Chương 17: Ở chung(h)

Sau khi nhận được giấy thông báo nhập học, ba Điền vui mừng đến nỗi khoa tay múa chân, ông ấy mua lại một căn nhà được bài trí tinh tế trên khu vực tất đất tất vàng ở bên cạnh đại học Z, vừa tiện cho việc chăm sóc Điền Tâm, lại có thể xem là đầu tư.

Nhà họ Trương và nhà họ Điền là hàng xóm, từ trước đến giờ cũng không chịu yếu thế, họ cũng lập tức mua căn ở lầu dưới, để hai đứa nhỏ tiếp tục ở gần nhau.

Hai gia đình bận rộn tân trang, mua nội thất, cuối cùng trước khi khai giảng đã chuẩn bị ổn thỏa cả căn nhà.

Đại học Z và Lục Thần Nhất Phẩm một cái ở phía Nam, một cái ở phía Bắc, cân nhắc đến việc cả hai đứa nhỏ là tay lái mới, hai gia đình bèn không yêu cầu bọn họ về nhà mỗi ngày, họ chỉ sắp xếp cho hai người một nhân viên làm theo giờ, cách một khoảng thời gian sẽ đến dọn dẹp nhà cửa, quy định nhiệm vụ mỗi tuần luôn phải về nhà, rồi mặc cho bọn họ tự do phát triển.

Chớp mắt đã đến ngày khai giảng, ngày đầu tiên là tân sinh viên báo danh, có đàn anh đàn chị nhiệt tình đến đón tiếp, bởi vì cả hai không nội trú trong trường, bớt lo được rất nhiều việc, những việc khác còn lại đều có Trương Thỉ thu xếp, chính vì thế Điền Tâm chỉ việc vui vẻ ăn không ngồi rồi.

Đến buổi chiều mọi thứ cũng đã xử lý xong, hai người ai về nhà nấy thu xếp mấy món đồ vật từ nhà mang đến.

Buổi tối cùng nhau ra ngoài đi ăn cơm tối, bởi vì lớp của Trương Thỉ buổi tối phải mở họp lớp, cho nên sau bữa cơm Điền Tâm đành tự mình đi về nhà.

Tắm rửa xong, cô sắp xếp lại đống sách vở mới từ trường mang về, chuông cửa bỗng vang lên.

Nghĩ chắc hẳn là Trương Thỉ, Điền Tâm nhanh chóng chạy đi mở cửa.

Ngoài cửa quả nhiên là Trương Thỉ. Thân hình cao lớn che mất ánh đèn bên ngoài hành lang, anh cúi đầu nhìn Điền Tâm mỉm cười.

Anh của lúc này rõ ràng đã tắm xong, đầu tóc ướt đẫm, mặc bộ đồ ngủ, trên bả vai có vài giọt nước, chắc hẳn là từ trên tóc nhỏ xuống.

"Vợ ơi~~" Anh đột nhiên ra vẻ đáng thương mở miệng.

Trái tim Điền Tâm lộp bộp một tiếng, động tác nhanh hơn suy nghĩ, cô mạnh mẽ muốn đóng sập cửa lại.

Nhưng động tác của anh càng nhanh hơn, anh nhanh tay lẹ mắt dùng cánh tay chặn lấy cánh cửa sắp đóng lại, thân thể linh hoạt uốn éo chui vào trong nhà.

Tiện tay "đùng" một phát đóng cửa lại.

Anh cười vô cùng gian manh.

Điền Tâm khó chịu nhìn thiếu niên ở trước mắt, không chút cảm tình nói: "Làm gì đó?"

Anh nhìn cô tức đến mức cái miệng dẩu lên như cá vàng, đôi mắt mang theo vẻ hờn dỗi trừng bản thân mình, tựa như một chú mèo sữa thoạt nhìn khí thế, nhưng thực chất không có bất kỳ sức uy hϊếp nào, lòng anh vui vẻ không thôi, nhìn kiểu gì cũng thấy cô đáng yêu.

Anh không nói hai lời tiến lên phía trước ôm cô theo kiểu công chúa, cô sợ hãi kêu lên một tiếng, nhưng anh lại vui vẻ mà nói: "Vợ ơi em tắm rồi nhỉ, vậy chúng ta đi ngủ thôi~"

"Ngủ, ngủ cái đầu anh ấy! Anh bỏ em xuống! Đây là nhà em!"

Anh mới không thèm để ý đến cô, anh ngâm nga một giai điệu nhỏ lộn xộn, bước chân nhanh chóng đi về phía phòng ngủ.

Ngủ là điều không thể nào.

Dưới sự giãy giụa của Điền Tâm, nhìn thì tựa không tình nguyện nhưng thực chất lại là dục cự còn nghênh, chẳng mấy chốc hai người đã lõα ɭồ nhìn nhau.

Ngón tay Trương Thỉ cầm lấy qυầи ɭóŧ của Điền Tâm, nhìn hoa dịch ướt đẫm dính lên qυầи ɭóŧ, ánh mắt anh giễu cợt, "Còn chưa bắt đầu mà đã nhiều nước vậy rồi hửm?"

Cô xấu hổ cướp về lại cái qυầи ɭóŧ của mình nhét xuống gối đầu, mềm mại trừng anh một cái, hờn dỗi nói: "Làm thì làm, đâu ra nhiều lời như thế."

Nói xong cô ôm lấy cổ anh, đỏ mặt dâng đôi môi của mình lên.

Anh rất biết nghe lời mà thuận theo toàn trình, đồng thời đảo khách thành chủ câu dẫn chiếc lưỡi mềm mại của cô, vui đùa, cắn hút, chẳng mấy chốc cô bị hôn đến toàn thân mềm nhũn, đại não thiếu oxy, nước bọt không kịp nuốt xuống men theo khóe miệng và cổ chảy thẳng xuống ngực.

Anh ôm cô lên ngồi vắt ngang trên người mình, vật nóng hiên ngang chọc vào âʍ ɦộ mềm mại, giữa háng quá đỗi trơn trượt, gậy thịt cứng rắn trực tiếp lướt qua hoa môi và hoa huyệt, bị kẹp giữa hai rãnh cánh mông của cô.

Sự uy hϊếp mạnh mẽ đến từ vật thể gần cúc hoa khiến đáy lòng cô hoảng sợ, không nhịn được đưa tay nắm lấy gậy thịt phía dưới, cô khẽ nhóm người dậy, dời qυყ đầυ đến trước thân mình, lướt qua hoa hạch chống lên bụng nhỏ của bản thân, cô thoải mái mà ngâm nga một tiếng, mới cảm thấy có cảm giác an toàn.

Anh bị hành động của cô chọc cười, cơn chấn động nơi l*иg ngực làm dao động toàn bộ thân thể, cũng dẫn dắt cô cùng nhau chấn

động theo.

Điền Tâm nghe thấy tiếng cười trầm thấp ở bên tai, cảm nhận cảm giác chấn động khiến toàn thân của cô như tê dại, bị tâm tình vui vẻ của người mình yêu sâu sắc cảm hóa, cảm giác thỏa mãn trong linh hồn không có lời nào có thể biểu đạt. Hoa huyệt bài tiết từng cỗ từng cỗ ái dịch, thân thể vô cùng trống vắng.

"Em muốn..." Cô nhẹ nhàng nói.

"Muốn gì?"

"Muốn gậy thịt."

Trương Thỉ không để Điền Tâm chờ lâu, anh nắm lấy gậy thịt nóng hổi tách hoa môi khép chặt ra, ưỡn hạ thân lên đưa vật thể hiên ngang của bản thân vào trong cơ thể của cô.

Đột ngột khít chặt, đột ngột lấp đầy, hai người cùng lúc thoải mái mà ngâm nga thành tiếng.

Dươиɠ ѵậŧ tiến một bước thâm nhập, anh giữ lấy phần mông của cô nhấn một phát, hoa huyệt trực tiếp va vào phần gốc của gậy thịt, hạ thể của cả hai dính chặt không kẽ hở, dươиɠ ѵậŧ thô to trực tiếp chọc đến tận tử ©υиɠ, còn khiến tử ©υиɠ hé ra một khe hở nhỏ.

Miệng nhỏ của tử ©υиɠ nhỏ hơn so với hoa huyệt, hơn nữa có lực hút vô cùng mạnh mẽ, anh sướиɠ đến mức xương cụt tê dại, không kịp phòng bị bị hút đến bắn ra ngoài.

Lần đầu tiên cô bị chọc đến tử ©υиɠ, cảm giác tử ©υиɠ bị húc đến mở ra vừa đau lại vừa sướиɠ, nhưng cảm giác sướиɠ lớn hơn cảm giác đau, dưới sự kí©h thí©ɧ hai bề của đau và sướиɠ, cô kêu gào một tiếng rồi đạt đến cao trào.

Cô vô thức mà co rút, hai chân gắt gao kẹp chặt eo của anh, cánh tay quấn chặt anh, hoa huyệt không khỏi co rút cắn hút, phun ra

từng cỗ từng cỗ mật dịch, đầu nhỏ vùi vào hõm vai anh, cô nhỏ giọng thở dồn dập.

Anh đang trong độ tuổi tinh lực dồi dào, dươиɠ ѵậŧ nóng rực mềm xuống chỉ là chuyện trong chốc lát, gậy thịt vừa bắn tinh xong không chịu nổi tầng tầng dồn ép của hoa huyệt khi cao trào, nó lại chậm rãi sung huyết cứng rắn trở lại.

Cái tư thế ngồi xếp bằng ở trên giường này không quá tiện để dùng sức, anh cảm giác không tận hứng, anh bèn dựa theo tư thế cắm vào này, một tay khoác vai cô, một tay đỡ lấy sau đầu cô, đầu gối dùng sức, trọng tâm ngã về phía trước, anh trực tiếp đặt cô nằm lên trên giường.

Môi lưỡi ẩm ướt quấn quýt trên vành tai ửng đỏ của cô, từ vành tai đến lỗ tai, rồi lại ngậm lấy thùy tai óng ánh nhẹ nhàng gặm cắn. Sau cùng anh di chuyển đến môi anh đào, câu dẫn chiếc lưỡi nhỏ ra trên dưới đùa vui, chậc chậc phát ra tiếng.

Tay trái men theo bụng nhỏ bằng phẳng lần mò đến bầu ngực trắng tuyết, sau khi hung hăng nhào nặn vài lần, anh niết lấy quả anh đào nhỏ sung huyết kéo trái duỗi phải, xoay tròn nhào nặn.

Quả anh đào nhỏ bên ngực phải sớm đã dựng thẳng trong không khí hơi lạnh lẽo, không ai vỗ về, cô bị trống vắng chỉ biết rêи ɾỉ thành tiếng.

Sau đó môi lưỡi anh bèn đến an ủi ngực phải, tay trái mân mê bầu ngực, sau khi đầu ngực bị đầu lưỡi cuốn lấy đùa nghịch một vòng, thì bị răng hàm nhẹ nhàng khẽ cắn, kéo duỗi.

Nhưng cô vẫn cảm thấy trống rỗng như cũ, thân trên được an ủi đến kɧoáı ©ảʍ trùng trùng, nhưng gậy thịt nơi hạ thân lại chôn trong rãnh hoa không chút động đậy.

Cảm giác căng trướng được gậy thịt lấp đầy đã không còn thỏa mãn được cô, hiện tại thứ cô muốn chính là kɧoáı ©ảʍ hạ thân bị cắm rút.

Cô không nhịn được chủ động co thắt hoa huyệt của bản thân, thịt mềm tầng tầng lớp lớp hút lấy gậy thịt.

"Trương Thỉ." Cô nhỏ giọng thở dồn dập, "Động một chút có được không anh~"

"Bé cưng dâʍ đãиɠ." Trương Thỉ cũng chịu không nổi nữa rồi, anh xuống tay mạnh mẽ vỗ một phát vào mông cô, kí©h thí©ɧ hoa huyệt của cô càng thêm co rút kịch liệt.

Kéo lấy tay của cô, đặt trên bụng nhỏ của cô, anh cúi người xuống, hơi thở nóng rực phả ở bên tai cô, "Anh bắt đầu nhé~"

Gậy thịt chậm rãi rút ra, mang theo một mảng hoa dịch lầy lội, thịt mềm lưu luyến qυყ đầυ, gắt gao quấn chặt theo nó, cắn hút không để anh rời đi.

Qυყ đầυ dừng lại ngay miệng huyệt, sau đó hung hăng cắm sâu vào lần nữa, gậy thịt lách mở các nếp nhăn của hoa huyệt, một đường đến đích, qυყ đầυ bị miệng nhỏ ở sâu trong hoa huyệt hút lấy, nhịn không được lại sưng lớn thêm một vòng.

Cô bị cắm đến rên hừ một tiếng, hoa huyệt róc rách lại phun ra một cỗ mật dịch.

Cảm nhận gậy thịt của bản thân được cô vỗ về, anh hưng phấn đến lạ thường, vào sâu ra cạn, lực đạo đâm chọc càng lúc càng lớn, những cú va chạm mãnh liệt dẫn dắt bầu ngực tuyết của cô cũng từng đợt từng đợt dao động, được anh một phát chụp lấy, như thể nắm lấy dây cương trên lưng ngựa.

"A... ưʍ..."

Gậy thịt trong hành lang một vào một ra, kịch liệt ma sát, thông qua bụng nhỏ truyền đến tay nhỏ một mực bị đè ở phía trên, ngoại trừ hoa huyệt, tay nhỏ cũng có thể sâu sắc mà cảm nhận được bản thân lúc này đang được thao, cô cũng hưng phấn đến lạ thường.

Mật đạo bị gậy thịt thô to ra sức ma sát, nương theo từng cú từng cú va chạm của anh, hoa hạch cũng được an ủi càng lúc càng mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ từng tầng từng tầng chất chồng, cuối cùng trước mắt cô trắng xóa một mảnh, rãnh hoa kịch liệt co rút, lại lần nữa nghênh đón cao trào.

Hai lần cao trào liên tiếp khiến thân thể của cô không khỏi co quắp, l*иg ngực nhấp nhô, hít thở dồn dập, ánh mắt tan rã.

Anh ôm cô lên, bày thành tư thế quỳ sấp, từ giữa háng cô quệt một ít mật dịch lầy lội, bôi lên bầu ngực của cô, quanh quẩn đánh vòng trên đầu ngực nhỏ nhắn, cho đến khi cô không nhịn được uốn éo mông cọ loạn vào gậy thịt, nâng cao mông lên muốn dâng tiểu huyệt cho gậy thịt lớn ăn.

Gậy thịt lớn thô to được như ý nguyện thưởng mà mạnh mẽ tiến vào hoa huyệt, hết lần này đến lần khác ra ra vào vào trong hoa huyệt, tốc độ nhanh đến mức mật dịch nơi miệng huyệt đều bị đánh ra bong bóng màu trắng.

Đột nhiên gậy thịt lại chọc đến điểm G lần trước không cẩn thận chạm phải, cô hét lớn một tiếng, hoa huyệt mãnh liệt co rút.

"Hửm? Là ở đây sao?" Trương Thỉ vui mừng mà khẽ rêи ɾỉ, "Anh nhớ rồi."

Nói xong anh ưỡn eo chuyên chú công kích vào điểm đó, túi nang phồng từng phát từng phát đập vào âʍ ɦộ của cô, mãnh liệt ra ra vào vào dưới tình cảnh cô không còn chút sức lực chống đỡ, trong niềm vui điên cuồng, đến cả rên cô cũng rên không nổi nữa, hoa huyệt phun ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠.

Trương Thỉ cũng cảm nhận được xương cụt tê dại như bị điện giật qua, anh ra sức cắm rút, sau cùng anh hung hăng chọc qυყ đầυ vào tận tử ©υиɠ thâm sâu trong tiểu huyệt, dưới từng đợt từng đợt cắn hút của miệng nhỏ, anh run rẩy bắn ra từng cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm.

Sau khi làm xong, Điền Tâm mệt đến mức không còn sức tắm rửa, được Trương Thỉ ôm vào nhà tắm, xém chút nữa lại lau súng cướp cò, anh bị Điền Tâm lấy đoạn tử tuyệt tôn uy hϊếp, mới thoát qua một kiếp.

Chỉ là căn nhà mà ba Trương đã mua cho Trương Thỉ, từ ngày hôm nay trở đi đã trở thành nhà trưng bày, không còn được sử dụng qua dù chỉ một lần.