Chị Heo (Nàng Heo Nái - Phần 2)

7/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Chào các bác, các thìm Vozer, trước tiên tôi xin lỗi mọi người vì phải nói lời sau đây. Tôi sẽ DỪNG viết Hồi Ký : Nàng Heo Nái. Lý do : Vì tôi đang mang 1 trách nhiệm mới với người con gái đã yêu thươ …
Xem Thêm

Chương 3 – Theo đuổi
Tôi và em vui đùa trên đoạn đường vẫn còn 30km nữa mới đến SG. Đang đi thì có một đôi trai gái chạy xe lên bảo là bánh xe bị bể kìa. Tôi mới giựt mình tấp vào lề, đúng là bể thật, vậy mà không hay biết gì, tôi vốn rất bực nếu bị bể bánh xe, nhưng lần này thì khác, tôi điềm tĩnh không cau có. Chỉ lo cho em bị say nắng thêm mà thôi, đi từ 12h trưa tới giờ mà. Ngó xung quanh, mùng 6 rồi nhà nào cũng đóng cửa kín mít hết, các tiệm sửa xe còn trơ lại mấy cái bánh phía trước mà thôi.

Em kêu đẩy bộ nhưng tôi không chịu, kêu em cứ ngồi lên xe, tôi chở em đi tìm chỗ vá. Chạy một đoạn hơn 300m thì chỉ thấy một bác vá xe dù ngoài đường thôi, vào thôi chứ còn lựa chọn nào khác được nữa. Ông bác này vá dù chứ không vá trong cho vỏ không ruột, miệng thì chắc như đinh là chạy bao ngon cả năm . Ờ thì đành vậy, chứ ổng cũng không có máy móc gì cả. Tôi tìm cái ghế cho em ngồi, em lắc đầu không chịu, tôi đè hai vai của em xuống ngồi lên ghế, tính em ngang bướng nên phải mạnh tay, nói không được.

Thấy em bốc điện thoại lên nghe, tôi thì ngó qua coi ông chú kia vá kiểu dù ra sao cho vỏ không ruột. Ổng nại cây thép dài khoảng 3 tất ra rồi nói :” đinh tặc rồi còn gì nữa”. Cây thép cong cong nên tạo lỗ thoát khí làm xì bánh xe . Xong xui thì tôi và em lên đường.

Em nói giọng buồn : mẹ bệnh rồi

Tôi : từ khi nào? Bệnh gì ?

Em : chắc từ hôm đi. Đường còn xa hông ?

Tôi : cũng cỡ nửa tiếng là tới

Em im lặng. Tôi vờ lấy tay em để lên bụng mình rồi tập trung chạy cho nhanh.

Đường vào nhà em quanh co, nhiều khúc cua quẹo, tôi rất là choáng, đường đất đá, gồ ghề mà còn dốc và các cây cầu nhỏ nữa chứ. Em ghé mua thuốc và phở cho mẹ của mình.

Đến nhà vừa mở cổng ra thì một bầy chó trong nhà em chạy ra quẩy đuôi, nhảy nhảy vồ em. Em thương chó lắm, em xoa đầu hết tụi nó. Dắt xe từ cổng vào đến bật thềm nhà em là một cái sân vườn đầy cây và hoa da^ʍ bụt đủ sắc màu. Em vào thưa mẹ đã về rồi chuẩn bị phở cho mẹ ăn. Tôi cũng vào chào bác rồi đi ra sân vườn nhà em.

Hoa da^ʍ bụt đủ loại màu sắc, có xoài, có bưởi, mấy chậu hoa treo trên cây nữa. Tôi lấy điện thoại ra chụp hình lại. Chụp cả khung cảnh nhà em luôn.

Lúc sau em ra đem cho tôi lon nước ngọt. Em ngồi lên cái võng trước cửa nhà, tôi ngồi trên thành lan can ngay đó. Đột nhiên em thay đổi

Giọng em cay nghiệt : Về đi, hết giá trị lợi dụng rồi

Tôi khá bất ngờ không nói được lời nào, tôi chỉ đưa mắt nhìn em.

Vẫn cái điệu ấy em nói : về lẹ đi, đợi đuổi hả? Cho ky ky đuổi bây giờ.

Tôi căng hết mắt, không chớp mắt nhìn thẳng vào em, tôi không hiểu được ? Chuyện gì thế này ? Tất cả những gì em nói trên đường đi, đều là giả dối sao? Đều là vì để nhờ tôi chở về đến nhà rồi hết giá trị, để em vứt đi sao? Em đang đùa cợt tôi sao ? Quá bực tức tôi đứng dậy đi về. Ra đến bậc thềm tôi có quay vào chào mẹ em.

Em đi ra bảo : biết đường về không ?

Tôi im lặng dắt xe ra khỏi cổng, em xũng dắt xe ra chạy , tôi quả thật không thể nhớ nổi đường xá ra khỏi khu nhà em nữa, nên đành chạy theo sau em, quanh co cua quẹo một hồi mới ra được đường lớn để đâm ra QL1 mà về. Tôi về lại nhà Nội , thằng em ngoài Bắc vào nó còn ở đấy.

Gần 5h chiều rồi, về đến nhà tôi quăng cái balo chạy lên phòng trên thì thấy nó với ông anh họ đang chơi game. Nó bảo tối 7h anh em đi nhậu chơi chút. Ờ thì nhậu vậy, anh cũng không biết làm gì bây giờ luôn. Chạy ra sau đấm bóp cho Nội một hồi tôi chạy vào phòng thằng cháu, đá đít cho nó vài phát vì cái tội béo, lớp 5 thôi mà 37kg rồi. Chạy lại vào phòng bọn anh đang game, tôi ngồi đó bấm điện thoại linh tinh. Cũng tới 7h. Ông anh giờ mới chịu nghỉ mà đi tắm rửa. Xong xui 3 anh em đi ăn , rồi lại cafe xem banh, cuối cùng đi nhậu. Gần 10h rồi,tôi suy nghĩ mãi về lời nói của em, tôi thấy mình ngu dại, tôi thấy em sao quá đáng sợ, tôi mới nhắn tin cho em :” Cái gì là thật, cái gì là giả dối ?”.

Một hồi sau, em trả lời: hả ?

Câu đáp của em nhường như ngây thơ, như em chưa hề nói gì cả vậy.

Tôi: Hết giá trị lợi dụng gì đó…lúc ở nhà H

Em: nói vậy cho mấy người về lẹ thôi, bộ để bụng hả ?

Vậy là em giỡn, trong giỡn tôi nghĩ chắc cũng có phần thật trong đó, vì em cũng không muốn tôi làm thế này.

Tôi: ờ tại suy nghĩ hơi nhiều.

Tôi im lặng một hồi rồi nói tiếp : tôi nói rồi, giả cũng được, tôi chấp nhận.

Em: Tôi nữa kìa, rõ là chị mà lại xưng tôi.

Tôi cáu lên nói : chị em gì ? Dẹp dùm cái CMND đi.

Em láu cáu bảo : vậy giấy khai sinh mà làm tới thôi.

Tôi cười thầm : nói ghét thế, ai thương cho nổi ?

Em hững hờ : Ờ biết vậy tốt.

Tôi trêu em : nhưng nếu …. Yêu thì bất chấp .

Em chữi tôi là khùng. Tôi cũng đáp lại vì khùng nên mới chọn cách này để thương em.

Em lại bảo rằng sao tôi dẻo mồm quá. Tôi thanh minh : tôi không như vậy với ai khác cả, hỏi chị T thì biết, khu trọ này có quen ai đâu.

Em đanh đá : ờ tui biết mà, đồ tự kỉ .

Rồi em nói tiếp : mà tui cũng bị bả về nói với nhà, mắc cỡ lắm.

Tôi ghẹo em : bị một thằng nhóc theo đuổi mắc cỡ hả ?

Em : Do người quel qua lại ghẹo chọc, thấy hơi nhanh, nên im lặng.

Tôi trầm ngâm : Ờ, cũng đúng, 93 suy nghĩ có khác

Em : Chế mà em.

Tôi : Dẹp ngay

Tôi nói tiếp : thôi uống với thằng em cái, bấm đt nãy giờ, nó chữi. Chút chị T nói gì, kể lại cho nghe với nha.

Rồi tôi ngồi chơi với ông anh họ và thằng em. Bàn luận về bộ Tokyo Ghoul , chém gió về bóng đá, 3 thằng chỉ đạo y như 3 huấn luyện viên vậy.

Điện thoại còn có 13% pin thôi, tôi tranh thủ online nhắn em chút, xem vụ chi T về có kể gì cho bên nhà em nghe không, tôi cũng tò mò lắm.

Thấy em đang online, tôi hỏi : sao ? nhà nói gì không ?

Em để cái icon cười haha nói : Má tui nói, ông làm con gái chắc đẹp lắm – Về vấn đề này thì tôi chờ đến đoạn này mới viết. Hôm đi VT , lúc gần về, em tắm xong thì có lấy son môi ra quẹt quẹt, tôi mới ngồi nhìn em. Em thấy vậy tự nhiên bắt tôi ngồi im đó để son và vẽ mắt cho tôi nữa, tôi thấy lạ nên để cho em làm vậy thôi. Ai ngờ thằng L chụp hình lại lúc đó và gửi cho em.

Tôi mới nhắn tin cho chị T : Ủa chị ? H có nói gì em không ? Chị đừng kể xấu em ra nha.

Em nhắn : Nhà đang có 3 người, ông mà nhắn tin cho T là cả nhà biết hết ak.

Tôi bàng hoàng : Trời, thông đông nhau , ai chơi.

Em : Cho chừa, bày đặt đi cửa sau hả nhóc.

Tôi : Nói ở đây không lại mấy người.

Em : Ờ, tui đâu phải loại dùng tay chân và răng như mấy người.

Tôi : Ai cắn ai nhiều hơn, ai quýnh ai nhiều hơn

Em : Chỉ biết đưa lung cho người ta đánh, thì mấy người sai rồi.

Tôi trần tình : đánh lại sợ bảo con nít, ai đánh nhiều là con nít.

Em đanh đá : con nít cũng chẳng đánh được phụ huynh mà

Tôi : Ac – Em láu cá thật

Em : Vậy ai là phụ huynh ai con nít ta ? Chịu nổi hông.

Tôi : Được được . Thôi nhậu tiếp đây.

Em : Ờ uống nhiều zô. Cho giun nó xỉn.

Tôi : Có hút thuốc nữa đó.

Em : Ờ hút nhiều zô.

Tôi : Thôi đi đó. ngủ ngon nha….chị yêu !

24 tiếng , chính xác là từ lúc 3h chiều ngày mùng 5 tới gần 5h chiều ngày mùng 6. Mọi thứ trong tôi đã thay đổi, thay đổi một cách vô cùng mạnh mẽ và chóng vánh. Tôi đang đứng trước những cảm xúc , những rung động thoáng qua về một người con gái xa lạ. Em lạ và khác những cô gái tôi từng biết hoặc thấy qua ngoài xã hội kia…em không xinh đẹp như cái được họi là hotgirl..em không cao như họ..nhưng con người em có điều gì đó..khiến tôi nể và muốn chinh phục. Một là tôi ngừng lại thôi không theo đuổi em nữa, sống cuộc sống như bao ngày qua, để khỏi phải đau khổ vì ai khác nữa, để tạo sự nghiệp rồi dùng tiền đó mà tìm kiếm hạnh phúc..hai là tôi sẽ đi tìm lại bản thân mình…bắt đầu từ những cảm xúc nhất thời , mơ hồ thoáng qua mà biến nó thành điều đúng đắn, một mục tiêu để theo đuổi….Tôi chọn, theo đuổi em..chờ đó..chị ơi !

Thêm Bình Luận