Chương 17: Tìm Cây Trà

Chờ Tạ Phồn Tinh về nhà, thẩm nàng đã chuẩn bị xong đồ đạc, đã đến nhà bọn họ, chờ nàng cùng lên núi.

Tạ Phồn Tinh dặn dò đệ muội vài câu mang theo đồ vật hôm qua chuẩn bị tốt, liền theo Tiền thị lên núi.

Hôm nay hai người các nàng lên núi là có mục đích tìm kiếm trà tử thụ, cho nên sợ hao phí thời gian quá dài, còn mang theo một ít lương khô ở trên người, đến lúc đó ở trên núi ăn.

"Thẩm, chúng ta tới đó tìm cây trà tử." Tạ Phồn Tinh đi theo sau thẩm nàng lên núi, nàng thấy Tiền thị dường như dẫn nàng đến chỗ cây trà tử trước kia, Tạ Phồn Tinh liền mở miệng hỏi.

"Ta nghĩ chúng ta trước tiên đi tìm xung quanh cây trà kia, xem có thể tìm được những cây trà khác hay không, nếu không có thể mở rộng phạm vi tìm kiếm." Tiền thị đã sớm có chuẩn bị nói.

"Thẩm, trước đó vài ngày tỷ đệ chúng ta đi nhặt hạt trà, ta kiểm tra xung quanh cây trà tử thì không thấy cây trà tử nào khác."

“Hiện tại cũng không cần đi nữa, ta mốn đi một số con đường và địa điểm không có người qua lại, không có người đi qua nếu không sợ là tìm không thấy Trà Tử Thụ."

“Phạm Tinh, ý của ngươi là, để chúng ta đi sâu vào trong núi? Cái này không thể được, trong núi sâu có sài lang hổ báo, coi như là tráng hán trong thôn chúng ta kết bè kết đội cũng không dám đi sâu núi sâu, huống chi là hai nữ nhân gia chúng ta."

“Nếu ta muốn tìm Trà Tử Thụ, chỉ có thể tìm ở lưng chừng núi, không tìm thấy thì thôi, tuyệt đối không thể đi sâu vào trong núi tìm.” Tiền thị nghe được Tạ Phồn Tinh nói lời này, cho rằng nàng là muốn tiến vào thâm sơn tìm trà tử thụ, nàng vội vàng lắc đầu cự tuyệt nói.

"Thẩm, thẩm suy nghĩ nhiều quá. Một mình ta sống gắn bó với cả một gia đình, đệ muội còn cần ta chăm sóc. Ta làm sao dám vào sâu trong núi. Thẩm ơi, sườn núi có nắng không? nơi có dòng nước chảy, bởi vì cây trà thích sinh trưởng trong hoàn cảnh như vậy, chúng ta hãy đến địa điểm mà ta đã nói, có lẽ chúng ta có thể tìm được cây trà." Tạ Phồn Tinh ngẫm nghĩ một lát về hoàn cảnh sinh trưởng cây trà.

Khí hậu, nhiệt độ, môi trường của ngọn núi ở thôn Sơn Câu đều cực kỳ thích hợp cây trà sinh trưởng, hơn nữa hiện tại trong núi có một mảnh nhỏ cây trà, nàng tin tưởng có mảnh thứ nhất, tự nhiên sẽ có mảnh thứ hai.

Chỉ là bọn họ không tìm được mà thôi.

"Ta nhớ lúc trước Lục thẩm từng nói với ta một chỗ như vậy, dê nhà Lục thẩm thường xuyên chăn dê ở đâu, nơi đó ta chưa từng đi qua, cũng không biết nơi đó có cây trà hay không." Tiền thị ngẫm nghĩ, lúc này nàng mới nói.

"Mặc kệ có hay không, chúng ta đi xem trước nói sau, ít nhất còn có khả năng xuất hiện cây trà. Thẩm, người dẫn đường."

"Được, chúng ta đi bên này." Tiền thị phân biệt phương hướng một chút tìm tốt lộ tuyến, lúc này mới mang theo Tạ Phồn Tinh đi về phía trước.

Trên núi cây cối cao lớn um tùm, cho dù có mặt trời ló dạng cũng chỉ có lác đác ánh nắng chiếu xuống, làm cho núi non rất râm mát.



Đến vùng núi vào mùa hè, ngược lại là một nơi nghỉ hè tốt.

Tạ Phồn Tinh đi theo Tiền thị gần ba khắc đồng hồ bỗng nhiên trước mắt nàng sáng ngời, hai người các nàng đi tới chỗ sườn dốc dưới chân núi.

Dốc nghiêng hiện lên bảy mươi độ hướng lên trên, dưới chân là suối núi rộng một mét cũng không biết từ nơi nào uốn lượn.

Bên trái là một mảnh cỏ xanh, trong cỏ mọc rất nhiều hoa nhỏ đủ màu sắc, mấy con dê đen đang gặm cỏ, thỉnh thoảng kêu "ba ba ba một tiếng".

Bên phải rải rác bụi gai và cỏ cây lộn xộn.

"Chà, tất cả cây trà đều mọc trên sườn đồi này, cái này có không ít, nếu hạt trà ép ra dầu có thể bán lấy bạc, thì chúng ta phát tài." Tiền thị nhìn thấy một sườn núi cây trà, nàng vừa mừng vừa sợ nói.

Sườn đồi bề ngang ba bốn dặm, bề dọc dài một dặm, ít nhất cũng có mấy trăm cành nhánh, mấy ngàn cây trà..

"Phồn Tinh, chúng ta đi lên nhìn một chút, nhìn xem lúc trước tự nhiên hạt trà rơi xuống có thể nhặt về ép dầu hay không." Tiền thị kịp phản ứng, nàng gọi Tạ Phồn Tinh đi lên sườn núi.

"Tại sao những hạt trà này đều bị hỏng?" Tiền thị đi một khoảng cách không ngắn về phía sườn núi nơi cây trà sinh trưởng, cũng tìm không ít hạt trà năm ngoái rơi xuống, nàng thấy những hạt trà này phần lớn không phải mốc meo, chính là sâu mọtcó một số đã bị ướt sũng và sưng tấy nên hoàn toàn không sử dụng được.

“Cây trà nơi này mọc hướng về phía mặt trời, hạt trà sau khi chín không ai hái, phơi nắng tự nhiên hạt chè rụng đi, lại thêm khí hậu ở đây mưa thuận gió hòa. Sau một thời gian dài, những hạt trà này sẽ ngấm nước và trương lên, bị mốc.

Lúc trước ở trong núi rừng nhặt trà hạt, đáng lẽ đã rơi ra cùng với vỏ, bên trong trà hạt có vỏ bảo hộ cho nên tránh thoát một kiếp. Thẩm, nếu cũng không có trà hạt nhặt, chúng ta về trước rồi nói sau..

Dù sao chúng ta cũng tìm được cây trà tử này, năm nay khi những cây trà này đơm hoa kết trái, chúng ta sẽ đến hái về ép lấy dầu, phát hiện liền trốn không thoát.” Tạ Phồn Tinh và Tiền thị nhìn nhau, trên mặt hai người bọn họ đều lộ ra vẻ vui mừng.

"Thẩm, chúng ta chờ một chút." Tạ Phồn Tinh vốn là đang quay về nhà, nàng lại đột nhiên gọi Tiền thị lại.

“Phồn Tinh, có chuyện gì vậy? "Tiền thị khó hiểu hỏi.

"Nơi này có hoa có cỏ, còn có nước suối, người cảm thấy có mậ ong không? rất thích hợp cho ong mật xây tổ, chúng ta nhìn chung quanh xem, xem có thể tìm được tổ ong hay không." Tạ Phồn Tinh chỉ vào ong mật cách đó không xa nói với Tiền thị.



"Phồn tinh, mật ong này xây tổ bí mật, không phải xây tổ trong khe đá, cũng là trên vách đá, chúng ta thường không tìm thấy."

"Dù sao hiện tại chúng ta đều tìm được cây trà chuyện lớn nhất đã giải quyết, thời gian còn sớm, nhìn chung quanh một chút, đến lúc đó có thu hoạch?"

Nơi này xuất hiện không ít ong mật lấy mật, nơi đây còn có nguồn nước, độ ẩm, hoàn cảnh đều thích hợp ong mật xây tổ, nói vậy trong phạm vi một dặm tất nhiên sẽ có tổ ong.

"Vậy được, thẩm cùng ngươi tìm một chút." Tiền thị cảm thấy Phồn Tinh nói có đạo lý, hiện tại thời gian còn sớm, cũng không vội về nhà, nếu thật sự tìm được tổ ong xem như niềm vui ngoài ý muốn.

Hai người bọn họ đi vòng quanh bãi cỏ này một hồi, chỉ chốc lát sau Tạ Phồn Tinh liền phát hiện tung tích.

"Thẩm, ta tìm được rồi." Tạ Phồn Tinh nhìn thấy một cây cổ thụ rậm rạp mọc lẻ loi dưới chân đồi.

Thỉnh thoảng có mật ong từ đâu bay tới, nàng vội vàng gọi Tiền thị tới.

"Ở đâu?" Tiền thị hỏi.

"Ở trong cái cây cổ thụ đó."

Lục thẩm thường xuyên ở chỗ này chăn dê, như thế nào cũng không có phát hiện cổ thụ bên trong có tổ ong sao?"

"Thẩm, ta không nói bên trong cổ thụ này có mật ong xây tổ ong, thẩm có biết không?"

“Vậy thì đúng rồi. Chúng ta đi xem trước rồi nói sau.”

Tạ Phồn Tinh mang theo Tiền thị vượt qua dòng nước, đi tới cổ thụ trước mặt, cổ thụ này cũng không biết cổ thụ này là loài gì, nhưng nó mọc xanh tươi, cao và thẳng, tràn đầy sức sống.

Đến nơi này, rõ ràng là cảm giác được ong mật nhiều hơn một chút.

Tạ Phồn Tinh đi vòng quanh cây cổ thụ, rễ của cây cổ thụ đan chéo nhau cắm sâu vào lòng đất, có chỗ lộ ra một cái lỗ to bằng lòng bàn tay người lớn.

Trong lỗ thỉnh thoảng có vài con ong bay vào bay ra.