc nói chuyện vừa rồi của hai người Tề Thầm nghe không hiểu, nhưng có một điều cậu ta hiểu rất rõ, chỉ sợ tình cảnh hiện giờ của "Triệu Thành Nhất" vô cùng nguy hiểm, hai người trước mặt đang cố đảo ngược tình thế.

Cậu ta cười nói: "Dù sao bốn bỏ năm lên, làm tròn một chút thì anh Triệu cũng coi như nửa anh rể của tôi."

Tô Thành: "..."

Hầy.

Đầu mào gà: "??? "

...Cái gì anh rể với không anh rể?

Sao hắn đéo hiểu gì vậy?

Cứ luôn cảm giác có chỗ nào đó không ổn... nhưng dường như lại không thể nói nên lời...?

Chẳng qua bây giờ không phải là lúc chú ý tới những việc này.

Đầu mào gà hồi tưởng lại câu nói khi nãy của Tô Thành, có chút lo lắng hỏi: "Anh bảo có lẽ những chuyện xảy ra tiếp theo sẽ không giống tôi tưởng tượng là sao?"

"Ý trên mặt chữ."

Lúc này Tô Thành đã chỉnh trang bản thân xong, lén hé một khe hở nhỏ, cẩn thận nhìn ra bên ngoài.

Anh ta liếc mắt nhìn đầu mào gà, đè thấp giọng nói:

"Nhân số bên đen sẽ không tăng lên, tiếp theo chúng ta cũng không lôi kéo những streamer khác gia nhập hội, hay nói cách khác, chẳng mấy chốc nữa bọn họ sẽ biến thành người phe đỏ."

Đầu mào gà tạm thời chết máy: "... Hả?"

Tô Thành nói tiếp: "Thời điểm cần thiết không cần tiết kiệm đạo cụ, nên dùng thì dùng, tích phân không đủ thì nói với tôi... Bởi vì cho đến lúc đó, tất cả những streamer còn sống sót sẽ tìm kiếm chúng ta khắp bệnh viện, nếu không có nhiều tích phân e rằng không có cách nào trốn thoát."

Đầu mào gà bị hai tia sét liên tiếp đánh choáng váng.

Chuyện này... quả thật hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của hắn!

Hắn vốn tưởng rằng phe mình sẽ có thủ đoạn chớp nhoáng đảo ngược tình thế bất lợi, thế mà cuối cùng vẫn là một mình chiến đấu!

"À, đúng rồi."

Tô Thành đột nhiên nghĩ tới gì đó liền bổ sung: "Tiếp theo chúng ta phải xuống tầng một, đi dạo một vòng trước mặt phe đỏ. Anh mau chóng mua đạo cụ chuẩn bị sẵn sàng đi."

Đầu mào gà trợn mắt há hốc mồm: "........."

Hắn ta không biết nên dùng vẻ mặt gì để đáp lại.

Cho nên mới nói, quả nhiên bản thân vẫn là lên nhầm thuyền giặc...

*

Bệnh viện Đa khoa Tư nhân Phúc Khang, tầng 4, phòng mổ.

Bốn người phe đỏ đứng trước cửa thang máy đóng chặt, thấp giọng trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng lia mắt nhìn người mặc áo blouse trắng cách đó không xa.

Chàng trai nhíu mày dựa lưng lên vách tường, đôi chân thon dài khẽ cong. Ánh đèn mờ ảo từ trên đỉnh đầu chiếu xuống chia khuôn mặt hắn thành hai nửa sáng tối, biểu cảm có vài phần mất kiên nhẫn.

Chiếc áo blouse trắng không tì vết khoác trên người hắn càng tôn lên vẻ tái nhợt chết chóc.

"Mấy người tụ tập ở đây làm gì? Nhất định tên NPC kia chính là lý do hệ thống muốn chúng ta lên tầng bốn, còn gì cần phải thảo luận nữa?"

Lưu Vũ Trạch bên công hộ Ám Hỏa nhíu mày khó hiểu hỏi:

"Bây giờ thời gian cấp bách, rốt cuộc mấy người còn đang do dự cái gì?"

Mặc dù thành viên Vĩnh Trụ và streamer tự do kia không nói, song hiển nhiên nét mặt của họ lộ rõ vẻ đồng tình.

Một streamer khác bên Ám Hỏa xen vào: "Tôi hiểu ý anh, nhưng mà, trước đây người bạn streamer cấp D của tôi đã kể cho tôi nghe về một tên streamer mới, điều này khiến tôi cảm thấy hơi lo ngại."

Người lên tiếng có vóc dáng không cao, sắc mặt âm trầm, thoạt nhìn gầy gò nhỏ bé, rất dễ dàng bị bỏ qua trong đám người.

"Thôi đi, Khổng Lão Lục, ai mà chẳng biết người bạn streamer cấp D anh vừa nói chính là bà con họ hàng xa nhà anh. Lời của tên kia nghe qua một chút là được, không phải hắn dựa vào quan hệ với anh mới vào được Ám Hỏa sao? Bằng không lấy tư chất cùng chỉ số thông minh của hắn đã toi ngay từ đầu rồi." Lưu Vũ Trạch mất kiên nhẫn ngắt lời gã.

Lúc này, người phụ nữ bên Vĩnh Trụ lên tiếng. Giọng của cô ta cũng tinh tế nhẹ nhàng như bản thân, không có chút lực công kích nào, vô cùng bình tĩnh dịu dàng:

"Cho nên bây giờ anh đang nghi ngờ NPC kia ngụy trang?"

Vẻ mặt của streamer được xưng là Khổng Lão Lục hơi sượng: "Ừm..."

"Tôi hiểu băn khoăn của anh, tôi cũng từng nghe nói rằng có streamer làm vậy trong phó bản, nhưng độ khó của phó bản này rất cao." Văn Nhã lắc đầu, giọng nói vẫn nhẹ nhàng mềm mại: "Mọi người hãy nhìn quần áo trên người hắn."

Tất cả dõi theo ánh mắt cô ta nhìn về phía thanh niên đứng gần đó.

Bên trong chiếc áo blouse trắng, chàng trai mặc một chiếc áo sơ mi và quần dài bình thường. Bộ đồ càng tôn dáng người cao gầy của hắn, mặc dù trang phục đều là kiểu dáng bình thường, song không hiểu sao mặc trên người hắn lại nom vô cùng đẹp mắt.

"Đúng vậy, tất cả streamer khi bắt đầu tiến vào trong phó bản đều phải thay quần áo y tá." Lưu Vũ Trạch bừng tỉnh nói.

Thật ra ban đầu Không Lão Lục cũng không suy nghĩ sâu xa, nhưng lời nhắc nhở có người tới gần của streamer khiến gã vô thức liên tưởng đến chuyện nọ. Sau khi được Nhã Văn đả thông, trong lòng gã đã bị thuyết phục hơn phân nửa, nhưng ngoài mặt vẫn nhịn không được cứng miệng nói:

"Vậy, vậy cũng chưa chắc, chỉ cần 1000 tích phân là có thể xem mục nhu yếu phẩm, quần áo hay gì cũng đổi được..."

Giọng điệu của gã dần dần trở nên thiếu tự tin.

"Vậy thì anh nói hắn giấu điện thoại di động ở đâu?" Lưu Vũ Trạch lạnh lùng hỏi.

Quần áo trên người tên kia đều là kiểu dáng mỏng manh bó người, nếu trong túi áo blouse có điện thoại chắc chắn vạt áo sẽ chúi xuống. Vải quần dán sát cặp chân thon dài, chỉ cần bên trong có đồ là nhìn thấy ngay.

Khổng Lão Lục: "..."

Gã ta cắn răng không nói nên lời.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Văn Nhã vang lên.

Mặc dù đang ở bên trong phó bản, điện thoại không có tín hiệu, tuy nhiên giao diện cửa hàng cấp C sẽ mở phương thức mua thời gian liên lạc, để các streamer có thể liên lạc ngắn hạn trong phó bản.

Văn Nhã nhận máy, giọng của Thành Di xuyên qua micro truyền đến.

Giữa tiếng tạp âm xoẹt xoẹt, giọng hắn có vẻ hơi biến dạng, song không giấu nổi sự hưng phấn: "Ba người bên đen đã bị định vị. Chúng đang di chuyển từ tầng một lên tầng hai, bọn tôi vẫn đang đuổi theo, tình hình bên cô thế nào?"

Văn Nhã: "Vẫn đang tiến hành, nếu có tiến triển tôi sẽ báo cho anh biết."

Điện thoại cúp máy.

Mọi người đều hướng ánh mắt về Khổng Lão Lục, dường như muốn nói: Anh xem?

Môi Khổng Lão Lục giật giật, có chút chột dạ đánh tầm mắt sang hướng khác, không nói thêm gì.

Hiện tại gã vô cùng hối hận về phán đoán ban đầu của bản thân, biết thế gã đã không nói những điều thiếu suy nghĩ, dẫn tới bây giờ chính mình biến thành một kẻ đa nghi ngu ngốc.

Bên trong phó bản, một khi gặp phải nguy hiểm thì loại người này sẽ bị bỏ rơi đầu tiên.

Gã thầm ghi nợ một khoản với Khổng Thế Hưng. Nếu không phải trước khi vào phó bản Khổng Thế Hưng vạch sai đường cho gã thì gã đã không đưa ra kết luận ngu xuẩn.

"Thực ra, ở một khía cạnh nào đó tôi cảm thấy Khổng Lão Lục nói rất đúng."

Streamer tự do chậm rãi cất tiếng: "Chúng ta nên cảnh giác người này, nhưng mà cảnh giác theo hướng khác."

Ba người còn lại đều giật mình: "Ý anh là sao?"

"Đặc điểm của tôi khiến tôi rất nhạy cảm với mùi."

Streamer tự do quay đầu nhìn về phía Ôn Giản Ngôn: "Mùi trên người hắn vô cùng lạnh lẽo và kinh khủng, tôi ngửi thấy mùi máu tươi mục nát và còn cả một loại... vị ngọt?"

Hắn ta nhíu mày, dường như có chút nghi ngờ kết luận của mình: "Tóm lại, tôi càng nghiêng về suy đoán hắn là thành viên bên trong phó bản, hơn nữa còn là loại rất nguy hiểm."

Ánh mắt ba người còn lại đều rơi vào Ôn Giản Ngôn đang đứng dựa tường.

Hàng mi của hắn rủ xuống che khuất cặp mắt đen láy lạnh lẽo, cặp kính gọng vàng treo trên sống mũi không làm hắn dịu dàng hơn, trái lại càng làm tăng thêm khí chất bén nhọn như dị loại.

Dưới ánh đèn xanh của khu vực phòng mổ, làn da của hắn càng mang vẻ trắng bệch không khỏe mạnh, kể cả có nói hắn là boss phó bản cũng thấy đúng.

Dường như cảm nhận được ánh mắt, Ôn Giản Ngôn cũng giương mắt lên nhìn.

Con ngươi đen láy tựa như vực thẳm không có tạp chất, nhẹ nhàng đáp xuống cơ thể cũng khiến người ta cảm thấy sởn da gà.

"Còn chưa xong sao?"

Hắn mất kiên nhẫn: "Mấy người đã lãng phí rất nhiều thời gian."

Bốn người phe đỏ lập tức rùng mình.

Lưu Vũ Trạch tiến lên một bước: "Xin lỗi bác sĩ Lâm, bọn tôi xong rồi."

Hắn ta vừa quan sát sắc mặt Ôn Giản Ngôn vừa cẩn thận hỏi: "Chúng tôi nhận được tin nhắn thông đạo đi xuống tầng hầm thứ hai nằm ở tầng này. Xin hỏi... anh có thể dẫn chúng tôi tới đó không?"

Ôn Giản Ngôn không trả lời, chỉ nheo mắt nhìn bọn họ.

Dưới sự im lặng vô cảm của đối phương, ai nấy cũng đều cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Tất cả chỉ trách tên Không Lão Lục kia, cứ nhất quyết phải thảo luận tập thể nên mới dẫn đến thời gian kéo dài. Chẳng nhẽ... bọn họ đã khiến cho người trước mặt mất kiên nhẫn hoặc là cảm thấy khó chịu?

Những lời vừa rồi của streamer tự do đều để lại bóng ma trong lòng từng người, bây giờ càng khiến bọn họ đứng ngồi không yên.

Khu vực màn hình livestream phe đỏ:

"Wow, NPC của phó bản này cũng đẹp ghê! Quá khí thế, áo blouse kết hợp với kính gọng vàng, đúng chuẩn loại Boss bác sĩ u ám tôi thích."

"Chuẩn chuẩn chuẩn, trước kia tôi cảm thấy cấp bậc phó bản Bệnh viện Đa khoa Tư nhân Đức Khang quá thấp nên không thèm xem, thật sự là quá thiệt thòi! Sau này tôi nhất định phải thường xuyên ghé, coi như là vì NPC kia."

"Chờ chút, không đúng. Tôi đã xem qua phó bản Đức Khang rồi, vì sao không có chút ấn tượng gì về NPC nhỉ?"

"Lâm Thanh... Lâm Thanh, cái tên này thì tôi có ấn tượng, nhưng sao tôi nhớ nó là tên của một người phụ nữ?"

"Hả? Nữ?? "

"Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào!!!"

"A hi hi, xin chào mọi người, tôi là người tốt từ cách vách qua, chỉ đường tới phòng livestream [Thành Tín tối thượng]. Mời các bạn đến xem đội trưởng phe đen xinh đẹp tuyệt trần nhất trong phó bản, cũng chính là người vợ lừa đảo định mệnh của tôi."

"?"

"??? Gì?"

"??????? Đội trưởng bên đen!!!"

"Hả? Chuyện là thế nào?"

[Bình luận của người dùng trên liên quan đến streamer khác cùng đại sảnh, nội dung tạm ẩn chỉ hiện thị cho người xem]

Trong lòng Ôn Giản Ngôn không suy nghĩ nhiều như bên phe đỏ.

Vừa rồi khi chuông điện thoại của một người vang lên, hắn hiểu ngay rằng kế hoạch của mình đã thành công.

Chỉ cần bọn họ không cố gắng kéo thêm người mới về trận doanh mình, như vậy số lượng người bên phe đen sẽ vẫn duy trì ở mức ba người... bao gồm Tô Thành, đầu mào gà và Tề Thâm. Cả ba bọn họ chạy trốn ẩn nấp bên trong tòa nhà, sẽ chẳng có ai ngờ tới đội trưởng bên đen đã quỷ không biết thần không hay trà trộn vào giữa đội ngũ bên đỏ.

Điều hắn phải làm tiếp theo chính là phán đoán nhóm còn lại của bên đỏ sẽ đi tới tầng nào.

Tầng một là tầng an toàn, streamer tuần tra cùng Tiết Minh Diễm không có nguy hiểm đến tính mạng. Tầng hai là tầng Tô Thành và Tề Thâm đi tuần, tính nguy hiểm cũng không cao.

Trên cơ bản Ôn Giản Ngôn đã dò xét gần hết khu vực tầng ba, không có bất kỳ một thông đạo nào có thể dẫn tới tầng hai dưới lòng đất.

Cho nên, lối vào rất có khả năng nằm ở tầng bốn hoặc tầng năm.

Ôn Giản Ngôn đoán mò là tầng bốn, sau đó hắn đứng trước cửa thang máy ôm cây đợi thỏ... tất nhiên đoán đúng đỡ phiền, nhưng đoán sai cũng chẳng sao.

Lúc này người đi thang máy chỉ có thể là những người vừa mới gia nhập phó bản, vậy hắn chỉ cần nhìn thang máy dừng ở tầng nào thì chạy đến tầng đó là được.

Khi bốn streamer phe đỏ bị hắn nhìn sợ run người, Ôn Giản Ngôn chậm rãi mở miệng nói:

"Mấy người... Không biết làm thế nào để đi xuống tầng hầm hai?"

Đôi mắt đen láy dưới cặp kính gọng vàng nheo lại, giọng nói trong trẻo bị hắn đè nặng, mang theo khí tức lạnh lẽo kỳ lạ, ở giữa hành lang giá rét càng thêm quỷ dị đáng sợ.

Lông tơ trên người Lưu Vũ Trạch lập tức dựng đứng.

Hắn ta chợt nhận ra rằng bản thân hớ mồm.

Dựa theo những gì NPC vừa nói, có lẽ đối phương đã đứng đây đợi "người cùng tổ chức" là họ từ lâu, mà bản thân hắn chỉ lo giải quyết vấn đề bạn đồng hành, lỡ miệng nói không biết rõ cách tìm lối vào...

Còn có chuyện gì đáng ngờ hơn chuyện này!

"Tất, tất nhiên không phải..."

Sắc mặt Văn Nhã không đổi, đạp Lưu Vũ Trạch một phát, sau đó chậm rãi bước qua, dùng giọng điệu kính cẩn nói tiếp: "Xin lỗi bác sĩ Lâm, hắn ta chỉ là người mới, mong anh đừng để ý lời hắn nói."

"Ồ..."

Mặt Ôn Giản Ngôn không cảm xúc kéo dài tiếng ồ: "Thế hả?"

"Đúng, đúng ạ." Đầu Lưu Vũ Trạch chảy đầy mồ hôi, vội vã gật đầu.

"Vậy được rồi."

Ôn Giản Ngôn khẽ mỉm cười, nhưng đáy mắt lại không có chút nhiệt độ nào.

Hắn hơi nghiêng người, để lộ lối đi phía sau: "Nếu đã như vậy thì mời dẫn đường."

Số lượng khán giả trong phòng livestream [Thành Tín tối thượng] đã tăng vọt lên 20.000, tuy nhiên khu vực bình luận lại vô cùng im ắng.

"..."

"..."

"Cả nhà ơi em bị sốc rồi, em thật sự đéo còn lời nào để nói..."

"Đệt, tôi từ phòng cách vách qua, vị này thật sự là đội trưởng bên đen sao?! Tôi đánh mất mẹ khả năng tư duy ngôn ngữ rồi, ai có thể tới cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?"

"Tôi chỉ nghĩ đến việc hắn lợi dụng số streamer bên đen để phân tán lực chú ý của bên đỏ, bản thân lẻn vào trận doanh phe địch, nhưng tôi thật sự không ngờ... tên này thế mà lại trâu như vậy, dọa quân phe đỏ ngu người luôn."

"Thế nào gọi là đảo khách thành chủ, đây chính là đảo khách thành chủ!"

Hết chương 30