Chị Heo (Nàng Heo Nái - Phần 2)

7/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Chào các bác, các thìm Vozer, trước tiên tôi xin lỗi mọi người vì phải nói lời sau đây. Tôi sẽ DỪNG viết Hồi Ký : Nàng Heo Nái. Lý do : Vì tôi đang mang 1 trách nhiệm mới với người con gái đã yêu thươ …
Xem Thêm

Chương 6 – Nhường như tất cả…là một giấc mơ
4 ngày…tôi và em đã gặp nhau được 4 ngày. Bên nhau không nhiều, kỉ niêm chỉ có chuyến đi VT và hôm gặp ở công viên. Nói lời thương em có lẽ là quá nhanh, chính bản thân tôi cũng không hiểu rõ bản thân mình, những cảm xúc khi ở bên cạnh em, tôi chỉ biết rằng nó là thật, không có một chút nào là giả dối cả, một ý nghĩ vui đùa tôi cũng không dám có với em. Người con gái như em, đã trải qua rất nhiều chuyện buồn, những kỉ niệm hạnh phúc về mối tình cũ của em chỉ càng làm hiện tại em thêm buồn mà thôi. Tôi còn không muốn suy nghĩ về tình cảm của mình, tôi sợ rằng đúng như lời em bảo, mọi thứ là thoáng qua, là tôi bồng bột không suy nghĩ kĩ càng, vậy nên tôi cứ thế thôi, buộc bản thân mình phải kiên quyết với quyết định của mình, tôi nói lời thương em, thì tôi phải chứng minh, mỗi ngày chỉ được thương em nhiều hơn.

Tôi hôm đó, tôi có trò chuyện với em qua những dòng tin nhắn. Em bảo liệu rằng tôi có đủ chính chắn với quyết định của mình hay chưa ? Tôi không trả lời. Em có kể cho tôi nghe về chuyện mẹ và chị hai em hỏi về tôi hôm em đi gặp tôi ở ngoài công viên. Mẹ và chị hai của em rất lo lắng về tôi, thứ 1 là tôi nhỏ tuổi hơn em mà lại còn tuổi heo, kị với tuổi của em, thứ 2 gia đình tôi không được như bình thường, mọi thứ rất rắc rối và mẹ em sợ tôi sẽ đi sai con đường của ba tôi, tôi như giống như ông, rồi lại làm khổ em…rồi còn nhiều điều, kể cả việc tôi hút thuốc…và khó nhất là họ không tin được là tôi lại có cảm xúc với em như vậy chỉ trong thời gian quá ngắn ngủi.

Mẹ em và chị hai lo là em vừa kết thúc mối tình sâu đậm hơn 3 năm của em, rằng em đang rất đau, sợ rằng em qua lại với tôi chỉ là một việc sai trái, rằng em đang lừa dối bản thân mình, là em sẽ thay đổi khác đi đứa con gái lúc trước của mẹ…

Có nhiều thứ rắc rối với em…giờ thì thứ rắc rối mang tên của tôi đang làm xáo trộn nổi lòng của em. Em lại bảo tôi nên dừng lại, chỉ mới gặp nhau thôi, rồi mọi thứ sẽ qua thôi. Tôi chỉ mỉm cười rồi bảo với em rằng: “ Cứ để một mình anh thương em như vầy là được .”

Tối đó tôi và em nhắn rất nhiều, em bảo rằng sao tôi mãnh liệt quá, thứ cảm xúc này liệu sẽ nhạt phai dần theo thời gian không ? Tôi đắng đo suy nghĩ, tôi đang viết một Hồi Ký về mối tình đầu của mình cách đây cũng gần 4 năm, liệu tôi có nên công khai nó với em không ? Nếu tôi công khai nó cho em, thì em sẽ hiểu được cái cách mà tôi thương yêu một người là như thế nào, từ cả quá khứ cho đến hiện tại, đó là bản chất thật trái tim của tôi, em chắc sẽ hiểu được nó. Còn một điều tôi lo lắng, đó là hướng ngược lại, khi mà em hiểu nhầm rằng tôi đang lấy em là người thay thế, áp dụng những thứ cũ lên tình cảm với em …và còn cả cái tên gọi mà tôi đặt cho em….là Heo. Tôi có hỏi em rằng có muốn đọc nó không ? Em bảo có và tôi nói 3 điều kiện của tôi cho em, buộc em phải tuân thủ. Em đồng ý.

Điều thứ 1 : Em đọc không được suy nghĩ lung tung, không được nghĩ sai về tôi, nó đã là quá khứ của tôi , sẽ không ảnh hưởng gì tới hiện tại cả.

Điều thứ 2 : Em phải làm bánh cho tôi ăn . ( Cái này chị T kể lại là em rất thích làm bánh, nên tôi tranh thủ thời cơ luôn )

Điều thư 3 tôi chưa nghĩ ra nên để đó, trong tương lại em sẽ phải thực hiện, có hiệu lực mãi mãi. Và đồng ý. Tôi đưa link cho em qua voz đọc. Chúng tôi chúc nhau ngủ ngon rồi tôi off đi ngủ, vì đã khuya lắm rồi.

Sáng hôm sau tôi dậy, thấy em onl, liền nhăn cho em một tin…..Đã xem và không hồi âm, tôi linh cảm có chuyện gì đó không lành , chấn an mình bằng cách nghĩ là em đang bận gì đó chưa rảnh tay. Tôi làm việc riêng của mình đến trưa. Hôm nay tôi không thể tập trung làm gì được, mọi thứ cứ rề rà chậm rãi hẳn đi, thời gian trôi quá nhanh đến gần chiều, tôi onl vẫn thấy em còn đó, nhắn cho em : “ trao quá khứ cho em là để em thấy rằng cái cách anh yêu một người trong là như thế nào, hành động của anh ngày trước, con người của anh là rõ ràng như vậy, chỉ có quá khứ mới nói cho em biết được và trong tương lai anh sẽ chứng mình lòng mình, chứ không phải để em đọc rồi suy nghĩ sai đi..tụi mình chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà em.” ……nhói trong lòng một chút khi dòng chữ Đã xem nhỏ xíu kia đè nặng lên lòng tôi.

Một hồi sau em trả lời : Để suy nghĩ hết hôm nay đã.

Vậy là em đã nghĩ sai đi rồi, em hiểu nhầm tất cả rồi. Tôi cũng không nói được gì nữa, tôi im lặng.

Quay trở lại với công việc của mình, cố gắng trấn tỉnh lại. Tôi mong thời gian nhanh trôi qua để nghe câu trả lời của em. Em sẽ phải suy nghĩ rất nhiều, lựa chọn tin một người dưng mới quen, lựa chọn cho tôi cơ hội tiếp tục theo đuổi em và lựa chọn cả viêc bản thân em cho mình một cơ hội yêu thêm một người khác.

Tối đó tầm 9h , chị T dọn dẹp hàng quán xong gặp tôi nói : Chút nhậu nha mày

Tôi ngạc nhiên hỏi : Chuyện gì chị ?

Chị T : Người ta đòi lại mặt bằng, hết tháng này mọi người phải dọn đi rồi, làm bữa nhậu chia tay.

Tôi ừ với chị một tiếng rồi làm vài việc linh tinh tiếp. Onl thì thấy em gửi cho tôi một tin nhắn : Việc trở thành cái bóng của một người cũ, là việc mà mãi mãi tôi không bao giờ muốn làm, cũng không có bất cứ cô gái nào trên đời này muốn làm. Nên thôi, anh có yêu thương người cũ thì cứ giữ lấy mà thương mà dùng, đừng mang ra làm tổn thương trái tim khác…..

Lúc này hơn 9h tối, tôi tức tốc chạy qua bên nhà em ngay, mặc cho chị T hỏi tùm lum là bắt đầu mua đồ nhậu rồi sao đi đâu nữa. Tôi phóng xe nhanh qua nhà em. Đến thì tôi đứng trước nhà em, tôi không dám bước vào…vì tôi bây giờ không có tư cách gì bước qua cái cổng đó cả. Gâu..gâu..đàn chó nhà em chạy từ trong nhà ra cổng sủa. Nhìn vào nhà em thì thấy cửa mở, đèn bật sáng . Tôi nhắn tin cho em : “ Anh đang ở trước cổng, em ra đi .” Em đi từ từ trong nhà ra cổng, em hỏi tôi tại sao tới đây, đàn chó bị em xua vào trong nhà. Tôi nhìn em chăm chăm , lòng tôi muốn giải thích với em vô số điều, nhưng sợ rằng em chẳng màn đến nó nữa.

Tôi nhìn em chầm chầm, còn em thì quay mặt đi chỗ khác.

Tôi : Em không muốn nghe anh giải thích sao ?

Em : Giải thích gì nữa. Em vừa nói vừa ngóng vào trong nhà..

Em: Vào nhà đi, mẹ không thích ai đứng trước cổng như vầy đâu.

Nói xong em bước vào nhà, tôi dắt xe đi theo em trước sự giám sát của đàn cún nhà em. Tôi dựng xe vào chào mẹ em và chị rồi đi ra ghế đá ngồi. Em cũng ngồi xuống đối diện bên kia ghế.

Tôi nghẹn giọng nói : Chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu, quá khứ của anh nó là những chuyện đã qua, anh nhớ về nó như những kỉ niệm và anh không còn tình cảm với người trước nữa. Em là em, là người anh đang theo đuổi, anh đã bắt đầu viết câu chuyện của chúng ta, anh chỉ mới viết được 2 chương thôi mà em…có lẽ..nó cũng có chương kết rồi em nhỉ ? Anh không màn đến quá khứ của em, anh biết em còn yêu người cũ rất nhiều, thật khó thay thế được anh ta trong lòng em và gia đình em, nhưng anh đâu đòi hỏi em phải thương anh lúc này, một mình anh là đủ….- Tôi không còn mạnh dạng nhìn vào mắt em nữa, bởi lẽ lúc này mắt tôi đã nhoà đi, tôi cố cười, xoay đầu qua lại để nén lại, không để một giọt nước mắt nào phải chảy ra, cảm xúc của tôi là thật, em lại là người có tính kiên quyết, nói nhiều lời cũng không làm em lay động được, em vẫn im lặng.

Tôi đứng dậy vào chào mẹ và chị rồi dắt xe ra. Tôi nói : đóng cổng giúp anh. – Rồi tôi phóng nhanh đi rời khỏi nhà em, nơi mà tôi chỉ vừa mới đến có 3 lần ngắn ngủi. Lòng tôi bây giờ nhẹ lắm, hay vì tôi đang muốn vứt bỏ đi mọi sự cố gắng mà tôi đã đặt ra. Người con gái như em, tôi tìm đâu thêm nữa trên đời này ? Tôi luôn nghĩ rằng, sự chân thành sẽ làm rung động trái tim bất kì cô gái nào, không phải vật chất, không nhiều lời hoa mỹ thề hẹn….dù thất bại..nhưng tôi vẫn luôn nghĩ như vậy. Hôm đó cũng là bữa tiệc chia tay, cuối tháng chúng tôi sẽ rời khỏi ngôi nhà này, cũng là lúc tôi buông bỏ tất cả mọi thứ có liên quan về em…TP này hơn 10 triệu con người, hàng trăm hàng con đường , ắt hẳn rằng chẳng có % nào gặp lại em được đâu nhỉ….rồi em sẽ lại tìm được hạnh phúc..một người hơn tuổi em, đủ trưởng thành mà nuông chiều em, lo lắng cho em, chữa lành vết thương trong lòng em.

Tin! Tin! Một tin nhắn đến, tôi giảm tốc độ tấp ngay vào lề mà quên cả xinhan làm mấy người sau xém tí tông vào đuôi xe của tôi, họ chữi tôi….tôi mặc kệ, tôi rút điện thoại ra mà không dám bật màn hình lên, tôi sợ đó chỉ là một tin nhắn rác của tổng đài…tôi mong là của em…nhưng nếu là của em, ắt hẳn là em sẽ nói là hãy quên em đi, quên những ngày qua, những lời chia sẽ, tâm sự hàng đêm…tôi sợ, nổi sợ khi phải chấp nhận cái sự thật và chỉ vài phút trước tôi đã trải qua. Tôi không dám mở lên đọc, tôi tắt máy .

Về tới gần nhà tôi ghé mua 1 gói thuốc lá, thứ mà cách đây 2 hôm tôi đã hứa với một người là sẽ vứt bỏ nó, giờ tôi hút lại…bởi lẽ, người ta đi rồi vậy nên tôi cũng nên trở lại là tôi lúc chưa gặp ai đó. Về tới thì thấy chị T và mấy đứa phòng khác đã dọn đầy đủ ra nhậu rồi. Tôi ngồi xuống châm điếu đầu tiên trong gói mới, mọi người thấy hỏi tôi hút mới hỏi sao ai nói bỏ rồi mà giờ hút lại là sao ? Tôi im lặng không nói gì chỉ cười nhếch môi thả làng khói che mắt mình lại. Tôi nhìn xa xăm những ánh đèn xe chạy ngoài đường.

Chị T cười : rồi có đứa thất tình rồi…

Bọn thằng L, con N hùa vào : Yêu làm chi cho khổ, về với hội neo đơn thôi anh…

Chị T đắp thêm muối mắm vào : không có gái thì yêu trai, thiếu gì mà lo…

Thật lòng là tôi cười không nổi cũng mém sạc moẹ nó khói, rớt điếu thuốc….

1 2 3 Zô chúc mừng kiếp F.A…tôi ực 1 hơi hết ly bia trong khi mọi người chỉ 30%. Chiều giờ chưa ăn gì , tôi lại uống yếu nên bắt đầu thấy chóng mặt rồi, chân gà nướng, bánh mì tôi cũng ăn không nổi, hút liên tục 3,4 điếu rồi cứ uống bia trong sự trêu ghẹo của mọi người..

Tiếng chuông điện thoại của chị T reo lên, chị T bắt máy nói rồi nhìn qua tôi…chắc là em gọi…tôi tránh mặt đi ra chỗ khác hút thuốc..chỉ nghe thoáng là chị T bảo : “ không có nó ở đây, nãy rủ nó uống mà nó lấy xe bỏ đi đâu chưa thấy về..”…

Xong điện thoại chị T thì bé N nó mới cầm điện thoại lên đọc tin nhắn cho moị người nghe : “ có anh K đó ko em, kêu ảnh mở điện thoại lên đi..”.

Chị T mới quay qua hỏi tôi : Có chuyện gì vậy mày, sao mặt mày nhìn thảm vậy, bộ mày tắt máy hả ? Ừ cứ tắt như vậy đi.

Tôi chẳng buồn trả lời câu hỏi của chị T nữa, cứ châm hết điếu này rồi điếu nọ, uống cũng 3 ly bia cỡ ly rau má rồi, đầu tôi nhức và quay cuồng, không hẳn vì men bia nữa, mà vì hành động của em, em hỏi về tôi làm gì cơ chứ ? Em quan tâm tôi như thế nào khi em đối xử với tôi như vậy sao ? Giả dối cả thôi, chuyện hết rồi, em còn làm vậy chi nữa chứ ? Em từng nói với tôi rằng em đã khóc rất nhiều rồi, đừng đùa giỡn với em, vậy hãy nghĩ lại xem, em đang đùa cợt với tình cảm của tôi đấy.

Chị T nói : trước giờ thằng nào cũng chiều nó hết, mày đừng có chiều nó, phải để cho nó biết nó thật sự cần gì, lớn rồi, cứ tắt máy đi, coi sáng mai sao, nếu nó quan tâm này thật thì mày làm gì nó cũng quan tâm.

Thật lòng tôi không nghĩ như chi T, tôi tắt máy không phải để thử em cái đó, mà vì tôi sợ..sợ mình lại đọc được những tin nhắn của em, sợ bản thân tôi sẽ nhắn linh tinh lại những gì không hay…sợ tôi lại mở những hình ảnh chúng tôi chụp chung ngoài VT ra xem…trốn chạy quá khứ..thêm một lần nữa.

Xong thì mọi người lại rủ nhau đi hát karaoke, ừ thì đi, đi cho hết ngày hôm nay, tôi sẽ trở lại là con người như lúc trước, bất cần trong xã hội này. Vào phòng karaoke thằng L làm nguyên cái liveshow mấy bài hát miền tây, chị T con N cũng góp đâu thêm chục bài. Tôi lại châm hút , còn nửa gói ….châm lên hút được vài lần thì chị T lại giựt vứt đi….Tôi mỉm cười …chị T kêu thêm mấy chai bia, tôi không uống nữa mà vớ chai nước suối nốc, uống nữa là ói mất. Lại thêm vài lượt zô nữa…Từng lời hát sao mà da diết, nhói từng tiếng trong lòng tôi vậy….nhường như mấy người này đang cố tình chọn bài thất tình buồn để trêu ghẹo tôi đây mà…

Mọi người nhảy nhót lung tung, còn tôi thì cứ ngồi đó nghe, nhìn, cố hiểu hết những lời hát…chị T còn chế cà tên tôi và em vào bài hát nữa chứ..thật là muốn chọc tức người khác mà.

Tôi vẫn còn chưa ra nghề lập trình , công việc làm thêm đang ổn định trang trải cuộc sống qua ngày. Tôi phải cố gắng mà không có ai bên cạnh, sẽ có cô gái nào chịu ở bên kẻ tay trắng như tôi chờ tới ngày tôi thành tài cơ chứ ? Sẽ không có chuyện đó xảy ra đâu…..Phải rồi, rời xa những suy nghĩ về em thôi, tôi còn một tương lại phía trước….

Anh sẽ không viết về em như một chàng lãng tử

Tình yêu này trong tim anh nó không một lần kháng cự

Anh cũng không phải là cao thượng hay anh hơn được người phàm

Anh chỉ là người bình thường được ở bên em là anh đã cười thầm

Nhưng cuộc sống này vùi anh vào trong tối

Muốn kể nhiều lắm nhưng nghĩ lại mình anh không nói

Cố chạy qua ngày tháng chỉ để cố gắng vậy thoi,

Nhưng mà em ơi vì đường ngoài kia khó khăn đang giăng đầy lối

Tạm biệt em nhé…heo mà anh vừa mới yêu !!!

P/S : Quay lại cuộc sống vốn dĩ ngày trước của em, vẫn đang là một thằng loser, đang học lập trình IOS ….tháng 6 ra nghề, bác nào có exp giúp đỡ em với, về kiến thức, công ty apply, hậu tạ 25% lương ( deal ít nhất 7 triệu khi không có exp làm việc vì mới học xong )…cảm ơn các bác !!!

Thêm Bình Luận