Chương 48: Vân Tử Hy và Nhan Thiên Lam

" Lão đại!" Tư Thiên Vũ một thân trắng toát nở nụ cười khả ái đi lại chỗ Vân Tử Hy đang đứng bên cửa sổ sát đất

" Cậu hoàn thành công việc ở Việt Nam rồi à?" Van Tử Hy giọng nói khản đặc, nhấc li rượu ra khỏi miệng, bộ dạng giống như một người đàn ông cao quý

Thế nhưng, đừng tưởng rằng đây là bản chất thật, chỉ ngay phút sau, hắn liền nở một nụ cười rất đểu, khóe mắt cũng cong lên. Nụ cười mang thương hiệu của Vân Tử Hy là độc nhất vô nhị

" Sao thế~? Vội vàng đến đây? Nhớ anh zai à~" Anh ta vừa cười vừa vuốt tóc

" Lão đại! Ngài không thể nghiêm túc hơn một chút à" Tư Thiên Vũ coi như đối với tính cách này cũng quen thuộc " Ngài cứ như vậy liền sẽ mất đại tẩu đấy!"

" Hở? Cái gì mà đại tẩu chứ? Bún thiu Nhan Thiên Lam có nằm mơ cũng không thể trở thành vợ của anh đây" Vân Tử Hy vẫn mang bộ dạng phởn đời (Au: lúc đầu định xây dựng nhân vật này lạnh lùng khó tính cơ, xong thì thế này)

" Chậc" Tư Thiên Vũ thở dài, phồng má lên " Đại ca thì chết cũng không thừa nhận yêu đại tẩu, nhị ca với nhị tẩu thì yêu đương thắm thiết, em với Lục lão tam mang kiếp cô đơn vẫn không có mảnh tình vắt vai nào"

" Tử Phi sao? Cái gì gọi là nhị tẩu?"

" Ý trên mặt chữ đó! Nhị ca vì muốn gặp nhị tẩu mà lặn lội đến Mĩ đấy!" Tư Thiên Vũ tươi cười

" Thế...thế cơ à?" Vân Tử Hy vẻ mặt ngờ vực khó tin

-----

" Nhan bún thiu!!!"

Đột nhiên nghe thấy tiếng gọi từ tên dở hơi nào đấy, Thiên Lam giật mình

Tên chết bầm này!

" Như thế nào? Nhớ anh zai không?" Vân Tử Hy nở nụ cười quen thuộc mang nhãn hiệu độc quyền

" Nhớ cái mặt anh!" Thiên Lam bực bội

Cô vốn là đã từng giúp đỡ Vân lão gia tử. Cũng vì thế, ông muốn tác hợp nhân duyên cho cô và cháu trai

Ngay lần đầu tiên gặp mặt, họ liền chơi trò người phán xử vì cô "lỡ" tạt nước vào khuôn mặt gợi đòn của hắn. Nhưng không hiểu thiên địa thế nào, hắn đột nhiên nói có hứng thú với cô, muốn giả làm người yêu để thoát khỏi mấy cô gái mà cha mẹ hay sắp đặt. Cha mẹ cô vô cùng đồng tình khi nhìn thấy chữ tứ đại gia tộc lấp lánh trên người anh ta, vì vậy cô phải ưng thuận

Cô đang là một nữ sinh trung học, hiện tại nhân dịp nghỉ ngơi liền phải đi theo tên này đến một đất nước xa lạ

" Ngươi đang làm gì?" Vân Tử Hy mặt dày hỏi

" Hít thở" Nhan Thiên Lam nhẹ nhàng phun ra câu trả lời ngắn gọn

Tiếp theo thì thế nào? Đáng lẽ đoạn hội thoại sẽ phải kết thúc trong sự thiếu muối. Thế nhưng, đương nhiên, với con hàng này, đó là một điều không thể

Trên thế giới này, người có thể cãi tay đôi với anh chỉ có nữ ma đầu ở Canada kia

Nhưng không biết cô ta chết chưa nhỉ?

" Ồ thế à? Chúng ta đang hít chung một bầu không khí đấy. Trong không khí có 78 % là khí nitơ, 21 % là oxi, còn lại là các khí khác như khí cácbonic, hơi nước,.... Theo thống kê, mỗi người cần hít ít nhất 10000 lít không khí để sống mỗi ngày, trung bình mỗi phút...."

" Thôi!!! Anh đang nói cái quái gì thế?" Nhan Thiên Lam vẻ mặt cạn cmn lời " Anh có muốn làm mặt trời của tôi không?"

" Ô hô hô, cưng thèm sự ấm áp của anh thế cơ à?" Vẻ mặt Vân Tử Hy tự mãn

" Dở hơi! Làm ơn cách xa tôi 149.600.000 km cho nhờ!" Cô vẻ mặt khinh bỉ

" Ân. Khoảng cách từ mặt trời đến trái đất sao? Cũng không tệ. Như vậy cô lúc nào cũng quay quanh tôi!"

Nhan Thiên Lam nhìn vẻ mặt tự kỉ của con hàng này liền vô ngôn đáp trả.

Da mặt hắn làm bằng chất liệu gì vậy? Nhà nước sao không mang mặt hắn đi nghiên cứu áo chống đạn nhỉ?

Cô chịu không nổi!!

" Xin chào, đại tẩu!" Tư Thiên Vũ bước vào, nở nụ cuời thân thiện vô đối, mang lại cho Thiên Lam cảm giác giống như em trai nhỏ

Người này...đáng yêu quá!

Thiên Lam vẻ mặt đang nở hoa, nhìn sang Vân Tử Hy, giống như nhìn thấy thứ gì đó kinh tởm

" Bún thiu, cái vẻ mặt đó của cô là gì thế?"

" Chỉ là cảm thấy, hình tượng của hai người quá khác nhau! " Cô nhàm chán mở miệng

" Em là Tư Thiên gia Tư Thiên Vũ, rất vui được gặp mặt" Hắn cúi đầu, nở nụ cười ngây thơ " Nghe danh đã lâu"

"Danh?" Cô nhíu mày thắc mắc

" Vâng! Một tiểu thư xinh đẹp nhã nhặn như tỷ lại có thể hẹn hò với Vân lão đại, với tính cách...ờm..." Hắn ngừng nói, nhưng vẻ mặt như kiểu không cần nói nữa mọi người cũng hiểu

Bất chợt, Thiên Lam tiến lên phía trước, cảm động cầm lấy tay Tu Thiên Vũ " Tiểu Vũ! Chúng ta kết bái tỷ đệ đi!"

" Hai người các ngươi....!" Vân Tử Hy vẻ mặt đau lòng, chỉ tay về phía họ

" Đáng đời!" Cô lè lưỡi trêu chọc

Vậy là gặp thêm một người nữa trong tứ đại gia tộc lừng danh toàn thế giới. Tứ đại vương tử này, tính cách khác nhau, sở trường khác nhau, hoàn cảnh khác nhau, nhưng đều là những kẻ có tiền

Xui rủi thế nào cô lại đυ.ng phải tên biếи ŧɦái nhất thế này! Ước gì gặp được người khác, hoặc cả đời không gặp cũng được! Cô mệt với tên tự kỉ này lắm rồi!