Chương 6

Hiện tại ở trong cửa hàng này chỉ có cậu và cơ giáp của mình. Cậu đến một thế giới xa lạ, vốn nghĩ sinh tồn một mình là một việc vô cùng bình thường, miễn là có cuộc sống tự do thuộc về bản thân cậu, Lục Vĩnh Hi đều sẽ vui vẻ chấp nhận. Nhưng đột nhiên người thân cận duy nhất của cậu cũng xuất hiện.

Cậu sợ lời khẳng định được nói ra từ người bạn của mình. Một câu nói không quen.

Lục Vĩnh Hi không biết sao bản thân lại thấy trái tim khó chịu đến lạ, cậu đáng lẽ nên vui vì nó vẫn còn tồn tại mới đúng. Không nhớ cậu thì sao? Chỉ cần còn đồng hành cùng nhau đã là tốt lắm rồi.

“Không sao, quên rồi thì chúng ta làm quen lại từ đầu nhé! Chào cậu 001, tôi là Lục Vĩnh Hi.”

001 khó hiểu với những lời chủ nhân nó nói, nhưng vẫn làm đúng chức trách đáp lại lời của chủ nhân: “Vâng, chào ngài tôi là 001, sẽ làm tốt chức trách bảo vệ ngài.”

001 bế cậu ra khỏi cửa hàng đổ nát cũ kĩ kia, đi đến tòa nhà phía đối diện. Trước cửa hàng và trên khoảng đường gần đó cũng có lác đác vài con xác sống đang lang thang vô định trên đường như những bóng ma, chúng ngửi thấy hơi người liền hóa thành kẻ điên liều mình vồ đến.

001 là một cơ giáp chiến đấu, với nó việc chiến đấu với vài con xác sống như này là việc vô cùng bình thường.

Nó linh hoạt đỡ chủ nhân của mình lên cao khỏi tầm với của đám xác sống, tay nó bắt đầu tự động tách rời rồi tự lắp ghép trở lại thành một thanh kiếm dài sắc bén, nhẹ nhàng chém bay đầu những kẻ muốn đυ.ng đến cậu.

Lục Vĩnh Hi thấy nó không gặp vấn đề gì mới yên tâm ngất đi. Đến khi cậu tỉnh dậy đã là sáng của ngày hôm sau. Cậu đưa tay lên vuốt những sợi tóc đang rơi trước mắt ra phía sau để bản thân nhìn rõ hơn nơi ở hiện tại của mình. Hành động của cậu đột nhiên dừng lại, Lục Vĩnh Hi nhanh chóng nhìn lấy nơi đáng lẽ đã chẳng còn nguyên vẹn. Nửa cánh tay phải của cậu... hiện tại đã được thay bằng một cánh tay bằng máy, còn là cái tay máy vô cùng quen thuộc với Lục Vĩnh Hi.

Cánh tay máy đầu tiên của cậu…

Cánh tay máy đầu tiên của cậu…

Tác phong làm việc được huấn luyện bài bản từ khi Lục Vĩnh Hi còn chập chững bước những bước chân đầu tiên trong cuộc sống khiến cậu dù gặp bất cứ tình huống gì vẫn phải bình tĩnh đối mặt. Cậu năm nay 28 tuổi, chẳng qua tâm hồn lại chẳng khác một đứa trẻ vừa mới trưởng thành là bao, chỉ là cậu lại không được khóc, không được để bản thân xuất hiện chút biểu cảm yếu đuối nào, cậu phải luôn là chiến thần bất khả chiến bại trong mắt họ.