Chương 15: Draco tổn thương

Giáng sinh đang đến rất gần, các tòa lâu đài trong Hogwarts dần bị bao phủ bởi một màu tuyết trắng xóa xinh đẹp. Bác Hagrid vẫn vất vả như mọi năm, một mình vác mười hai cây thông vào Đại sảnh đường, những chuỗi kim tuyến và giấy hoa trang trí đã được treo quấn quýt quanh lan can các cầu thang, những cây nến mãi mãi không tắt tỏa ánh sáng từ bên trong những chiếc nón của bộ áo giáp sắt và từng chùm dây tầm gửi treo lủng lẳng cách từng khoảng đều dọc những hành lang.

Nhưng điều này lại khiến Cứu thế chủ của chúng ta rất không vừa ý.

Dạo gần đây Harry rất hay bị mọi người để ý, nhất là bọn con gái. Không chỉ quà và bánh liên tục được lũ cũ ném lên bàn ăn phía cậu ngồi vào mỗi buổi sáng, bọn họ còn tụ tập thành từng nhóm nhỏ đứng dưới mấy cây tầm gửi liếc mắt đưa tình nhìn cậu đi qua, trông như đang chờ mong Harry nói với một trong số họ điều gì đó không tưởng.

Như là lời tỏ tình chẳng hạn.

Tất cả là nhờ bữa tiệc Giáng sinh quỷ quái của thầy Slughorn. Có vẻ mọi người vẫn chưa biết chuyện cậu là một Omega, gay nhỉ? Xem ra, họ nghĩ rằng mối quan hệ giữa Harry và Draco chỉ là Alpha và Alpha, quả thực thuyết âm mưu này không tệ lắm nhưng để tránh có con ruồi nhặng nào vo ve tới gần cậu, theo như lời hắn nói, thì sớm thôi Draco sẽ công khai toàn bộ với tất cả mọi người. Theo đúng phong cách của một Malfoy.

8:30, Quán đầu heo.

Chủ nhật tuần này, Harry và hai người bạn thân của mình sẽ đến làng Hogsmeade một chuyến, với lý do là lâu lắm rồi bọn chúng không được đi cùng nhau bởi vì cậu luôn bị chuyện của Draco và Trường sinh linh giá làm gián đoạn mọi hoạt động giải trí thú vị. Cả ba rất nhớ khoảng thời gian thoải mái như hồi mấy năm trước, nên chúng đã quyết định đá bồ của mình ra khỏi cuộc chơi này, rồi dắt tay nhau đi nặn người tuyết.

Ron và Hermione không muốn vào quán Ba Cây Chổi, Harry có chút thắc mắc thì cậu chàng nói rằng không muốn để một đống người quen trong đó nghe được cuộc trò chuyện và kế hoạch bí mật của chúng, nhất là khi bùa cách âm không hề có tác dụng với họ. Vậy nên Harry quyết định dẫn họ đến Quán đầu heo.

Kế hoạch bí mật? Hai người này lại định bày trò gì vậy?

Quán đầu heo dường như không có một chút thay đổi nào so với lần họp DA vào năm thứ năm, thậm chí còn bẩn thỉu hơn trước. Sàn nhà và góc tường bám đầy bụi và mạng nhện, Ron co rúm người bám dính lấy Harry vì sợ rằng có một con nhện ở đâu đó trong này đang nổi hứng muốn cắn người, và cậu nhất định sẽ là đối tượng xui xẻo đó. Harry cười hì hì với người chủ quán đang cau có nhìn bọn cậu, đôi bàn tay vẫn còn đang hì hụi lau dọn đống đồ dơ dáy bằng chiếc khăn cũ mèm cũng nhem nhuốc không kém, khiến cho màu sắc của những chiếc cốc trở nên khó coi hơn, "Cụ Aberforth, thật vui vì được gặp lại."

Cụ càu nhàu với Harry nhưng không tỏ thái độ bất mãn gì hết, bỏ ra một câu rồi cúi đầu tiếp tục công việc của mình, "Ta sẽ không cảm thấy hạnh phúc gì khi gặp lại bọn mi đâu, lũ nhóc xui xẻo ạ."

9:25, Quán đầu heo.

"Harry, bồ cũng được mời đến bữa tiệc Giáng sinh của thầy Slughorn đúng không?"

Harry một tay chống cằm chán nản cầm ống hút đâm chọc vào cốc bia bơ của mình, ánh mắt hướng về đám người trùm khăn choàng kín mặt ngồi ở trong góc, định gật đầu cho có lệ nhưng rồi bất chợt nhớ ra điều gì đó, gầm gừ với hai người bạn, "Chà, tớ không thể tin nổi thầy ấy bắt chúng ta phải tìm bạn nhảy của mình, thậm chí người đó còn phải là người khác giới? Ôi chỉ nghĩ đến nó thôi là mình lại nhớ về Vũ hội Giáng Sinh thảm họa hồi năm thứ tư."

Ron rướn người về phía trước, nhướng mày nhìn Harry, "Không phải khi ấy bồ đã có một đêm nồng cháy mãnh liệt với Malfoy hay sao?"

"Im đi, Ron." Hermione liếc xéo bạn thân tóc đỏ rồi quay lại nhìn Harry, "Đó chính là lý do cho cuộc họp khẩn cấp ngày hôm nay của chúng ta."

"Sao mình tưởng đây là buổi đi chơi đáng nhớ của chúng ta để ôn lại kỉ niệm xưa cũ." Ron chườn mặt ra, nhại lại lời của Hermione khi cổ nói với Pansy bằng cái giọng hơi bị nhớt.

"Ôi Ronald Weasley thân mến, đừng quên là bồ đã thủ thỉ những gì với Zabini nhé? Em sẽ ra ngoài cùng bọn họ để tìm mua lễ phục cho bữa tiệc sắp tới, sẽ không lâu đâu cục cưng? Harry mình sắp nôn tới nơi rồi."

"Thôi nào, hai người có thể ngưng cãi nhau được rồi đấy." Harry giơ một bàn tay chắn ở giữa họ trước khi một trận cãi vã có nguy cơ nổ ra bất kì lúc nào, "Vậy hai bồ tính sao với yêu cầu ngu ngốc của thầy ấy đây? Draco nhất định sẽ đi gϊếŧ người nếu như mình chọn một cô gái nào đó làm bạn nhảy chứ không phải là anh ấy."

"Harry." Ron nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu an ủi với ánh mắt cảm thông sâu sắc, "Tụi này cũng y chang bồ mà."

Hermione ranh mãnh nhìn bọn họ, cười nham hiểm, "Có lẽ chúng ta cần Fred và George ở đây nhỉ?"

Sống lưng Harry có chút lành lạnh trước vẻ mặt mưu mô xảo quyệt của cô bạn thân, "Bồ định làm gì?"

"Cục cưng, bồ có muốn thử sống cuộc sống của một cô gái không?" Ron nhấc mông khỏi ghế đi đến chỗ cậu, đưa tay xoa nắn hai má Harry, ánh mắt di chuyển khắp cơ thể cậu chu môi xuýt xoa, "Da dẻ mịn màng nõn nà như này mà đem đi bán, à lộn đem đi thay đổi một chút thì sẽ chẳng có ai tin bồ là con trai đâu."

Harry "Cái gì-"

"Từ từ để mình nói hết đã. Mình biết là bồ chắc chắn sẽ không bao giờ chịu giả gái, Harry." Ron vừa nói vừa cười, khóe miệng sắp kéo đến tận mang tai "Vậy nên, nhiệm vụ cao cả này tất nhiên sẽ dành cho chồng tương lai của bồ, Draco Malfoy!"

Harry "..." Mấy bồ đang đùa mình à?

"Bên này Zabini và Pansy cũng sẽ phải làm việc đó và tất nhiên là bọn họ chưa hề hay biết về kế hoạch tuyệt hảo này." Hermione sảng khoái đập bàn hét lên khe khẽ khiến mấy vị khách trong kia giật nảy người.

"Đây sẽ là một ván cờ lật ngược đến từ những kẻ nằm dưới như chúng ta, sự trừng phạt thích đáng dành cho ba kẻ tội đồ hàng đầu của Slytherin!"

"Nhưng, chắc gì ba người bọn họ đã chịu đồng ý?" Harry cũng cảm thấy rất phấn khích về phi vụ đặc biệt lần này, cậu bắt đầu tưởng tượng ra đủ thứ trong đầu. Draco cũng thuộc dạng cao to vạm vỡ nhưng lại có vòng eo vô cùng nhỏ đấy, cộng thêm với khuôn mặt tinh xảo như tạc tượng và làn da trắng nõn thế kia mà đem đi cải cách thì..

"Harry, bồ chảy máu mũi kìa!"

Hermione kinh hoàng hét lên, vội vã chạy tới chỗ cụ Aberforth xin một ít khăn giấy rồi nhét vào mũi Harry, vừa tức vừa buồn cười, "Không cần phải kích động thế đâu, Harry. Nhưng thực ra Ron còn kinh hơn cậu nhiều, bồ ấy còn làm rớt cả nước dãi lẫn nước bí ngô ra sàn nhà nữa cơ."

Ron tạo ra một âm thanh giống như lưỡi dao sắc nhọn cứa vào chiếc đĩa, nhăn mặt với Hermione nhưng cô nàng trực tiếp ngó lơ nó, "Hiển nhiên là họ sẽ không đồng ý đâu. Nhưng mình đã có cách rồi."

"Cách gì?"

"Sắc dụ."

13:00, Hogwarts.

Harry rảo bước thật nhanh trên hành lang, hai tay đút vào túi áo chùng nắm chặt chiếc lọ nhỏ trong tay, cố làm ra vẻ mặt bình thường nhất có thể để che đi sự vội vã đáng ngờ của bản thân.

Hermione đưa cho Harry một cái lọ to bằng ngón tay cái người lớn chứa dung dịch màu trắng đυ.c, nghe bảo đây là sản phẩm mà cô ấy đặc biệt nhờ cặp sinh đôi Fred và George chế tạo cho kế hoạch lần này.

Độc dược chuyển đổi giới tính.

Thứ thuốc này khi uống vào sẽ biến một người đàn ông với thân hình cơ bắp trở thành cô gái với ngực tấn công mông phòng thủ, vòng eo con kiến đầy đặn, thon thả với giọng nói ngọt ngào chết người, à cái này thì còn tùy thuộc vào từng đối tượng và ngược lại.

"Trước tiên cậu phải dụ Malfoy lên giường cái đã, chủ động câu dẫn hắn, đem đống quần áo lẫn đũa phép của hắn ném ra xa, rồi nhân lúc Malfoy không để ý thì rút đũa phép cho hắn một bùa hóa đá. Sau đó trói Malfoy bằng một sợi dây chắc chắn, hóa giải bùa chú rồi nói cho hắn biết mục đích của kế hoạch, mặc kệ hắn có đồng ý hay phản đối quyết liệt, cậu nhất định phải khiến hắn ta uống hết dung dịch trong cái chai nhỏ này. Khi ấy tớ và Ron sẽ xông vào."

"Cái này có tác dụng trong bao lâu?"

"Vĩnh viễn, à mà tất nhiên là có thuốc giải nhé, cái này chỉ là để che mắt giáo sư thôi vì vậy nên dùng trước khi bữa tiệc bắt đầu khoảng 1 ngày là được."

Trống ngực đập liên hồi vì phấn khích, Harry hít một hơi thật dài rồi chạy thật nhanh về tháp Gryffindor. Có nhiều thứ cần phải chuẩn bị lắm đây.

Một tuần sau, 21:15, Phòng Cần Thiết.

"Draco.." Harry vờ nũng nịu, như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn bò lên người của chủ nhân, đôi mắt ngọc lục bảo hiện lên vài tầng sương mù cọ cọ vào l*иg ngực hắn, bờ mông ma sát với đũng quần của Draco khiến dị vật của hắn như muốn bung ra khỏi boxer, bùng nổ tất cả vào bên trong hậu huyệt non mềm của cậu. Diễn xuất kém cỏi này nếu như là Hermione chắc chắn sẽ nhận ra cậu đang đóng kịch. Nhưng thật may mắn là nó lại có tác dụng với Draco. Hẳn là đã bị pheromone Omega của Harry đốt hỏng đầu óc mất rồi.

Harry đung đưa hông mình với hạ thân của hắn, cọ xát càng mạnh hơn, miệng rêи ɾỉ đòi hỏi, vội vã cởi bỏ quần áo của hắn ném ra xa khiến trên người Draco nhanh chóng chỉ còn vỏn vẹn chiếc quần tam giác hàng hiệu, lộ ra thân hình rắn chắc khỏe khoắn. Còn Harry vẫn đang trong tình trạng áo quần xộc xệch, những giọt mồ hôi lăn dài xuống cần cổ, như ẩn như hiện chảy sâu xuống dưới chiếc sơ mi trắng muốt, khıêυ khí©h đối phương khám phá những nơi bí ẩn đằng sau lớp vải mỏng manh ấy.

Ngay khi Draco hung bạo kéo Harry lại gần mạnh mẽ hôn lên, mỗi lưỡi dây dưa không dứt, cậu nhẹ nhàng giơ đũa phép chĩa vào hắn, trực tiếp thực hành kĩ năng phát ra câu thần chú mà không nói thành lời của giáo sư Snape.

Petrificus Totalus.

Động tác của Draco lập tức dừng lại, tứ chi bị khóa chặt, cả cơ thể cứng đờ mất cân bằng ngã ngửa về phía sau, đôi mắt vẫn đang mở to nhìn chằm chằm hành động vừa rồi của Harry, lồ lộ ở giữa hai chân là con mãng xà chỉ chực chờ đâm rách thứ đang bao kín lấy nó rồi vươn vai đứng thẳng giữa đất trời. Harry đỏ mặt không dám nhìn thẳng, luống cuống đem quần áo mặc lại cho Draco rồi lấy biến ra một sợi dây thừng dài trói hắn lại, không dám trói quá chặt vì xót xa hắn sẽ bị đau. Harry giơ đũa phép hóa giải bùa chú cho Draco, rồi ngồi đối diện với hắn cách khoảng 1 feet. Vài phút sau hắn choàng tỉnh, đôi mắt xám bạc tràn ngập cảnh giác và phẫn nộ nhìn chằm chằm Harry, "Harry, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

"Thực ra, Draco, anh nghe em nói này-"

"Tôi cho em mười phút để trình bày mọi thứ."

"..Thực ra việc này bắt nguồn từ bữa tiệc của giáo sư Slughorn và ông ấy bắt mỗi người phải tìm một bạn nhảy cùng đến đó, nhưng người đó phải là người khác giới. Vậy nên em và Ron, Hermione đã có một kế hoạch nho nhỏ, là sẽ cho anh, Zabini và Parkinson uống lọ độc dược chuyển đổi giới tính để cùng em đến bữa tiệc. Vì sợ anh không đồng ý cho nên.."

Draco cười lạnh, mắt xám bạc trở nên âm u, "Ha, vậy tại sao lại không phải bộ ba vàng của chúng ta hóa trang mà nhất định phải là chúng tôi?"

Harry biết mình có lỗi nên không dám tức giận, ấp úng cúi gằm mặt xuống nền nhà, "Em, em không thể giả gái được.."

"Đã có lọ thuốc kia thì em còn sợ cái gì? Không lẽ em định để một Alpha nhà Malfoy giả gái đến bữa tiệc hay sao?"

"Em, em.."

"Thôi khỏi đi." Draco tức giận ngắt lời, "Em mau cởi trói cho tôi, ngay lập tức. Tôi còn có thể tha lỗi cho em và cùng em đến bữa tiệc."

"Draco, em không thể." Harry vẫn không thẳng vào mắt Draco, lắc đầu nguầy nguậy, "Xin anh đấy, hãy đồng ý đi được không?"

"Harry, thả tôi ra." Giữa một căn phòng rộng lớn và trống trải, tiếng gào thét và cầu xin vang vọng khắp không gian. Draco gầm lên dữ tợn, cặp mắt xám bạc chứa vài tia máu đỏ ké trợn trừng nhìn Harry, cố gắng thoát khỏi chiếc dây thừng đang quấn chặt lấy người mình. Trong đôi mắt ngọc lục bảo của Harry hiện lên tia đau khổ và không mong muốn, tay cầm đũa phép chĩa vào Draco, giọng nói thổn thức khẽ vang lên, van lơn hắn hãy chấp nhận đi, "Draco, tha thứ cho em. Chỉ một lần này thôi."

Draco nằm lăn lóc trên sàn nhà, mái tóc bạch kim rũ rượi lòa xòa trước trán che bớt đi cái nhìn hung ác và cay nghiệt của hắn, gằn giọng uy hϊếp Harry, "Tôi cho em một cơ hội nữa. Ngay bây giờ, thả tôi ra, nếu không tôi sẽ khiến em hối hận."

"Không, Dray, em không thể. Em đã hứa với mọi người rồi.."

"HARRY!" Dứt lời, đầu đũa phép của Harry liền sáng lên, trước khi ngất đi Draco vẫn còn nghe thấy âm thanh nức nở xen lẫn tiếng cười quỷ dị thống khoái của cậu "Xin lỗi anh, thật sự xin lỗi và.. cảm ơn anh, Draco."

Rồi cả đôi mắt lẫn tâm trí của hắn đều chìm vào bóng tối vô tận. Nhục nhã và hối hận.

Draco vừa ngất đi vì ăn phải một bùa Choáng cỡ nhẹ, Harrry liền lôi cái lọ ra khỏi chiếc áo chùng rồi đổ vào miệng hắn. Một lúc sau, từ cơ thể Draco bỗng nhiên tỏa ra những làn khói trắng mù mịt, một mùi hương thoang thoảng như bạc hà che khuất cả thân hình cao lớn ấy, những thay đổi dần xuất hiện rõ ràng sau lớp sương dày đặc, dù rất khó nhưng Harry vẫn có thể nhận thấy điều đó. Cậu liền gào mồm lên gọi với ra bên ngoài.

"Hermione, Draco xong rồi!" Tiếng cửa phòng bật mở, tiếng bước chân người chạy vội vã và cả tiếng rú của Ron, "Chết tiệt Harry! Merlin nhất định sẽ vinh danh cho bồ!" Theo sau Ron và Hermione là một bóng người với mái tóc đen dài, ủa đó chẳng phải là công chúa Slytherin - Pansy Parkinson hay sao?

Hermione im lặng đứng đối diện với Draco, chờ cho màn sương tan đi, đôi mắt nâu to tròn không giấu nổi niềm kinh ngạc trước diện mạo mới của Vương tử nhà Slytherin. Mái tóc bạch kim dài óng ả xoã tung đến ngang eo, khuôn mặt trái xoan với đường nét tinh xảo và quyến rũ, cơ thể đầy đặn có đủ đường cong cần thiết khiến con gái nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ và ghen tị. Trông Draco như một nữ thần sắc đẹp bước ra từ thần thoại Hy Lạp cổ, làm Hermione và Pansy không nhịn được tặc lưỡi thán phục, "Gen nhà Malfoy quả nhiên không thể đùa được."

"Phải chi đem theo theo Colin đến đây nữa." Ron có chút tiếc nuối, bức ảnh của Draco-giả-nữ mà đem đi bán đấu giá thì thu về nhiều galleon vàng phải biết.

"Hermione, tại sao Parkinson lại ở đây?"

Hermione vui vẻ cười với Harry, khoác lấy tay người yêu, "Cô ấy rất thích thú với kế hoạch của chúng ta và đồng ý sẽ giúp một tay để hóa trang cho Malfoy và Zanini." Tất nhiên việc chuyển đổi giới tính trong một thời gian ngắn với Pansy hoàn toàn không thành vấn đề.

"Thế còn Zabini?"

Ron thở dài ngán ngẩm, "Anh ấy cũng phản đối gay gắt về chuyện này nên mình đã trói rồi nhốt ổng ở trong phòng."

Hermione thì thầm với Harry, "Zabini gào rú kinh lắm, Pansy phải đem giẻ lau nhét vào miệng cậu ta cho đỡ ồn."

Pansy quay lại nhìn họ, phấn khởi chắp hai tay vào nhau hô to, "Vậy, chúng ta nên bắt đầu thôi nhỉ?!"

Harry úp mặt vào bàn tay, thống khổ rêи ɾỉ, "Draco sẽ gϊếŧ tớ mất.."

Ron ngậm ngùi chia sẻ nỗi buồn với bạn thân, nhưng nụ cười thống khoái trên mặt đã phản bội lại cậu chàng, "Malfoy hẳn là bị tổn thương sâu sắc lắm."

"Zabini nhà cậu cũng không kém đâu!"