Chương 35: Hôm nay chúng ta chơi khác một chút

Vì không có ông nội quản thúc nên hai anh em chơi đùa không kiêng nể gì. Vào tháng tám, bụng Trình Nguy đã rất to rồi. Anh sợ mình bị đối xử như quái vậy nên vẫn luôn ở nhà, mỗi lần ra cửa đều phải cả trang giả dạng.

“Hôm nay chúng ta chơi khác một chút.”

Trình Cảnh nén cho Trình Nguy một đống quần áo, tràn ngập chờ mong nhìn anh.

“Chắc chắn anh mặc vào rất đẹp.

Trình Nguy cầm lên nhìn thì mặt anh lập tức đỏ lên. Đó là một cái bộ váy ren, vải dệt mền nhẵn, viền ren tinh xảo, trông rất thục nữ. Ngoài ra còn có tóc giả, tất chân màu đen, áo ngực và qυầи ɭóŧ ren. Trình Nguy có chút khó xử, anh không thể lay chuyển em trai được, chỉ cần nghĩ đến việc Tiểu Cảnh sắp phải về nước đi học, một đoạn thời gian dài sẽ không gặp nhau Trình Nguy lập tức có chút mềm lòng, dưới sự yêu cầu của em trai, anh chỉ có thể thẹn thùng chơi trò giả trang của hắn.

Trình Cảnh còn chọn cho anh một cái qυầи ɭóŧ tam giác ren, vừa nhìn đã biết là kiểu dáng dành cho nữ. Trình Nguy đỏ mặt mặc qυầи ɭóŧ, vải ren gắt gao bao bọc lấy hai cánh mông thịt, nó bị qυầи ɭóŧ thít chặt ra hai vệt hồng. Anh vụng về cố gắng một lúc lâu mới có thể nhét côn ŧᏂịŧ và trứng trứng vào bên trong qυầи ɭóŧ.

Trình Cảnh tự mình cài nút áo ngực ren cho anh, bộ ngực của Trình Nguy đã quen với việc bị buộc chặt, không cảm thấy không khỏe, ngược lại độ cung trước ngực lại khiến anh cảm thấy xấu hổ. Áo ngực tận trách thít chặt vυ" thịt lộ ra vυ" mương, hai luồng thịt ngực còn to hơn so với trước khi mang thai, không kém gì mấy nữ minh tinh gợi cảm. Sau khi mặc áo lên, bộ ngực lay động càng có vẻ mê người hơn, đồ ren màu đen và vυ" thịt to kết hợp hoàn mỹ, đắp nặn lên một cảm giác thần bí, hơn nữa tất chân đen còn gợi cảm dụ hoặc, nói là vưu vật gợi cảm dụ dỗ người khác phạm tội cũng không quá.

Trình Cảnh chuẩn bị một bộ tóc giả đen dài thẳng cho Trình Nguy, sau khi đột lên nó che lấp một phần gương mặt và cái trán, khiến khuôn mặt tuấn tiếu càng thêm thần bí. Người trong gương có tóc dài bay bay, bất nam bất nữ rất quái dị, Trình Nguy căn bản không dám nhìn.

“Rất đẹp.”

Trình Cảnh giúp anh sửa lại tóc, sau đó khích lệ Trình Nguy.

“Rất hợp với anh,”

Thiếu niên có khung xương tinh tế, tuy rằng mặt Trình Nguy nam tính, nhưng bộ ngực cao ngất và phần bụng nhô lên sẽ khiến người khác có ấn tượng hơn, thứ hai nơi này là nước Mỹ, không thể phân biệt được gương mặt của người phương Đông, lại mặc váy trang điểm một chút thì sẽ không có ai nhìn ra.

Trình Cảnh nắm tay Trình Nguy bảo tài xế đưa bọn họ đến trung tâm thành phố. Trên đường tràn đầy người đến người đi, lần đầu tiên Trình Nguy quang minh chính đại nắm tay em trai đi trên đường lớn, anh có hút ngượng ngùng cúi đầu, sợ có người nhận ra mình là một tên biếи ŧɦái nam mặc đồ nữ.

Kiểu dáng của qυầи ɭóŧ là đằng sau nhỏ lại, chưa đi được vài bước vải dệt đã tiến vào rãnh mông. Trình Nguy cảm thấy có chút khó chịu, nhưng lại ngượng ngùng không nói ra. Một trận gió nhẹ thổi qua, hai chân lập tức cảm thấy lạnh. Trình Nguy kìm nén lại cảm giác quái dị trong lòng, chuyện này quá thẹn rồi, nếu bị người quen biết nhìn thấy, anh sẽ không còn mặt mũi gặp người khác nữa.