Chương 2: Em thực sự không thể chịu nổi

Ngay khi đưa cô lên giường, Cố Tri Hành đã bắt đầu bắt nạt cô, một nụ hôn tinh tế rơi xuống.

Chu Nhất vốn đã nhạy cảm, vừa rồi bị ngón tay trong phòng tắm đưa đến cực khoái, giờ phút này tất cả các giác quan đều được huy động, càng ngày càng háo hức với những nụ hôn và sự đυ.ng chạm của Cố Tri Hành.

Cô cắn chặt môi, cố gắng hết sức để không bật ra tiếng rêи ɾỉ khó chịu.

Bàn tay của Cố Tri Hành chạm vào bộ ngực của Chu Nhất. Hai núʍ ѵú nhỏ này gần như trở nên mềm và phẳng sau khi nằm xuống. Bàn tay to lớn của anh dễ dàng nắm lấy nó và nhào nặn nó thành những hình dạng khác nhau.

Hai núʍ ѵú dựng lên khá nhanh, Cố Tri Hành đưa một trong số chúng ngậm vào, đầu tiên dùng đầu lưỡi liếʍ xung quanh nó, sau đó cắn chặt nó bằng răng, mυ"ŧ và kéo mạnh.

“Đau quá.” Giọng nói của Chu Nhất có chút nghẹn ngào.

Cố Tri Hành buông ra, núʍ ѵú nhỏ đáng thương bị mυ"ŧ sáng đến lấp lánh, lớn hơn rất nhiều so với vừa rồi. Anh hôn lên khóe miệng của Chu Nhất để trấn an nàng: “Ngoan, vậy anh sẽ nhẹ hơn một chút.” Sau đó anh cúi đầu ngậm lấy núʍ ѵú còn lại.

Các hành động lặp đi lặp lại.

Cái gì mà nhẹ hơn một chút? Rõ ràng là mạnh mẽ hơn trước.

Đau, nhưng muốn nhiều hơn nữa, Chu Nhất khó nhịn nhướng người lên để phục vụ cho anh.

Kết quả, hạ thể của hai người gần nhau hơn, khối cứng rắn trực tiếp chạm vào hoa huyệt nàng.

"Vội vàng như vậy sao? Em đã muốn tất cả chưa?" Người đàn ông lại bắt đầu nói những điều khó chịu.

“Tắt… tắt đèn.” Chu Nhất vươn tay định với công tắc đèn, nhưng Cố Tri Hành đã nắm lấy cổ tay cô và siết chặt nó trên đỉnh đầu.

“Hôm nay không tắt đèn có được không? Anh muốn nhìn thấy em.”

Chu Nhất cô làm sao có sức từ chối, thân thể cô đã mềm nhũn thành một vũng nước.

Khi cô mở miệng, Cố Tri Hành đã hôn cô và nuốt hết giọng nói của cô, dù là phản đối hay rêи ɾỉ. Cô không còn tâm trí để bật đèn nữa, toàn thân đắm chìm trong cuộc ân ái này.

Cô nhìn thấy Cố Tri Hành hôn dọc theo ngực mình, sau đó hai chân tách ra, lỗ hoa dưới thân hoàn toàn lộ ra trước mặt anh. Chu Nhất cảm thấy không thoải mái khi che kín cơ thể, cô đã quen với việc cạo sạch sẽ, cho nên Cố Tri Hành lập tức tìm ra nguồn xuất thủy, rồi nhìn chăm chú và ngậm lấy nó.

Chu Nhất vô thức kẹp chân anh lại, nhưng ngược lại lại để chiếc lưỡi nhô ra của Cố Tri Hành xâm nhập sâu hơn. Đầu lưỡi rục rịch, lửa cháy khắp nơi, thiêu đốt từ dưới thân đến tận tâm can.

"Đừng ..." Cô vặn người cố gắng thoát ra, nhưng Cố Tri Hành phớt lờ cô, giữ chặt eo cô, lưỡi ra vào càng nhanh hơn, thậm chí còn đưa thêm một ngón tay vào.

Vừa dùng tay vừa miệng, Chu Nhất cũng không chống đỡ được, không bao lâu lại leo lêи đỉиɦ, thiếu chút nữa đã chết.

Tận dụng khoảng thời gian thở dốc của Chu Nhất, Cố Tri Hành đeo bαo ©αo sυ vào, lại tại cửa huyệt của nàng vuốt một ít nước bôi lên côn ŧᏂịŧ, rồi mới thẳng lưng cắm vào.

Chu Nhất đang thở dốc chưa kịp định hình đã thấy cơ thể căng phồng, có cảm giác bị lấp đầy.

Nàng kì thật không thể thích ứng với kích thước của Cố Tri Hành. Tìиɧ ɖu͙© được cho là thú vị, nhưng nếu nó không phù hợp, nó sẽ thêm phiền toái. May mắn thay, Cố Tri Hành rất quan tâm đến cô về điểm này, và anh đã làm đủ màn dạo đầu mỗi lần.

Có lẽ đã nhiều ngày rồi hắn không làm, côn ŧᏂịŧ vừa cắm xuống đi vào, liền bị thịt mềm ấm áp của Chu Nhất cuốn lấy bao trùm, khiến hắn không thể động đậy một tấc. Cố Tri Hành cũng rất khốn khổ, anh cúi xuống hôn lên mắt, mũi và miệng của Chu Nhất.

“Thả lòng người, đừng sợ hãi như vậy.” Anh trấn an Chu Nhất, chậm rãi trầm tĩnh lại, cô từ từ thả lỏng, cuối cùng côn ŧᏂịŧ cũng đút thật sâu vào hoa nguyệt.

Cảm giác tê dại tê dại cũng từ dưới thân truyền lan tràn ra, Chu Nhất cảm thấy khó chịu nhưng muốn thêm nữa, nàng nói không rõ ràng, chỉ có tiếng rêи ɾỉ từ miệng truyền ra.

“Em muốn gì?”

“Ừm… muốn…”

“Có muốn nhanh hơn không?”

“Muốn… không, không muốn.” Chu Nhất gật đầu rồi lại lắc đầu, giọng của cô nhỏ dần rồi vỡ vụn.

Cố Tri Hành biết rằng cô như thế này khi cô cảm thấy thoải mái.

Thế là anh không thể nào nhịn được nữa, côn ŧᏂịŧ không còn chút kiềm chế vào ra vào thật nhanh. Hai tuần trở lại đây, hắn thường xuyên nằm mơ thấy Chu Nhất nằm dưới thân mình, lúc tỉnh lại mới phát hiện đó là một giấc mộng xuân. Bây giờ cuối cùng anh đã được ôm cô một cách chân thực, cảm nhận được hơi ấm từ âʍ ɦộ của cô, và nghe được tiếng cô rêи ɾỉ.

Chu Nhất hai mắt mờ mịt, hai tay vô thức để lên trước ngực hắn loạn xạ khước từ, đối với Cố Tri Hành mà nói, chút náo nhiệt này càng giống như đang tán tỉnh, nơi có ngón tay của cô như mang một nguồn điện, tất cả đều tụ lại, rồi dồn thẳng xuống dưới thân. Côn ŧᏂịŧ đút vào một cách nặng nề rồi từ từ rút ra rồi đâm vào mạnh hơn nữa.

"Đừng ... ah ..."

"Cố Tri Hành, nhanh quá ..." Nước mắt trào ra nơi khóe mắt của Chu Nhất, Cố Tri Hành cuối cùng cũng chậm lại, dùng tay nhào nặn bộ ngực mềm mại của nàng, vùi đầu vào cổ nàng rồi nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy.

“Nhất Nhất, gọi tên anh.” Cố Tri Hành nói bên tai Chu Dịch.

"Cố Tri Hành ... Cố Tri Hành ..." Phía dưới cơ thể cô nặng trĩu.

“Không, anh sẽ bị trừng phạt nếu em gọi sai.”

“Chồng… chồng” Chu Nhất nhìn Cố Tri Hành đầy đau khổ và rơm rớm nước mắt.

Cố Tri Hành hôn đi những giọt nước mắt trên khóe mắt cô: “Em giỏi quá, anh sẽ thưởng cho em, được không?”

Dứt lời, sau đó là một cú thúc mạnh hơn trước, càng ngày càng mãnh liệt, Chu Nhất bị đâm vào hoàn toàn không thể phát ra được âm thanh nào, cô cắn một cái trên vài Cố Tri Hành

Cái cắn này giống như mèo con gãi ngứa, càng kí©h thí©ɧ Cố Tri Hành hơn, anh quay đầu lại hôn Chu Nhất, lưỡi của hai người quấn lấy nhau, như thể không thể tách rời. Không có nơi nào để Chu Nhất né tránh, chỉ có cách tiếp nhận.

Cố Tri Hành cuối cùng cũng buông môi cô ra và quay sang mυ"ŧ núʍ ѵú.

"Còn cái gì nữa? Tiếp tục gọi anh."

"Ca ca...Tri Hành ca ca"

Không biết vì lí do nào đó, Cố Tri Hành hết lần này tới lần khác thích Chu Nhất gọi mình là “anh trai” khi ở trên giường.

"Anh có thể tha cho em không, Tri Hành ..."

"Nhanh quá, Tri Hành ca ca, em không thể chịu đựng được nữa ..."

Chu Nhất ôm lấy cổ Cố Tri Hành, cầu xin thương xót bên tai anh, hai chân bị kẹp chặt, liên tục xoa bóp eo anh. Dù sao thì Cố Tri Hành cũng không thể chống lại một mánh khóe nhỏ như vậy, vì vậy anh tăng tốc vài cái đâm mạnh, cuối cùng cũng bắn ra.

Anh cởi bαo ©αo sυ ra, thắt nút ném vào thùng rác rồi nằm lại trên giường, ôm Chu Nhất vào trong lòng.

Tóc cô ướt đẫm mồ hôi, lòa xòa trên trán, miệng khẽ mở, khẽ thở hổn hển, l*иg ngực phập phồng theo nhịp thở.

Chu Nhất cảm nhận được mắt Cố Tri Hành di chuyển lên xuống trên cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình, kéo chăn bông để quấn mình lại. Nhưng Cố Tri Hành đã đi trước cô một bước, lật người lại và đặt cô ở dưới thân.

"Không có ý tứ sao? Vậy thì anh cũng sẽ cho em xem." Người đàn ông này thực sự không biết xấu hổ là gì, Chu Nhất đều ngượng thay hắn.

Hai người thân mật đùa giỡn, bất tri bất giác dưới thân Cố Tri Hành lại trở nên cứng rắn. Chu Nhất đột ngột động tác dừng lại, nàng vượt lên trước chịu thua xin tha. "Không làm có được không? Hôm nay em thực sự không thể chịu nổi."

Cố Tri Hành bế cô lên và đi vào phòng tắm. “Được, vậy anh sẽ tắm rửa cho em, chúng ta sẽ nghỉ ngơi.”

Thật sự không thể tin được lời người đàn ông khi ở trên giường.

Trong phòng tắm, Cố Tri Hành đè cô vào vách ngăn kính, rồi lại từ phía sau đâm tới.

Khi anh ra lần nữa, Chu Nhất đã nằm vào vòng tay anh, ngón tay cũng không muốn nhúc nhích. Cố Tri Hành liếc nhìn chiếc giường ngủ xốc xếch, anh ôm người trong tay đi vào nằm.

“Ngủ đi, ngày mai anh sẽ dọn dẹp.” Chu Nhất trước khi ngủ mơ mơ màng màng nghe được hắn nói.