Chương 20: Dương Hạo Hạo và Lưu Viện Viện(3)

"Cái gì?" Dù cho Dương Hạo Hạo đã nói tận hai lần, nhưng Lưu Viện Viện vẫn là không tin vào tai mình," Chỉ là việc nhỏ mà thôi, cậu đối với mỗi một người ân nhân cứu mạng luôn lấy thân báo đáp sao?"

Ngoài miệng thì cà khịa, nhưng trên mặt vẫn là không khỏi ửng đỏ lên, cô gượng gạo mỉm cười rồi đứng dậy," Nếu thân thể cậu đã không còn việc gì nữa, vậy tôi về trước đây."

Lần trước sự nhục nhã và tủi thân trong tiết thực hành công tác xã hội cô vẫn chưa quên.

Không phải không thích Dương Hạo Hạo, mà là không dám tin Dương Hạo Hạo sẽ thích cô.

Hồi học trung học phổ thông đã thích rồi. Nhưng Dương Hạo Hạo vẫn luôn trong trạng thái không thông suốt, cho nên bọn họ một mực duy trì khoảng cách tình bạn an toàn nhất.

Lúc đứng dậy cô không chú ý bàn trà nhỏ ở dưới nhân, vừa hét lên một tiếng đã ngã nhào về phía trước.

Dương Hạo Hạo động tác nhanh hơn não, cậu tiến lên trước hai bước ôm lấy eo của cô, nhẹ nhẹ nhàng nhàng ôm theo cách công chúa.

Sau khi ôm lên mới cảm giác được khoảnh khắc vừa rồi bản thân cậu toát cả lưng mồ hôi lạnh.

Sau đó cậu phát hiện trạng thái của hai người lúc này, cô yên tĩnh làm ổ trong lòng mình, cánh tay vô thức ôm lấy cổ mình, đôi mắt

trừng lên thật to, miệng nhỏ khẽ hé mở, còn chưa kịp thoát ra khỏi cơn kinh sợ vừa nãy.

Đáng lẽ nên đặt người xuống, nhưng xúc cảm trong tay quá tốt, cậu không nỡ đặt xuống.

Lưu Viện Viện sau khi ngây ngốc chốc lát cũng phản ứng trở lại, cô nhận ra bản thân được cậu ôm kiểu công chúa, mặt nhỏ tức khắc đỏ lên, cô vùng vẫy muốn trèo xuống.

Trước tiên cậu véo một cái, sau đó lại xoa xoa thịt mềm ở giữa eo cô, nhớ lại xúc cảm non mịn trong tay, mới lưu luyến không nỡ đặt cô xuống đất.

Tuy rằng đã bỏ cô xuống, nhưng cậu vẫn quấn lấy cô ở trước người mình.

"Viện Viện." Cậu gập eo cúi đầu, trán tì lên trán cô, tui thân mở miệng nói," Anh thật sự rất thích em."

"Trước đây anh không biết."

"Em làm lơ anh lâu đến thế, anh khó chịu."

"Có phải em cũng thích anh không?"

Gương mặt của cô đã đỏ từ vành tai đỏ đến tận cổ, cô xấu hổ quay mặt đi, không dám nhìn vào mắt cậu, ngoài miệng nhịn không được mở miệng nói," Anh....anh là cái đồ ngốc......."

Đây có lẽ là thời khắc Dương Hạo Hạo có chỉ số EQ cao nhất từ khi sinh ra đến bây giờ, cậu lập tức hiểu ra hàm nghĩa trong câu nói của cô, cậu hưng phấn đến mức đôi mắt rực rỡ phát sáng.

Nhìn gương mặt ửng đỏ của cô, đôi mắt thẹn thùng, môi anh đào vừa miệng, cậu không khống chế được nỗi xung động nơi nội tâm, bèn chậm rãi sáp đến gần, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Trước tiên chỉ là nghiền ngẫm trằn trọc ở ngoài môi, sau đó dần dần không thỏa mãn được, cậu thử duỗi đầu lưỡi ra, khơi gợi răng hàm đóng chặt của cô.

Cô vô tri vô giác hé miệng ra, ngoan ngoãn đón tiếp môi lưỡi của cậu, tiếp nhận sự quấn quýt cắи ʍút̼ của cậu ở thế bị động.

Hai người là lần đầu tiên hôn môi, trong lúc say đắm cô không cẩn thận cắn trúng đầu lưỡi của cậu, cậu không nhịn nữa rên đau thành tiếng, hai người mở mắt ra, nhìn thấy đối phương hai má đỏ đỏ đôi môi sưng sưng, sau khi nhìn nhau cả hai cùng nhau bật cười.

Dương Hạo Hạo cảm nhận được xúc cảm mềm mại ở trước người mình, cậu nhìn thiếu nữ ở trước mắt vô cùng mị hoặc. Đôi mắt cậu nhìn cô chằm chằm, ánh mắt rực lửa, không nhịn được dùng phía dưới căng phồng của bản thân cọ xát vào eo bụng của cô, âm giọng khàn đặc nói," Viện Viện, anh muốn em."

Cô vừa nghe lời này thân thể nhanh chóng cứng đờ, mặt đỏ bừng tránh né xúc cảm nóng rực giữa eo và bụng, cô nhỏ giọng ngập ngừng," Em...em không biết."

EQ của cậu lại lần nữa online, vui vẻ nói:" Thế chính là có thể rồi!" Nói xong cậu ôm vèo cô lên đi vào phòng ngủ.

Nhẹ nhàng đặt cô xuống giữa giường, Dương Hạo Hạo nhìn cô từ đầu đến chân tựa như đang đối đãi với vật trân bảo vậy, mặt nhỏ yêu kiều, đến vùng cổ thon dài, xương quai xanh như đôi cánh bướm, bộ ngực bởi vì quá căng thẳng mà khe khẽ nhấp nhô, bụng nhỏ bằng phẳng, đôi chân thon dài, bàn chân nhỏ nhắn.

Sau đó lại lần nữa nhẹ nhàng hôn lên môi của cô.

Lưu Viện Viện nhắm mắt cảm nhận sự dịu dàng của cậu, trong lòng mềm mại như nước, cô vô thức bắt đầu đáp trả lại, hai chiếc lưỡi mềm mại dây dưa với nhau cùng nhau vui múa, tiếng nước chậc chậc vang vọng khắp cả gian phòng.

Bất tri bất giác, quần áo của cô bị cởi xuống từng chút từng chút một, bàn tay thon dài lại rõ ràng từng khớp của cậu chậm rãi lướt qua từng tấc da thịt trên người cô, cô trầm luân vào cơn sóng du͙© vọиɠ này.

"A....."

Cô đột nhiên ngâm nga thành tiếng, tay của cậu lúc này đang thâm nhập vào nơi bí mật chưa từng có ai ghé thăm, hoa huyệt vào thời điểm hôn môi khi nãy đã bắt đầu bài tiết ra hoa dịch, tay cậu vừa sờ đến đã ướt đẫm, cậu không nhịn được khẽ giọng bật cười," Chuẩn bị xong chưa?"

Nói xong ngón tay của cậu tìm đến lối vào thần bí kia, khẽ dùng sức, một ngón tay đã len vào,"Là nơi này sao?"

Cũng không đợi cô trả lời, đã bắt đầu chậm rãi cắm rút.

"A...." Cô không nhịn được khẽ ngâm nga, phía dưới chưa từng bị

người khác trêu đùa như thế này, chẳng mấy chốc đã bị chơi đến ướt đẫm không thôi, cô có chút sợ hãi, nhưng lại muốn càng nhiều hơn.

"Đừng mà....." Dục cự hoàn nghênh à. [1]

[1] Dục nghênh hoàn cự/Dục cự hoàn nghênh: muốn nghênh còn cự/muốn cự còn nghênh: làm điệu bộ

Thiếu niên vừa cắm rút, vừa tách mở hoa môi khép chặt ở phía trên, tìm ra âm đế xấu hổ lẩn trốn ở bên trong, cậu nhẹ nhàng xoa nắn,"Em sẽ thoải mái thôi."

"A ưʍ......." Cơn kí©h thí©ɧ nơi hạ thể khiến cô cảm thấy không chịu

đựng nổi, bắt đầu uốn éo, giống như muốn thoát khỏi bàn tay to kia, lại giống như muốn càng nhiều hơn.

Cái dáng vẻ bị du͙© vọиɠ chi phối này khiến cậu cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, mở rộng hai chân cô ra, âʍ ɦộ ướt lầy lội không

chút che chắn bày ra trước mắt bản thân, lông mao của cô không phải kiểu vô cùng rậm rạp, trong đám lông mao thưa thớt là cánh hoa màu đỏ hồng, lúc này rãnh hoa phấn nộn đang không ngừng tiết ra mật dịch.

Cậu nắm lấy vật thể nóng bỏng sớm đã hiên ngang đứng thẳng của bản thân, qυყ đầυ có kích thước như trứng gà chống lên miệng huyệt của cô, tiến vào một tí, lại lùi trở ra, men theo rãnh hoa ma sát lên xuống, thỉnh thoảng cọ xát vào hoa hạch đã sưng cứng ở phía trên.

Cô bị trêu ghẹo không chịu được, thở hồng hộc chủ động dùng mông nhỏ của bản thân cọ xát vào gậy thịt của cậu.

Thế này ai nhịn cho nổi chứ.

Một tay cậu vác một chân cô lên, một tay khác đỡ lấy gậy thịt của bản thân, qυყ đầυ nhắm chuẩn vào tiểu huyệt ướt dầm dề, cậu nhẹ giọng nói:" Đến đây."

Eo và mông đồng loạt dùng sức, hoa kính trơn hẹp bị vật thể nóng bỏng thô to một đường xuyên qua, xé rách tấm màng mỏng.

"A!!" Cô không kiềm chế được, đau đớn kêu la, đôi mắt mở ra, hai mắt ướt áy nhìn vào thiếu niên ở trước mắt. Lúc này, trên đầu cậu toàn là mồ hôi, cơ bắp toàn thân căng chặt, gương mặt ẩn nhẫn.

"Đau~~" Cô tủi thân trách móc nói.

"Xin lỗi," Cậu vùi trong cơ thể của cô không chút động đậy, đưa tay nhào nặn bầu ngực mềm mại của cô, men theo đầu ngực kiên nhẫn quanh quẩn, xoa dịu cơn đau đớn của cô," Anh cũng đau."

"Gạt người."

Dương Hạo Hạo thật sự không lừa cô, ban đầu khi vừa vào cơ thể của cô, cảm giác khít chặt ấy, tất cả mị thịt trong hoa kính đều tranh

trước giành sau bao bọc lấy cậu, xô đẩy cậu, gặm cắn cậu, vừa đau vừa sướиɠ.

"Anh không gạt em." Nói xong cậu cúi đầu hôn lên môi cô, câu dẫn cái lưỡi đinh hương của cô cùng bản thân vui múa, dần dần, cô lại mê đắm trong du͙© vọиɠ được anh dẫn dắt.

Cảm giác được cô đã dần dần thích ứng, cuối cùng cậu cũng không nhịn nổi nữa, bắt đầu chậm rãi dao động.

Mị thịt trùng trùng điệp điệp gắt gao bao bọc lấy vật thô to của bản thân, qυყ đầυ nhạy cảm trong mỗi một lần dao động, luôn bị cái miệng nhỏ nơi sâu thẳm cắи ʍút̼ lấy.

Tốc độ cắm rút càng lúc càng nhanh, vòng eo của cậu không ngừng dao động trước sau, gậy thịt vào sâu ra cạn, ra ra vào vào trong hoa huyệt của thiếu nữ, dâʍ ɖị©ɧ của cô tiết ra bị đánh thành từng mảng bọt nước.

Đột nhiên gậy thịt của cậu chạm phải một nơi thịt mềm, kí©h thí©ɧ đến nỗi khiến cô kêu la một tiếng ưỡn thẳng eo lên, hoa kính điên cuồng co rút, bắn ra từng cỗ từng cỗ mật dịch.

Cậu bị hoa kính mãnh liệt kẹp chặt như thế, cảm giác như điện giật từ nơi xương cụt men theo sống lưng chạy đến tận da đầu, sướиɠ đến mức mông của cậu siết chặt từng cơn, túi nang co rút, cậu không nhịn được một phát ôm chặt lấy phần mông của cô, gầm lên một tiếng, ra sức va chạm mấy cái, sau đó run lẩy bẩy bắn ra cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm.

Cùng cô đồng loạt đạt đến cao trào.

Sau cùng hai người nhanh chóng công khai quan hệ, nhưng đám bạn tốt chơi chung hồi học trung học trừ việc tặng lời chúc phúc ra, thế mà lại chẳng có chút biểu hiện gì ngạc nhiên.

Điều này khiến Dương thiếu gia có chút buồn bực.