Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Thần Omega Xuyên Đến Mạt Thế

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cả người cậu thiếu niên trắng đến phát sáng, khí chất thanh tao thoát tục, từ trang phục mặc trên người cho đến thân hình đều cho người nhìn một cảm giác mềm mại như suối, sáng như trăng lại tựa như thứ xa vời hão huyền không thể với tới.

Đại úy Trần quăng cho đám cấp dưới của mình một ánh mắt xem thường, ai mà không giống anh từ lần đầu gặp đã bị vẻ ngoài của thiếu niên làm cho không nói nên lời chứ!

Phương Nhiên là em út của đội, tính tình cũng đặc biệt trẻ con vừa thấy người đẹp đã sáp lại gần bắt chuyện làm quen.

“Chị ơi, chị là bạn gái của đội trưởng ạ! Tóc chị đẹp quá!”

Trần Miên Đông nhất thời đen mặt, ấn đầu con bé trở về ghế của mình. Anh lén liếc xem biểu cảm hiện tại của người nọ, may mà cậu không nổi giận rút kiếm chém người nếu không với thân thủ đó của cậu anh có muốn cản cũng không được.

“Cậu ấy là anh trai không phải chị gái, cũng không phải là bạn gái anh, hiểu chưa?”

Cô nhóc nghe vậy ngại đến mức đỏ bừng cả mặt, nhỏ giọng giải thích: “Tại..tại anh ấy đẹp quá còn..còn để tóc dài nữa nên em mới nhầm một chút… một chút thôi.”

Mấy anh trai trong đội vỗ vỗ đầu cô nhóc an ủi. Phương Nhiên nhìn cậu thiếu niên với ánh mắt đáng thương hòng để cậu bỏ qua sự nhầm lẫn tai hại vừa rồi của mình.

“Không sao, tự giới thiệu chút tôi là Lục Vĩnh Hi, đặc công thuộc sự quản lý của chính phủ, công tác tại đơn vị thành phố B, lạc đội từ hơn một tuần trước. Hiện tại xin gia nhập vào đội 7 của mọi người, mong được chiếu cố.”

“Bọn nhóc này, vỗ tay cái coi.”

Một đám ngơ ngác vỗ vỗ tay như lời đội trưởng họ nói, vô tri đến lạ.

Nếu là cậu ở thế giới cũ chắc đã sớm lôi đám người này đi huấn luyện lại kỉ cương nề nếp lần thứ n rồi. Tất cả thành viên của đội 7 đều trông đặc biệt không đáng tin, đổi lại môi trường như vậy lại rất dễ khiến người ta thoải mái, thả lỏng sau hàng loạt biến cố diễn ra kể từ khi mạt thế bắt đầu.

“Aaaa vậy là anh trai xinh đẹp sẽ gia nhập đội mình thật ạ!!!”

“Đội trưởng đi làm nhiệm vụ một chuyến mà kéo được một đặc công vào đội luôn ta ơi.”

“Anh bạn trẻ, cậu bao nhiêu tuổi thế?”

Lục Vĩnh Hi bịa đại một độ tuổi không lớn không nhỏ trả lời: “Hai mươi hai.”

“Ầy trẻ thế! Nhỏ hơn đội trưởng tận 8 tuổi.”

“Này!!!” Trần Miên Đông muốn dạy dỗ lại đám nhóc này một trận cho ra trò nhưng ngại trước mặt cậu nên mới không nói thêm gì.
« Chương TrướcChương Tiếp »