Chương 3: Liếʍ huyệt (H nhẹ)

Hắn thấy trên mạng nói rằng phải bôi trơn trước khi đưa vào, nếu không người phụ nữ sẽ rất đau.

Mặc dù là ép buộc, nhưng Thần Mộ vẫn không muốn để cho Thôi Vũ Oanh đau, tuy rằng vừa rồi tiểu huyệt bởi vì hắn nhào nặn đã chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, nhưng một chút như vậy cũng không đủ bôi trơn.

Vì vậy, Thần Mộ tiếp tục xoa nắn âm đế của Thôi Vũ Oanh, nhìn thấy cô đỏ mặt cau mày, thỉnh thoảng lại rêи ɾỉ khiến cả băng dính cũng không ngăn được tiếng rêи ɾỉ, càng làm hắn hơn hưng phấn không thôi.

Nhưng phút chốc,Thần Mộ lại nghĩ tới một chuyện khác, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Nơi này của em. . . Bị hắn đυ.ng phải?"

Cái này "Hắn" để chỉ học trưởng mà Thôi Vũ Oanh thầm mến.

"Ưʍ...... Ưm…ưm…!" Thôi Vũ Oanh không biết tại sao Thần Mộ lại nói ra lời này, mà hắn đang nói xong lời này sau, trong tay cường độ đột nhiên biến lớn, đau đến mức Thôi Vũ Oanh chảy ra nước mắt.

"Xem ra là bị sờ qua......"

Thôi Vũ Oanh miệng bị băng dính gắt gao phong bế, căn bản là nói không rõ ràng lắm, cũng trả lời không được vấn đề của Thần Mộ.

Thần Mộ biết cô trả lời không được, nguyên nhân chính là như thế, hắn mới có thể hỏi ra lời.

Nhưng mặc dù không chiếm được trả lời, nhưng nhìn đến Thôi Vũ Oanh phản ứng, Thần Mộ liền tự mình não bổ ra đáp án.

Cô cùng nam nhân kia cô nam quả nữ cùng một chỗ ở một cả đêm, bọn hắn lại thế nào khả năng cái gì đều không có phát sinh?

Nhưng Thần Mộ không vạch trần chuyện này, cũng không tìm Thôi Vũ Oanh giằng co, bởi vì hắn cho rằng chỉ cần cô ở bên cạnh hắn, hắn có thể coi như những chuyện này đều chưa hề phát sinh qua.

Nhưng Thôi Vũ Oanh lại muốn chia tay với hắn ta...

Nghĩ đến đây, Thần Mộ sắc mặt lại trở nên âm trầm, "Từ nay về sau, nơi này của em chỉ được cho anh nhìn, chỉ được để anh sờ."

"Không... Người khác không cho phép chạm vào, em là của anh... Em chỉ có thể là của anh..."

Khi ngón tay của Thần Mộ xoay tròn, dâʍ ŧᏂủy̠ của Thôi Vũ Oanh cũng chảy ra ngày càng nhiều.

Nhưng không biết vì sao, Thần Mộ đột nhiên dừng lại.

Sau khi âʍ ѵậŧ rời khỏi ngón tay nhào nặn, kɧoáı ©ảʍ biến mất, giây trước thân thể còn thoải mái, nhưng bây giờ kɧoáı ©ảʍ biến mất cơ thể đột nhiên khôi phục bình thường, khiến Thôi Vũ Oanh không hiểu sao có cảm giác trống rỗng.

Cô...... Cô lại muốn Thần Mộ tiếp tục......

Trước khi Thôi Vũ Oanh có thời gian để cảm thấy xấu hổ với suy nghĩ này, Thần Mộ đã tiếp tục như cô muốn.

Chỉ là lần này Thần Mộ không dùng ngón tay nhào nặn âm đế của cô, mà cúi người bắt đầu dùng đầu lưỡi bắt đầu liếʍ tiểu huyệt của cô.

Thôi Vũ Oanh thật sự không ngờ Thần Mộ lại làm như vậy, ngón tay và đầu lưỡi khác biệt nhau, đầu lưỡi vừa mềm vừa ướt, cũng linh hoạt, lại thêm hơi thở ấm áp thỉnh thoảng hắn phun ra, mang đến cho cô cảm giác kɧoáı ©ảʍ mà ngón tay không thể sánh được.

Đồng thời, điều này cũng làm cho Thôi Vũ Oanh cảm giác càng thêm xấu hổ.

Đầu lưỡi càng không ngừng đảo qua trên âm hạch của cô, thỉnh thoảng lại lướt trên môi âʍ ɦộ và cái lỗ dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.

Kɧoáı ©ảʍ tê dại cùng đau nhức từ phía dưới truyền đến, bụng dưới không tự chủ được co rút lại, tiểu huyệt lập tức chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Trong vòng hai phút, một kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời chưa từng có dâng trào, Thôi Vũ Oanh cảm giác như sắp đi tiểu, sợ tới mức vội vàng lắc đầu để Thần Mộ dừng lại.

Nhưng Thần Mộ không có dừng lại, ngược lại càng ra sức, một lúc sau, Thôi Vũ Oanh khẽ run lên, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm đầu óc cô trống rỗng.

Mà âʍ đa͙σ đột nhiên phun ra một dòng nước, làm ướt cằm của Thần Mộ.

Không phải đi tiểu, đây chẳng lẽ là trong truyền thuyết......

Triều phun?!

"Nước của em thật nhiều nha......" Thần Mộ liếʍ liếʍ môi, dâʍ ŧᏂủy̠ Thôi Vũ Oanh vừa phun ra còn ướŧ áŧ, thuận thế chảy xuống cổ hắn.

Thôi Vũ Oanh lại nhắm mắt lại, cô thật sự không dám nhìn thẳng vào Thần Mộ nữa, cô chỉ muốn đào một cái hố thật nhanh rời khỏi đây.

Nhưng bây giờ cô bị trói chặt lại, căn bản không thể rời khỏi nơi này.

Edit: Bà nào muốn mua combo thì có thể bình luận ở phía dưới

Khi hoàn tui sẽ nhắn tin thông báo