Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Thần Omega Xuyên Đến Mạt Thế

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuy quân công hiển hách là thế nhưng nó lại chẳng thể đổi lấy một lần cậu thật sự vui vẻ mỉm cười. Cậu luôn cười mỗi khi xuất hiện trước dân chúng hay trước mặt quốc vương, nhưng sâu trong ánh mắt cậu chỉ có sự trống rỗng, bất lực đến tột cùng.

Cơ giáp 001 nhìn chủ nhân cả ngày nghỉ chỉ ngồi uống trà nhìn ngắm bầu trời thì đau lòng nói: "Chủ nhân, lần đầu tiên quốc vương cho ngài nghỉ phép một ngày, ngài không muốn đi đâu dạo chơi một chút sao ạ?"

Vị omega trên ghế dựa có một vẻ ngoài vô cùng xuất chúng, cậu có một mái tóc dài trắng bạc được buộc nhẹ ở một bên vai, đôi mắt xanh tinh xảo như viên pha lê được người cẩn thận chạm khắc, hàng mi dài nhẹ run lên mỗi khi cậu híp mắt tận hưởng ánh nắng ban mai dịu dàng của thiên nhiên, làn da trắng lạnh có đôi phần mềm yếu khiến người ta muốn nhẹ nhàng hôn lên nó, vài sợi tóc không được buộc ra sau theo làn gió nhẹ sượt qua chiếc mũi cao thanh tú, cậu hiếm khi mỉm cười.

"Đi đâu bây giờ. Ngươi nói xem nếu ta là bầu trời thì tốt biết bao. Có thể quan sát mọi thứ trên thế gian, có thể biết nơi nào đẹp, nơi nào vui, có thể quan sát được cuộc đời của rất nhiều người, có thể tự do mà sống, tốt biết mấy... tốt biết mấy."

001 biết trong nụ cười đó có bao nhiêu đau đớn cùng bất lực. Cả hai tay cùng hai chân của người con trai trước mặt nó đều thay bằng máy từ rất lâu về trước do những vết thương không cách nào bình phục trong quá trình chiến đấu. Nó cố lục tìm trong kho dữ liệu của mình, tìm ra những lời có thể an ủi cậu.

Lục Vĩnh Hi như có thể đoán được nó đang nghĩ gì, cậu chạm nhẹ vào chiếc vòng trên cổ tay nhẹ nhàng nói: "Đừng đau lòng vì ta nữa, biết đâu một ngày nào đó ta có thể tự do như thế thì sao nào? Lúc đó ngươi phải tìm hiểu hết những nơi vui vẻ để ta đi chơi đấy nhé!"

001 nghe vậy cũng vui vẻ nói: "Vâng vâng, tôi nhất định sẽ tìm hết những nơi thú vị dẫn chủ nhân đi chơi suốt ngày luôn."

Lục Vĩnh Hi nhẹ cong khóe môi, nhắm mắt lại cảm nhận gió xuân nhẹ nhàng lướt qua mang theo mùi thơm nhè nhẹ của hoa diên vĩ làm cho cõi lòng cậu cũng nhẹ nhàng hơn đôi phần.

Đột nhiên âm thanh đinh tai, nhức óc ám ảnh trong cả thời thơ ấu của cậu lại vang lên, 001 cũng lo lắng thông báo.

"Chủ nhân không xong rồi, hàng vạn trùng tộc đang đồng loạt tấn công vào các phòng tuyến khác nhau trên toàn đế quốc. Quốc vương gửi lệnh triệu tập khẩn cấp, yêu cầu ngài ngay lập tức đến phía Đông nơi có nhiều trùng tộc nhất tiêu diệt hết bọn chúng."
« Chương TrướcChương Tiếp »