Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Thần Omega Xuyên Đến Mạt Thế

Chương 92

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở thế giới của cậu, quân nhân thường chỉ dùng dịch dinh dưỡng để bổ sung thể lực, đồ ăn bình thường ở đây đối với chỗ họ thật sự là rất hiếm gặp, một số loại cây vẫn được trồng và buôn bán ra bên ngoài nhưng cái giá của nó không phải ai cũng có thể kham nổi. Cậu cũng chỉ từng ăn qua một loại đồ ăn khác ngoài dịch dinh dưỡng là hạt dẻ ngào đường kia đúng một lần ra ngoài làm nhiệm vụ thôi. Còn là đồ cậu được một bạn nhỏ cậu cứu tặng, mùi vị đó thật sự chỉ có thể diễn tả bằng hai từ hạnh phúc mà thôi.

Lục Vĩnh Hi từng lén lút theo dõi tình hình phát triển cây giống ở nơi cậu sống chỉ tiếc là có rất ít loại trồng được, còn lại vẫn là những loại cây trong quá khứ dần bị lãng quên bởi thời gian.

Khi cậu đến thế giới này, nơi đây đã sớm rơi vào mạt thế rồi. Muốn ăn các loại rau quả tươi như những thứ trước mặt cậu hiện giờ cũng không cách nào ăn được, bọn họ chỉ toàn ăn đồ đóng hộp thôi.

“Như này là thành công rồi?” Giọng điệu cậu lộ rõ vẻ chờ mong.

Trong mắt thiếu tá cũng thoáng qua chút vui vẻ nhỏ nhặt, giọng điệu nhẹ nhàng hơn bình thường phải biết: “Ừm, thành công rồi, sau này có thể không cần ăn đồ hộp nữa.”

“Thật tốt quá!”

Lục Vĩnh Hi chạm lên những chiếc lá xanh đang rung rinh trong gió, cảm nhận

sự kì diệu của tạo hóa, cũng cảm nhận được tâm trạng hạnh phúc của những dị năng giả hệ Mộc đang bận rộn chăm sóc cây trồng.

Đây là hi vọng của thiếu tá, của cậu và thậm chí là tất cả mọi người.

Sự sống mới trong một thế giới đang dần lùi bước về phía bóng tối vô định của vũ trụ.

Kì tích nhỏ bé cậu thấy được tại một tinh cầu xa xôi.

Cậu hi vọng chúng sẽ ngày một phát triển theo mức độ an toàn của căn cứ này. Tương lai trong thế giới ban đầu của Lục Ngạn quá mức mơ hồ, chỉ có những hình ảnh, sự kiện ba năm sau khi mạt thế bắt đầu. Loài người vẫn có khoảng không gian sinh tồn khá rộng, dù vậy cậu luôn cảm thấy đó chỉ là bề nổi của một tảng băng chìm mà thôi.

Hiện tại mới qua hai tháng nhưng bọn xác sống ngoài kia đã xuất hiện những con mang cấp bậc B, B+ rồi. Dù biết tụi nó muốn tăng cấp bậc ở giai đoạn sau sẽ tốn một khoảng thời gian khá dài, vậy mà cậu vẫn không thôi nghĩ ngợi xa hơn.

So sánh giữa loài người và bọn chúng, vẫn là đám sinh vật kia nhanh hơn một chút, tương lai làm gì được tốt đẹp như vận mệnh vốn có trong mắt nhân vật chính chứ! Có thể một người có không gian như Lục Ngạn sẽ có thể sống một đời ấm êm nếu không bị Lục Thanh hãm hại, thế nhưng người khác chưa chắc đã được như vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »