Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên

Chương 55b

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi xoay người đi xuống lầu, chạy về phía kho hàng của Bạch Mao Hồ Yêu, trong bụng là mênh mông lửa giận, nếu có thể tìm được cái tên lông đỏ khốn kiếp kia, nhất định phải xử lý hắn một trận cho đến gần chết mới thôi! Dám hơn nửa đêm còn cho tôi leo cây! Ôi thật là không muốn sống nữa mà! Còn dám nói nhao nhao cái gì mà uống sữa, bú sữa, để xem tôi có cho anh thuốc độc hay không!

Chạy một hồi thì sự lạnh lẽo của không khí làm cho cho nỗi tức giận của tôi bị hạ nhiệt.

Có hơi ảo não vì tâm trạng nhỏ mọn của mình, lại đi vì một chút việc nhỏ như vậy mà so đo với tên lông đỏ đó, thật là không lý trí.

Phụ nữ không có lý trí chỉ có một số thời kỳ, thứ nhất là lúc hành kinh, thứ hai là lúc có thai, thứ ba là thời kỳ cho em bé bú, thứ tư là thời kỳ mãn kinh, thứ năm chính là lúc đang yêu. Tôi nghĩ nếu dùng phương pháp loại trừ mà tính toán, thì tôi rơi vào trường hợp thứ năm rồi.

Lại cười lên haha. Có lẽ nhìn vào rất ngu đần.

Cuối cùng thì tôi cũng chạy đến được địa bàn của Bạch Mao Hồ Yêu, đưa tay lên định gõ vào cửa nhà kho, nhưng rồi lại do dự một chút, chẳng lẽ Đường Đỏ Tam Giác lại chạy đến chỗ này...

Ngón tay trượt xuống khỏi cánh cửa, tôi khẽ nhíu mày, một mình đi tới đi lui vòng quanh trước cửa phòng.

Mới vừa móc di động ra, muốn gọi cho Đường Đỏ Tam Giác một lần nữa, thì liền phát hiện có hai chiếc xe tải lớn thình lình xuất hiện ở cửa sau nhà kho của Bạch Mao Hồ Yêu!

Thân hình tôi run lên, liền bắt đầu di chuyển, lấy dáng người tuyệt đối chuẩn 007, thiên về phương hướng nhìn trộm mà tiến hành.

Lúc sắp tiếp cận chiếc xe tải lớn kia, tôi phi vào ẩn thân trong một bụi cây thấp bé bên cạnh, thấy bốn người cùng nhau khuân một cái rương bằng sắt lên trên xe.

Còn Bạch Mao Hồ Yêu thì một mình đứng ở trong góc nghe điện thoại, hắn cố ý đè thấp giọng cho nên tôi chỉ có thể nghe được một câu cuối cùng, hắn nói: “Còn chuyện kiểm tra thì anh có thể yên tâm. Tôi đã bố trí hai lớp bảo hiểm nhất định sẽ không có gì bất ngờ xảy ra. Người chết vì tiền, chim chết vì mồi, anh đã biết tính của tôi rồi đó, chỉ cần ghi đúng con số, thì cái gì cũng có thể.”

Thần kinh trinh thám mẫn cảm của tôi bị kí©h thí©ɧ, hai lớp bảo hiểm là cái gì? Kiểm tra gì cơ? Sao lại gọi là người chết vì tiền chim chết vì mồi? Tên Bạch Mao Hồ Yêu này không phải chính là ẩn nấp ở Học viện Quý tộc YY để buôn lậu vũ khí đó chứ?

Tuy rằng…… một tên cưỡi xe đạp cà tàng đi buôn lậu vũ khí thì quả thật có hơi khó tin, nhưng một nhân viên công vụ đi xe cổ lỗ sĩ cũng có thể tham ô 1800 vạn thì có gì mà không thể xảy ra?

Đặc biệt là trong sự hiểu biết của tôi đối với Bạch Mao Hồ Yêu, thì càng có thể khẳng định bề ngoài hắn khiêm tốn ôn hòa, nhưng thực tế là tính tình ngoan độc thô bạo!

Hơn nữa hai việc Bạch Mao Hồ Yêu nói bảo hiểm hai lớp và Đường Đỏ Tam Giác đột nhiên mất tích nếu đem l*иg vào nhau liền khiến tôi lập tức toát mồ hôi lạnh…

Thậm chí còn có một loại xúc động phấn khởi khi tổ quốc gọi tên!

Tôi âm thầm nói với chính mình không thể khinh địch được. Nếu khiến cho Bạch Mao Hồ Yêu phát hiện tôi là cảnh sát chìm, thì không chừng sẽ đập cho tôi một cục gạch, sau đó hết sức nỗ lực cưỡng bức tôi, rồi lại dùng ảnh chụp xxoo của tôi uy hϊếp tôi phản bội tổ chức!

Quả nhiên…tàn, nhẫn, độc, ác!

Hai mắt tôi nhìn chằm chằm vào hai chiếc xe bọc thép chở cái rương kia, khẽ nhíu mày, bắt đầu hoài nghi đây chính là trò che mắt của Bạch Mao Hồ Yêu.

Trong hai chiếc xe này nhất định có một chiếc chở vũ khí, còn một chiếc khác nhất định là thủ thuật che mắt người ngoài mà thôi.

Tôi… có lẽ là nên lên trên xe kiểm tra một lần.

Tôi hít sâu vào một hơi, giẫm lên đôi giày cao gót bất khả chiến bại của mình, dẩu mông, lặng yên tới gần một trong hai chiếc xe, cố ý dùng bóng dáng Bạch Mao Hồ Yêu để che chắn mà bò lên trên xe.

Nhưng mà, trong lúc tôi sắp đến gần được chiếc xe thì gót giày đột nhiên bị kẹt vào một khe đá, cả người nhe răng trợn mắt hướng về tấm lưng Bạch Mao Hồ Yêu mà lao tới…

Thân thể siêu cấp mẫn cảm của Bạch Mao Hồ Yêu lập tức lóe lên một cái, tung ra một cú đá lợi hại về phía sau, cú đá này nếu không tránh khỏi thì tuyệt đối sẽ là dập nát rong huyết chứ không đùa!

Cũng may là tôi ở trong thời khắc nguy hiểm nhất luôn có thể làm ra những hành động có lợi cho bản thân nhất, lập tức ngón chân tung đôi giày ra, lấy tạo hình của vận động viên nhảy xa nhào về phía Bạch Mao Hồ Yêu, ngồi lên trên chân trái của hắn, bởi vì bản thân mình vừa tránh được một kiếp mà há miệng thở dốc.

Bạch Mao Hồ Yêu thấy tôi đột nhiên nhào vào l*иg ngực, hai mắt híp lại, thanh âm không nóng không lạnh hỏi: “Cô đang làm gì vậy?”

Suy nghĩ của tôi hơi khựng lại một chút, nhưng trên mặt thì tỏ vẻ nũng nịu, ngọt ngào dẫu môi lên, hờn dỗi nói: “Nhớ anh, đến tìm anh, sao hả? Không được sao?”

Bạch Mao Hồ Yêu cười khẽ, đặt một tay lên trên mông tôi, ôm tôi lên trên hông mình, mờ ám nói: “Muốn hôn ở trên hay hôn ở dưới? Tôi không ngại cho cô hôn hết cả hai chỗ đâu.”

“Ưm!” Nhưng tôi còn chưa kịp lựa chọn, Bạch Mao Hồ Yêu đã áp tôi vào sườn xe, mạnh mẽ hôn xuống.

Nụ hôn tùy ý ngang ngược này khiến tôi không thể chống đỡ, chỉ có thể dùng đùi kẹp chặt lấy eo hắn, không để bản thân mình bị tê liệt ngã ra đất.

Lúc tôi cho rằng hắn chuẩn bị động dục thì hắn lại rời khỏi môi tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi, rồi hơi khàn giọng nói: “Bạn học Bạch Mễ, vì sao tôi cảm thấy cô cố tình tiếp cận với người nào, thì người đó nhất định không có chuyện gì tốt đẹp vậy?”

Khuôn mặt tôi yểu điệu, phong tình cười: “Một khi đã như vậy, thì tôi vẫn là nên ngoan ngoãn trở về ngủ cho rồi, đừng khiến người ta nghi ngờ, sau đó lại gán cho mình cái tội danh hại nước hại dân thì không tốt.”

Bạch Mao Hồ Yêu bại lộ bản tính của mình qua đôi mắt hồ ly, khiến cho tôi càng thêm cảm thấy rằng bởi vì đêm nay hắn có hành động, chứ nếu không thì làm sao lại dễ dàng buông tha tôi như thế, nói sao thì tôi cũng không chịu thừa nhận sức quyến rũ của mình đã bị giảm xuống, khiến cho hắn ăn mà không thấy ngon, bởi vậy không thèm hái.

Một lần nữa ngước mắt lên, lười nhác ngáp một cái ưu nhã, sờ sờ bụng mình, giở trò nhõng nhẽo nói: “Tôi đói bụng quá, lấy cái gì đó cho tôi ăn đi.”

Bạch Mao Hồ Yêu giơ tay bẹo má tôi, trêu ghẹo: “Nếu như cô nói có bài tập gì đó cố ý muốn đến hỏi tôi, thì tôi nhất định sẽ hoài nghi cô có ý đồ khác, bạn học Bạch Mễ của chúng ta có nhiệt huyết như vậy bao giờ? Mà nếu không phải vì đói bụng thì sao có thể nửa đêm bò đến chỗ này của tôi được?”

Tôi gạt tay hắn ra, khinh thường hừ một tiếng rồi đi về hướng nhà kho. Trong lòng lại âm thầm suy nghĩ, thằng nhãi này quả nhiên là con cáo già xảo quyệt, nếu không phải nhờ tôi thông minh hơn người thì hôm nay thật sự là bỏ mạng tại đây rồi.

Thế là tôi động tác thong thả đi tới chỗ tủ đựng thức ăn, trong lòng thì âm thầm suy nghĩ làm cách nào mới có thể leo lên được chiếc xe tải kia đây, cuối cùng nghĩa ra được một kế, liền xoay người đi về hướng chỗ kệ để hàng…
« Chương TrướcChương Tiếp »