Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên

Chương 53

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bạch Mao Hồ Yêu trả lời: “Chợ đồ cũ.”

Tôi líu lưỡi: “Anh đúng là tiết kiệm thật đó, hình như là 10 năm rồi tôi chưa nhìn thấy loại đồ vật như thế này.”

Bạch Mao Hồ Yêu cười nói: “Đồ vật thì phải hiếm mới quý, cô nghĩ thử mà xem. Cái khung xe là hết 10 đồng mỗi một bánh xe tốn hết 5₫ trong đó có một cái là tôi nhặt về từ trong đống rác.”

Tôi hỏi: “Vậy anh mua cái khung xe trước hay là nhặt cái bánh xe trong thùng rác trước?”

Bạch Mao Hồ Yêu cúi đầu thở ra một hơi trên cổ tôi: “Hôn tôi một cái tôi sẽ nói cho cô biết.”

Tôi vươn ngón trỏ hôn lên đó một cái chụt vang dội, sau đó hung hăng vỗ lên trên môi hắn, còn mình thì cười khanh khách y như yêu nghiệt.

Bạch Mao Hồ Yêu cũng không giận, nhếch miệng, trêu chọc nói: “Đúng là không nói thì thôi, cô thật sự có tiềm năng làm vợ của tôi đấy, chỉ là hành vi cắt ngang thế này thì còn cần phải học hỏi thêm.”

Tôi liếc nhìn hắn một cái: “Anh ấy hả, tốt nhất là nên đi tìm một phú bà rồi làm trai bao đi.”

Bạch Mao Hồ Yêu cười khẽ: “Cũng phải, đây cũng là một con đường làm giàu. Hay là cô đi lừa một lão già nào đó, còn tôi lại đi lừa một lão bà nào đó, hai năm sau khi bọn họ chết rồi, thì chúng ta đến với nhau có được không?”

Tôi ánh mắt sáng như sao, ngửa đầu hưng phấn nói: “Anh em tốt, cách này rất độc! Nhưng mà tôi thích!”

Bạch Mao Hồ Yêu đột nhiên cúi đầu, vội vàng hôn lên môi tôi, hai người cứ như vậy mà đi trong đêm tối, trêu qua chọc lại, thỉnh thoảng lại đánh bất ngờ một lần.

Nụ hôn lấp loáng khiến cho môi tôi cũng ẩm ướt, bôi ra còn được một vệt trơn bóng, hô hấp dần dần dồn dập chính là bước đầu tiên của tính dục, chỉ trình diễn để mời gọi những người lãng mạn.

Lúc tay lái xe bị xốc một cái, hai người chúng tôi đều đồng thời nảy lên rồi đáp xuống, l*иg ngực phập phồng rung chuyển, hơi thở hổn hển.

Bạch Mao Hồ Yêu rủa thầm một tiếng: “Xem ra, quả thật là tôi nên mua một chiếc xe ô tô.”

Tôi cười ha ha: “Tôi chờ xem cái xe secondhand của anh!”

Bạch Mao Hồ Yêu chuyển mắt cười, bắt đầu dụ dỗ nói: “Cảnh đêm đẹp đẽ như thế, tôi lại quyến rũ như thế, chẳng lẽ bạn học Bạch Mễ không nghĩ đến việc sẽ thực hiện lời hứa của mình sao?”

Tôi chỉ chỉ vào bụi cây ngọn cỏ chung quanh: “Tôi sợ trong lúc tôi hút lấy tinh khí của anh, thì cũng sẽ bị đám muỗi hút máu hút hết huyết khí. Nếu vậy thì quả thật là tôi không có lời.” Sau đó lại hỏi ngược lại: “Cái cô ả điên cuồng A Tàng kia đột ngột xông tới là do anh làm phải không?”

Bạch Mao Hồ Yêu một tay ôm lấy eo tôi: “Bạn học Bạch Mễ đã nói đêm nay là của tôi, sao tôi có thể hai tay dâng cho người khác được? Đương nhiên là phải sử dụng một chút thủ đoạn không làm tổn thương đến hòa khí mang bạn học Bạch Mễ ra chứ.”

Tôi dựa vào l*иg ngực hắn: “Anh thật đúng là một con thú bụng dạ xấu xa.”

Bạch Mao Hồ Yêu cười một nụ cười khiến cho vòm ngực rung rinh, hết sức ôn hòa và vô hại nói: “Bạn học Bạch Mễ biết tính tình của tôi là được rồi, phàm là những ai thiếu nợ tôi thì tôi tất nhiên là phải đòi lại. Còn về việc tiền lời có gấp 10 lần tiền vốn hay không thì phải xem tâm trạng của tôi thế nào....”

Tôi cảm thấy câu nói này của hắn có ý là nếu như đêm nay tôi khất nợ hắn thì hắn sẽ cả vốn lẫn lời đòi hết trở lại, nhưng làm một lần hay là 10 lần đối với tôi mà nói thật sự không có khác biệt nhiều lắm.

Vì vậy lập tức nhếch đuôi mắt, phô bày sự quyến rũ từ trong xương cốt: “Chỉ mong anh có thể thu hồi trong một lần toàn bộ tiền vốn và tiền lời, đừng có vừa mất phu nhân lại thiệt quân là được.”

Con ngươi Bạch Mao Hồ Yêu lập tức đen tối, đột nhiên bóp thắng xe, chân dài chống trên mặt đất, một tay nhấc cằm tôi lên, nụ hôn nóng bỏng bên môi rơi xuống triền miên, một tay vỗ lên tấm lưng trần trụi phía sau của tôi, dọc theo đường cong duyên dáng mà du tẩu, bàn tay mê muội giống như lửa nóng, cuối cùng là từ chỗ khe hở trên eo sườn leo lên đồi núi tuyết ngạo nghễ của tôi...

Khi ngón tay thon dài của Bạch Mao Hồ Yêu như đánh đàn trêu chọc hai quả trái cây mẫn cảm của tôi, tôi như bị điện giật, toàn thân run rẩy, một loại kɧoáı ©ảʍ chưa bao giờ có từ chỗ kia lập tức chảy ra, thân hình tôi lập tức mềm nhũn, cổ họng không thể khống chế được phát ra một tiếng rêи ɾỉ “a....”

Bạch Mao Hồ Yêu hô hấp căng thẳng, khàn khàn nói: “Thật là bảo vật mẫn cảm."

Tôi dùng một ánh mắt sắc bén trừng hắn, kỳ thật là một cái liếc mắt thực cốt mất hồn, vô ý thức quyến rũ Bạch Mao Hồ Yêu trở nên nhiệt tình cuồng loạn, liền bị hắn cật lực xoa nắn bầu ngực, ngón tay càng lúc càng tùy ý khıêυ khí©h nhiều hơn…

Tôi kẹp chặt chân lại, cảm thấy mình sắp điên rồi.

Bạch Mao Hồ Yêu gầm nhẹ một tiếng bế tôi lên, đặt tôi lên trên khung xe đạp, để cho cặp mông của tôi đối diện với du͙© vọиɠ đã đứng dậy của hắn.

Khi ngón tay hắn vừa mới nhẹ nhàng chui vào chỗ riêng tư không mặc qυầи ɭóŧ của tôi, tôi đã thất thanh hét lên một tiếng, thân thể run rẩy sau khi vui thích điên cuồng liền mềm nhũn ra…

Hình như là… cao trào……

Bạch Mao Hồ Yêu phía sau quên mất phản ứng, nửa ngày mới nhớ ra ôm vòng lấy eo tôi, kéo tôi vào l*иg ngực mình, ngón tay lại không thành thật tiếp tục vỗ về chơi đùa, giọng khàn khàn hỏi ra một câu nghi vấn: “Bạch Mễ, cô là xử nữ sao?”

Tôi cảm thấy mình đã ném mặt mũi về nhà bà ngoại rồi, còn chưa kịp làm gì thì đã mềm nhũn, cũng không có sức lực đánh trả sự quấy nhiễu của Bạch Mao Hồ Yêu, chỉ có thể há miệng thở hổn hển.

Bạch Mao Hồ Yêu tim đập đặc biệt nhanh, nhấc tôi đã mềm thành bùn ra, sau đó tôi nghe được tiếng khoá kéo quần trượt xuống trong đêm đen yên tĩnh, rõ ràng là rất mê hoặc người ta.

Trong tôi mềm đến nỗi không đứng được, nhưng khi váy lại một lần nữa được nhấc lên, tôi vẫn cảm thấy thần kinh căng thẳng, không biết là sẽ đau như thế nào…

Ngay khi tôi cảm nhận được có gì đó đang chống lên chỗ lối vào du͙© vọиɠ của mình, thì một ánh sáng mạnh mẽ chói mắt điên cuồng gào thét xông tới ập vào mặt!

Tôi chỉ cảm thấy hoa mắt, theo bản năng liền dịch mông mình ra, tránh khỏi sự xỏ xuyên từ phía sau.

Chiếc xe kia vẫn hiên ngang đi tới không hề có ý dừng lại, tôi vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ, mất đi hứng thú vốn có.

Bạch Mao Hồ Yêu nỗ lực hít thở, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại khỏi cơn thịnh nộ, cuối cùng kéo dây kéo quần lên từ trong làn váy của tôi, giọng nói khủng bố tràn ngập oán hận không khác gì u linh.

Tôi thở dài một hơi, vừa định trượt xuống khỏi khung xe đạp, thì chiếc xe ô tô đang gào thét mà đi kia đột nhiên phanh lại, trong tiếng ma sát giữa bánh xe và mặt đường vô cùng chói tai, lấy tư thế tuyệt đối kiêu ngạo quay ngược trở lại, rà thân xe đến phía trước chúng ta, để cho hai bóng đèn nhắm ngay vào tôi và Bạch Mao Hồ Yêu, mãnh liệt bắn thẳng tới.

Tôi híp mắt, không nhìn rõ được là ai ngồi trong xe, nhưng lại có thể cảm nhận được khí thế phẫn nộ không thể xem thường.

Rầm một tiếng vang lớn, cửa xe đã mở ra, một cái đầu hỗn độn tóc đỏ, ánh mắt đỏ rực như một đốm lửa nguy hiểm đang muốn lăng trì từng tấc da thịt loã lồ của tôi, cuối cùng là một quyền đánh tới……

Hắn đánh nhau với Bạch Mao Hồ Yêu.

Tôi và chiếc xe đạp tàn tạ của Bạch Mao Hồ Yêu ngã xuống ven đường, nhìn hai người bọn họ tay đấm chân đá, cuối cùng là thong thả leo lên lề, đứng yên lặng chờ một bên ngã xuống, hoặc là cầm hoà.

Xem ra, trừng phạt đối với một phụ nữ lăng loàn, chính là khi bạn có một người đàn ông thì bạn phải lo lắng cho hắn một phần trái tim, có hai người đàn ông thì phải lo lắng 2 phần.

May là trái tim của tôi rất bao la rộng lớn, nếu không quả thật là chơi không nổi.

Giờ phút này, nếu tôi có điếu thuốc, tôi nghĩ tôi sẽ châm lửa, sau đó vừa hút vừa thưởng thức cái đêm thú vị hiếm có này.

Nhưng mà tôi không có thuốc lá, cho nên tôi chỉ có thể đứng duyên dáng, biến bản thân mình trở thành một điếu thuốc lá, tự mình thưởng thức bản thân mình.

Hai người kia anh một quyền, tôi một quyền vô cùng náo nhiệt, kết cuộc là trong đòn thế cuối cùng thì cả hai đều cùng ngã xuống đất.

Đường Đỏ Tam Giác miễn cưỡng ngồi dậy, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn tôi một cái, đã nhảy lên chiếc xe thể thao của hắn, lấy đà rồi nhấn ga, vèo một cái đã biến mất trong nháy mắt.

Tôi chậm rãi nhếch môi, nhìn theo hướng Đường Đỏ Tam Giác biến mất mà cười tươi tắn. Hôm nay có phải hắn đã thật sự tức giận rồi không? Sẽ không tiếp tục đi nói khắp nơi rằng tôi thích hắn nữa chứ?

Từ sau khi tôi lần lượt bị người ta đá, thì tôi cũng đã không còn tin vào cái gọi là tình yêu. Nhưng mà tôi vẫn cứ đâm đầu vào, đối với mỗi một mối tình tôi đều toàn tâm toàn ý mà lao tới. Nhưng sẽ không ngốc đến nỗi không mua bảo hiểm.
« Chương TrướcChương Tiếp »