Chỉ Vì Em Yêu Anh (Đứa Con Của Nước)

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Nó - Khánh Phương, một cô gái luôn bị gia đình hất hủi, luôn gặp những điều kì lạ vào ngày sinh nhật của mình. Và... vào ngày sinh nhật thứ 18 của nó, do xích mích với bọn lưu manh nên nó đã bị bọn ch …
Xem Thêm

Chương 5: Chàng trai có pháp thuật lửa
Nó sau khi chạy ra khỏi phòng hiệu trưởng thì thở hổn hển , đây là lần đầu nó gặp người to lớn như vậy....nên có lẽ có hơi sợ hãi . Nó ngó quanh , chẳng có một học sịnh nào ở đây cả , chắc vào lớp hết rồi .Nó hít một hơi thật sâu để tận hưởng bầu không khí trong lành ở đây khóe miệng cong lên một nụ cười tràn trề sức sống . Đây mới thật sự là thế giới của nó , là nơi nó cần học tập và sinh sống . Theo lời hiệu trưởng , thì bây giờ nó phải về kí túc xá của mình , yên phận nghỉ ngơi để mai đi học . Nhưng giờ đây , nó lại đang chạy long dong khắp ngõ với ý nghĩ " Ây , bây giờ vẫn còn sớm chán , về phòng chẳng biết làm cái gì chi bằng tiếp tục ngắm cảnh quan sát tình hình ngôi trường để hiểu biết hơn về nó " . Nó đi khắp mọi ngõ ngách , đi đến đâu liền mở mang tầm mắt đến đó . Nó gặp rất nhiều thứ hay và lạ , chỉ có điều không biết sử dụng , hay không biết làm gì nên chỉ đành ngắm rồi đi . Rồi bỗng nó thấy đằng trước mình là một cái cổng có ghi chữ " khu vườn địa đàng " . Đang ngó ngó nghiêng nghiêng thì có một giọng nói cất lên :

- Vào đi .

Nó nhíu mày , nhìn quanh xem ai là chủ của giọng nói , nhưng chẳng thấy ai đâu .

- Tôi ở đây . Giọng nói đó phát ra trên đầu nó , nó ngước lên . Không nhẽ .... không nhẽ.... là cái bảng đang nói ư . Nó ngước lên nhìn cái bảng hỏi , vẻ mặt đầy thích thú :

- Ngươi là ai , ngươi muốn ta vào à ?. Nó hỏi một câu hỏi dù đã biết rõ câu trả lời ngón tay chỉ vào mình .

- Ưkm . Tấm bảng cười tít mắt rồi gật đầu . Nó suy ngẫm một hồi rồi lại hỏi tấm bảng :

- Sao ngươi lại mời ta vào .

Cái bảng thấy hỏi thì đơ ra một lúc nhưng vẫn nhanh nhảu trả lời :

- Đơn giản vì ta thích . Nó nghe vậy ồ một cái rõ dài rồi liếc cái bảng :

- Chứ không phải ngươi dụ ta vào đấy, để thực hiện mưu đồ gì à ?. Tấm bảng bực bội khi bị đổi oan :

- không phải ai ta cũng cho vào nơi này đâu , ta có lòng tốt cho ngươi vào , vậy mà .... đã vậy đừng hòng ta cho vào .Tấm bảng tỏ vẻ giận dỗi không nói gì nữa đầu quay hướng khác "hứ" một tiếng . Nó thấy vậy thì nín cười , cái bảng này tức như vậy chắc giờ sẽ không thèm cho nó vào nữa , mà nó thì tất nhiên muốn vào , nên đành phải ....

- Thôi được rồi , được rồi , ta sẽ nói thật , ta tới đây chỉ muốn nghe ngươi hát thôi à .

Tấm bảng nghe thấy hát mặt bỗng đỏ ửng như thiếu nữ e thẹn :

- Ta , ta chỉ nghe người ta hát chứ không hát bao giờ .

- Ây ,dễ lắm . Chỉ cần nhắm mắt lại và cất tiếng hát lên là được . Ta nghe nói cái bảng ngươi là hát hay nhất trường mà không lẽ .... Nó cố tình kéo dài chữ rồi liếc sang cái bảng ngụ ý nói cái bảng không biết hát . lòng tự ái trỗi dậy , cái bảng tức giận :

- Ai bảo ta không biết hát , xem này ( hai mắt nhắm lại như lời nó bảo ) ... A aa một cộng một .......Tấm bảng cứ say mê du dương bài ca nhảm nhí , sau khi hát xong thì từ từ mở mắt giọng đắc ý :

- Thấy ta hát làm sao , có phải ,....... ủa người đâu rồi . Không nhẽ , nó nhân lúc mình không để ý trốn vào rồi . AAAAAAAA... con nhỏ ranh ma hãy đợi đấy . Tấm bảng biết mình bị lừa một vố thì tức giận hét lên .

Nó chạy vào trong rừng , không nín được liền bật cười thật lớn :

- Hahahaha , mắc cười quá , đúng là cái cây ngốc nghếch .

Sau khi cười cho thỏa nỗi lòng , nó bắt đầu đi xung quanh . Trong này .... chẳng có gì là lạ hết , toàn cây là cây . Nó thất vọng , chán nản đi thử một vòng nữa coi sao . Sau một vòng đầy lãng xẹt nó thở dài thầm nhủ " Địa đàng cái khỉ mốc , toàn cây là cây " vừa nói dứt khỏi miệng nó đã nghe một tiếng sột soạt quanh đây . Nó cảnh giác nhìn về hướng phát ra tiếng động . Lại tiếng sột soạt đó . Tò mò cắn đứt sợ hãi , nó từ từ tiến tới , tiến tới . Tiếng động phát ra đằng sau bụi cây trước mặt nó , nó mạnh dàng vạch đám cây ra .......Ồ .....Thì ra là một cặp tình nhân đang hôn nhau . Vừa thấy cảnh "nóng" này , nó nhanh tay rút điện thoại ra quay ( ở thế giới pháp sư không có điện thoại , còn cái nó cầm là ở trái đất , ăn may được theo nó qua đây ) . Vừa quanh , nó vừa cười thích thú , lâu lắm mới có dịp quay cảnh này . Khi cả hai " hạ màn " cũng là lúc nó tắt máy . Nó cầm chiếc điện thoại vừa đi vừa xem lại . Đang gay cấn thì không may nó vấp vào vật thể gì đó ngã cái " RẦM "

Nó nhăn mặt cố gượng dậy cầm cái máy kiểm tra xem có bị sao không , rồi xoa xoa cái trán . Bực thật , đây là lần thứ hai nó bị ngã đau trong ngày rồi đó . Quay lại định trút giận lên cái vật thể vừa làm nó té thì ..... ôi, là......là......một mĩ nam , soái ca nha. Nó ngơ ngơ ngắm nhìn cậu ta . Cậu ta đang ngủ , hai hàng mi cong vυ"t khép hờ làm che đi đôi mắt của cậu ta . Làn da trắng nõn nà không tì vết , có khi trắng hơn nó . Dáng người cao , gầy ., tuy nhìn như vậy nhưng có thể cảm thấy đằng sau lớp áo kia là cả một thân hình 6 múi hoàn hảo. Bờ vai rộng khiến ai cũng mong muốn được dựa vào , được núp sau tấm lưng rộng rãi đó . Mái tóc màu hạt dẻ cắt ngắn gọn để xõa hờ hững , một vài cọng bay bay theo gió tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp . Khuôn mặt thì khỏi nói , chuẩn đến từng xentimet , từng góc cạnh . Sóng mũi dọc dừa cao chót vót khiến cho nó không kiềm chế được đưa tay lên sờ tự nhiên như con điên . Bỗng .... một giọng nói lạnh ngắt , không mang âm hưởng của một tí cảm xúc nào ngoài lạnh lùng và lãnh đạo vang lên :

- BIẾN .

Nó giật nảy khi nghe thấy giọng nói đó :

- Ôi cha mẹ ơi ! hết hồn . Cậu ...tỉn..h rồ...i hả ? . Nó như ăn trộm bị bắt tại trận , nên câu nói có chút run run . Nhưng , khi nhìn thấy đôi mắt của cậu ta nó liền quên hết , ngạc nhiên nhìn :

- Oa ... mắt màu tím đẹp quá ! Nó cố ngắm kĩ đôi mắt . Trong đó có chút lạnh lùng và ... cô đọc . Cậu ta trừng mắt gằn giọng :

- TÔI BẢO CÔ BIẾN . Nó có chút hụt hẫng khi bị cậu ta xua đuổi , nhưng vì sự nghiệp kết bạn với trai đẹp nên nó lại lấn tới :

- Bạn tên gì vậy ?Mình là Khánh Phương , rất vui được làm quen . Nói xong nó đưa tay ra nở nụ cười ấm áp . Cậu ta thoáng ngạc nhiên nhưng rồi nhanh chóng lấy lại sự lạnh lùng vốn có . Một lúc sau , do tay để trên không trung lâu quá rất mỏi nên hỏi :

- Sao vậy ?

Cậu ta không nói gì , mặc kệ nó vẫn đang dở tay , liền đứng dậy rồi bỏ đi. Nó đang định chạy theo thì bỗng tay nó bùng lên một ngọn lửa . Nó trợn mắt hoảng hốt nhảy tưng tưng lên thổi thổi , nhưng nó lại càng lan nhiều ra . Nó vội lấy tay còn lại hất hất :

- Nước đâu hiện ra , hiện ra , hiện ra ....Nhưng dù có thế nào , một giọt cũng chẳng thấy . Rồi ngọn lửa không cần dập tự động ngụp tắt . Cậu ta hai tay đút túi quần , quay lại , ánh mắt không chút biểu cảm :

- Đây là cảnh cáo , khôn ngoan thì đừng tiếp cận to nữa . Vừa nói xong , cậu ta quay về tiếp tục đi . nó nghe xong thì bĩu môi , cương quyết hét lên :

- Tôi thề , tôi mà không kết bạn được với cậu tôi kiếp sau tôi liền làm cẩu tạp chủng . Tối nay đợi ở phòng cậu nhé , bạn mới này sẽ tới thăm , cậu bạn có pháp thuật lửa . Nói xong nó lấy ngón tay cái qoẹt mũi " hứ ' . Cậu ta vừa bước đi , trong đầu suy nghĩ " nếu là người khác thì cậu đã cho bỏng nhẹ hoặc nặng từ lâu rồi ( tên nầy ác quá ) . Vậy mà cô ta chỉ bị cho lửa cách thân 1 cm nên chỉ cảm thấy nóng một chút thôi , tại sao lúc đó lại có ý nghĩ nương tay , lúc đó bỗng cậu có cảm giác cô ta trong tương lai sẽ rất quan trọng đối với mình . Ý nghĩ bị cắt đứt ngay khi cậu ta ra khỏi vườn . Còn nó , thấy cậu ta đi thì cũng bắt đầu công cuộc tìm phòng của mình .

PS: mình mới viết truyện , rất cần những lời bình luận của các bạn , để có động lực viết tiếp . mong các bạn bỏ chút thời gian nhận xét truyện giúp mình nha. Cảm ơn nhiều .

Thêm Bình Luận