Chương 38: Con chó xám

Hai con chó không đuổi theo, chỉ là chúng giao phối càng lúc càng mạnh, ban đầu Nghệ Tử không nghe thấy âm thanh gì, vậy mà bây giờ, tiếng sủa của con chó trắng càng lúc càng dày đặc.

Đúng lúc này thì những tiếng chó sủa khác lại vang lên, có lẽ là âm thanh của mấy con chó đã đuổi theo cô trước đó, Nghệ Tử giật mình, vội vàng chạy trốn tiếp.

Bây giờ Nghệ Tử căn bản không có thời gian để nghĩ xem Lư Sắt có phải chó hay không, cô chỉ muốn tránh xa lũ chó này.

Tuy nhiên chưa qua bao lâu, Nghệ Tử bỗng cảm thấy có một con chó đang chạy rất nhanh về phía mình, thậm chí cô còn nghe được tiếng bước chân và tiếng thở dốc của nó, tựa như đang ở ngay bên cạnh cô.

Nghệ tử sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, quần áo cũng vì thế mà ướt đẫm, cô điên cuồng chạy lung tung khắp nơi, tìm kiếm một chiếc “phao cứu sinh”.

Vậy mà không biết đầu óc nghĩ thế nào, cô lại chạy đến cửa hàng của người đàn ông hói đầu rồi đi tới kéo thử cửa kính, không ngờ nó thực sự mở ra.

Cô sững người, cảm thấy con chó càng lúc càng gần, gần đến mức nó có thể vồ lấy và cắn cô bất cứ lúc nào.

Nghệ Tử gần như sụp đổ, chẳng nghĩ được nhiều nữa mà chui thẳng vào trong cửa hàng. Sau khi chui vào, việc đầu tiên cô làm là vội vàng đóng cửa lại. Ngay lúc này, một con chó to màu xám nhào tới và lao mạnh vào cánh cửa.

Hình như đây chính là con chó đã theo dõi cô và Lư Sắt ngoài cửa sổ trước đó! Nghệ Tử rất bất ngờ, cô giữ chặt nắm cửa không dám buông, con chó lại nhanh chóng vồ tới.

Con chó này phải nặng đến 60 70 cân, mỗi lần nó đâm vào, cánh cửa lại vang lên một tiếng “rầm” rất lớn, sau một hồi rung lắc, nhờ vào ánh đèn đường bên ngoài, Nghệ Tử đã bắt đầu nhìn thấy những vết nứt trên kính.

Nếu nó cứ tiếp tục lao đến như thế thì chẳng mấy chốc kính sẽ bị vỡ ra, Nghệ Tử hít một hơi thật sâu rồi vội vàng khóa trái cửa lại.

Cô liếc nhìn nó một cái rồi xoay người tìm thứ gì đó trên kệ hàng, ngay tại khoảnh khắc con chó lao vào cửa lần cuối cùng, cô đã cầm được một con dao gọt hoa quả, chỉ một giây sau, một tiếng xoảng vang lên, cánh cửa kính vỡ toang.

Con chó vừa sủa vừa xông vào, nó hung dữ lao thẳng về phía Nghệ Tử, mặc dù có dao trong tay nhưng cô không thể chặn được nó, còn bị nó đẩy ngã xuống đất, con dao gọt hoa quả cũng trượt khỏi tay và văng đi, cách cô khoảng hơn chục phân.