Chương 2: Kế hoạch đổi chồng (2)

Buổi sáng ngày hôm sau, cô rời giường từ sớm, trang điểm thật đậm, che đi đôi mắt sưng đỏ đầy quầng thâm của mình, sau đó lái xe tới tiệm cà phê.

An Tĩnh ngồi ở trước cửa sổ, vô cùng chăm chú tính sổ sách tháng này của quán cà phê, nghe được tiếng chuông đong đưa ở cửa tiệm, cô buột miệng thốt lên một câu hoan nghênh quý khách, ngẩng đầu lên lại nhìn thấy nét mặt mệt mỏi của An Ninh, cô đợi An Ninh tìm một chỗ ngồi xuống, rót cho cô một tách trà nóng nóng, nhẹ nhàng hỏi: “Chị, chị làm sao vậy?” An Ninh nghe thấy em gái hỏi, ngay lập tức, nước mắt ào ào chảy xuống giống như vỡ đê, cô nấc nghẹn lên kể lại chuyện tối qua cho An Tĩnh nghe.

An Tĩnh không vừa mắt nhất chính là chị gái mình phải chịu ấm ức, lần này Thẩm Thành thật sự rất quá đáng, nhiều năm như vậy, chị vẫn luôn yêu thương anh, chiều chuộng anh, bây giờ thì thành dáng vẻ gì, hếch mũi lên mặt, đàn ông đều là móng heo, An Tĩnh thực sự nổi trận lôi đình, cô nhìn nước mắt của chị gái, nổi giận đùng đùng nói: “Đi, tới công ty tìm anh ta.” Nói xong cô kéo An Ninh muốn đi ra ngoài, đương nhiên An Ninh không chịu đi, hai người cứ giằng co qua lại như vậy, An Tĩnh nhìn chằm chằm gương mặt ấm ức của chị gái, cuối cùng cô vẫn thỏa hiệp.

Ô bình tĩnh hỏi An Ninh: “Chị, bây giờ chị có tính toán gì không.” Nét mặt An Ninh bất lực, cô vừa muốn khóc, hai mũi nghèn nghẹn, nước mắt lại rơi xuống như những viên ngọc bị đứt dây níu, cô nghẹn ngào, nói: “Chị không biết, An Ninh, nếu Thẩm Thành có thể chu đáo như Tần Phong thì tốt rồi.”

An Tĩnh nghe cô nức nở như một con thú hoang nhỏ như vậy thì lại càng phiền lòng, chưa bao giờ chị gái cô chật vật như vậy, chị gái cô vẫn luôn là một cô công chúa kiêu căng ngạo mạn, sống vô tư vô lo, tùy ý làm bậy, rơi nước mắt như vậy rất không phù hợp với cô, An Tĩnh nhấp một ngụm cà phê, bình tĩnh nói: “Chị, Tần Phong cho chị, Thẩm Thành để em, em tới gặp anh ta.”

An Ninh không thể tin nổi mở to hai mắt, cô sợ ngây người, vậy mà An Tĩnh lại có suy nghĩ khác với lẽ thường như vậy, cô ấp úng nói không nên lời lời, khóe mắt vẫn ngấn lệ, trông càng nhu nhược đáng thương.

An Tĩnh giơ tay lên, lau nước mắt trên khoé mắt cho cô, nói với cô: “Chị, không phải chị cảm thấy Tần Phong tốt sao, chị cứ trải nghiệm một chút, Thẩm Thành để em dạy dỗ giúp chị một chút rồi trả lại cho chị.”

Trong lòng An Ninh biết rõ, cô không phải đối thủ của Thẩm Thành, nhiều năm như vậy, cô vẫn luôn bị anh ăn sạch sẽ, cho dù bị anh đối xử như vậy, cô cũng không chống đỡ được bao lâu, chỉ cần anh hơi dùng một chỗ tâm tư dỗ dành mình một chút là cô sẽ lập tức tước vũ khí đầu hàng, cô hận sự mềm yếu của mình, cô nghĩ có lẽ An Tĩnh thật sự có thể giúp được cô.

Rất lâu sau, An Ninh mới kết thúc cuộc đấu tranh kịch liệt trong lòng mình, nặng nề gật gật đầu với An Tĩnh, An Tĩnh đã biết trước sẽ có kết quả này, dù sao trong năm năm nay, chị gái cũng khóc lóc kể lể với cô vô số lần, oán trách Thẩm Thành đối xử lạnh nhạt với mình, đặc biệt là sau khi kết hôn được mấy tháng, chị gái lại càng u uất hơn, nhiều lần nhắc tới tên của Tần Phong, còn nói với cô, nếu có thể đổi Thẩm Thành sang Tần Phong thì tốt.

An Tĩnh lấy một chiếc máy xách tay ở trong phòng ra, nói với An Ninh: “Chị, bây giờ chúng ta cùng viết sở thích của Thẩm Thành và Tần Phong ra, nhớ ra được gì đều viết hết vào, bao gồm cả những bí mật không muốn ai biết.”

Trong lòng An Ninh chấn động, đột nhiên cô nhận ra bắt đầu từ giây phút cô đồng ý với An Tĩnh, cũng có nghĩa là trong khoảng thời gian này, hai người các cô phải trao đổi chồng, vậy thì dường như những chuyện như vợ chồng vận động trên giường cũng không thể tránh được, tuy rằng cô không biết tuần suất làʍ t̠ìиɦ giữa hai vợ chồng An Tĩnh, nhưng con người Thẩm Thành lại có ham muốn nặng, chỉ cần anh về nhà, nhất định sẽ mạnh mẽ thao mình ở trên giường, không cho phép từ chối, An Ninh nghĩ một chút cuối cùng cô vẫn lên tiếng dò hỏi An Tĩnh thêm lần nữa: “An Tĩnh, nếu bọn họ muốn, chúng ta phải làm sao.”

An Tĩnh nhìn xoáy vào An Ninh một cái, vấn đề này cô cũng đã nghĩ tới, cho nên vừa rồi cô mới cố tình nhấn mạnh một câu bí mật không thể cho ai biết, xem ra, cô vẫn phải nói thẳng ra thêm một chút, cô im lặng một lát, sau đó hắng hắng giọng nói: “Chị, phải có biện pháp bảo vệ, đừng để mang thai, dù sao hai chúng ta vẫn sẽ phải đổi trở lại.”

Sau khi An Ninh nghe xong, xô suýt chút nữa thì phun ngụm trà trong miệng ta, bắt đầu ho khan dữ dội, dù thế nào cô cũng không ngờ được An Tĩnh lại suy nghĩ chu toàn như vậy, cô vẫn gật gật đầu, dù sao từ nhỏ hai bọn họ cũng đã mặc chung một cái quần, cũng không phải không thể chia sẻ đàn ông, hơn nữa An Tĩnh cũng là vì mình nên mới hy sinh nhiều như vậy, nghĩ đến đây, cô bắt đầu chú tâm nhớ lại những thói quen sinh hoạt của Thẩm Thành, sở thích và cả những bí mật chỉ có hai người biết.

Lúc này trong đầu An Tĩnh cũng đang nổi gió bão, cô dốc hết sức lực nhớ lại từng ký ức giữa mình và Tần Phong, vắt hết đầu óc nhớ lại những chuyện vụn vặt của hai người.

Hai chị em cứ ngồi như vậy ở trước máy tính cả buổi sáng, lúc này mới viết ra được khoảng bảy tám phần.