Chương 35: Quá khứ của Thần Mộ

Trong đại sảnh tráng lệ lúc này đang vang lên bài "Alla Turca", trong giai điệu vui tươi thoải mái này, mọi người cảm thấy thư thái dễ chịu hơn rất nhiều.

Nhưng tâm tình của Thần Mộ lại không có cách nào bình tĩnh được.

Sau khi cùng một vị khách quý chào hỏi xong, Thần Mộ rốt cuộc cũng có thể đi đến một vị trí hẻo lánh thất thần.

Nhìn muôn hình muôn vẻ những loại người bên trong yến hội, suy nghĩ Thần Mộ bỗng nhiên trôi dạt đến một nơi rất xa......

Cũng không biết A Oanh ở trong nhà thế nào rồi, liệu cô có thấy đói hay không...... Liệu có thấy nhàm chán hay không?

Nhớ tới thôi Vũ Oanh, thần sắc lạnh lùng ban đầu của Thần Mộ thoáng chốc trở lên ôn nhu.

Hắn phải nhanh chóng ứng phó xong những người này, để có thể về nhà sớm gặp A Oanh...

Nghĩ đến đây, Thần Mộ chủ động tiến lên nói chuyện với người khác.

Nhưng mới đi được mấy bước, hắn liền nghe được ở cách đó không xa một góc, người khác bàn luận, bọn hắn cũng không sợ có người nghe thấy, cho nên mới trực tiếp nói ra.

"Người vừa rồi là con hoang của Lục Thừa Phong sao? Lục Thừa Phong vậy mà quang minh chính đại dẫn hắn về Lục gia, thậm chí còn tổ chức yến tiệc để hắn công khai thân phận với mọi người. Vợ hắn có chịu nổi không? "

"Ngươi vừa về nước còn không biết đi, Lục Thừa Phong đã ly hôn với vợ ông ta vào nửa năm trước rồi, vì vậy việc mang một đứa con ngoài giá thú trở về vào thời điểm này cũng không có gì đáng ngạc nhiên."

"Chậc chậc chậc, khó trách a, kia đứa con trai của Lục Thừa Phong và vợ hắn đâu rồi?"

"Ngươi nói Lục Quân sao? Tôi nghe nói cậu ta đã sớm bị đưa ra nước ngoài, tôi thật sự không hiểu nổi nhà họ Lục nghĩ như thế nào, chẳng lẽ muốn một đứa con hoang kế thừa gia nghiệp sao?"

Nghe được những lời nghị luận này, Thần Mộ không khỏi siết chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng, hắn không làm gì cả, chỉ bước đi thật nhanh rời khỏi đây.

Bởi vì những gì bọn họ nói đều là sự thật, việc này đúng thật là như thế.

Hoàng tử và Lọ Lem yêu nhau, sau đó Lọ Lem có thai, nhưng cuối cùng... hoàng tử không cưới Lọ Lem mà cưới công chúa, cùng công chúa sống một cuộc sống hạnh phúc.

Sau khi Lọ Lem sinh con, hoàng tử cũng mặc kệ mẹ con họ, bởi vì công chúa cũng đang mang thai, Hoàng tử đã có công chúa sinh con cho mình rồi, sao có thể quan tâm đến đứa con ngoài giá thú?

Nhưng sau nhiều năm, hoàng tử đột nhiên phát hiện ra đứa con do công chúa sinh ra không phải của mình, lúc này mới nhớ ra mình còn có một đứa con hoang ở bên ngoài…

Thần Mộ chính là đứa bé do cô bé Lọ Lem sinh ra, vốn đã qua nhiều năm như vậy, Lục Thịnh Phong vẫn luôn không quan tâm đến hắn, nếu không phải Lục gia cố chấp muốn nối dõi tông đường như vậy, hắn cũng sẽ không được nhận lại.

Kỳ thật Thần Mộ vốn cũng không muốn cùng nhà họ Lục nhận nhau, nếu đổi lại là ở vài năm trước, hắn nhất định sẽ nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt nhà họ Lục mang đến cho hắn tất cả chỗ tốt.

Nhưng hiện tại, hắn lại nhận lấy......

Bởi vì con người luôn thay đổi, cũng sẽ có một ngày con người ta phải cúi đầu trước hiện thực, giống như mẹ hắn năm đó.

Lúc mẹ của Thần Mộ mang thai Thần Mộ, bà ấy mới chỉ hai mươi tuổi, Lục Thịnh Phong không chịu chịu trách nhiệm với bà, bảo bà ấy bỏ đứa bé đi, cha mẹ và bạn bè của bà ấy cũng thuyết phục bà phá thai.

Nhưng mẹ Thần Mộ nhất quyết muốn sinh ra Thần Mộ, hai năm đầu, bởi vì ông bà ngoại của Thần Mộ là người tương đối truyền thống và bảo thủ, không chấp nhận được việc con gái có thai trước hôn nhân nên cũng không để ý đến hai mẹ con bọn họ.

Nhưng sau đó, họ không thể chịu được khi thấy con gái mình phải vất vả chăm sóc đứa trẻ một mình nên họ đã giúp chăm sóc Thần Mộ.

Từ đó về sau, mẹ của Thần Mộ vội vàng đi khiến tiền, mẹ của Thần Mộ tập trung vào làm việc và kiếm tiền, vì vậy bà không chăm sóc Thần Mộ nhiều, Thần Mộ được ông bà ngoại nuôi dưỡng lớn lên.

Khi Thần Mộ lớn lên, công việc của mẹ hắn ngày càng bận rộn, bà thường xuyên đi công tác, có khi nửa năm hai mẹ con không gặp nhau lấy một lần.

Sau khi ít gặp nhau, mẹ con họ tự nhiên không thân thiết như những cặp mẹ con khác, nhưng Thần Mộ vẫn kiên định tin rằng mẹ vẫn yêu mình.

Thẳng đến năm hắn chín tuổi, buổi tối khi hắn đi về sinh ngoài ý muốn nghe được cuộc trò chuyện của mẹ hắn và ông bà ngoại.

"Năm đó chính con một mực muốn sinh ra Tiểu Mộ, sao có thể nói hiện tại không muốn nó, không cần nó?"