Chương 35

Chương 35

Cảm thấy cái nào có vấn đề thì anh gạch chéo đi, không cần xem lại.

Một bản tóm tắt các điểm kiến

thức được viết dưới dạng câu hỏi chính của các bài kiểm tra thường gặp.

Đối với dạng câu hỏi sai, anh lấy sticker dán vào gốc câu hỏi tương tự bên cạnh, nhắc đi nhắc lại nhiều lần.

Chu Cẩn Xuyên nghĩ, cô xuất phát chậm một chút nhưng sớm muộn gì cũng sẽ leo lêи đỉиɦ núi.

Làm xong việc này, đồng hồ trên tường cũng chỉ mười một giờ.

Bùi Tang Du ngủ say, cô vẫn không có ý định thức dậy.

Chu Cẩn Xuyên cong chân ngồi bên cạnh sô pha, vừa lướt điện thoại di động vừa chờ cô.

Anh mở album xem mấy tấm ảnh vừa mới được chụp, đăng ảnh chiếc bánh ngọt lên vòng bạn bè.

Mười sáu tuổi, bánh sinh nhật.

Anh không nói là ai đã tặng mình, tương đối ngắn gọn và ý nghĩa.

Nhưng Chu Cẩn Xuyên rất ít khi đăng lên vòng bạn bè của mình, bài đăng này đã trực tiếp nổ tung vòng tròn bạn bè của anh khi buổi tự học buổi tối kết thúc.

"Sinh nhật chỉ có cái này thôi sao? Sao trên chiếc bánh lại có một cái lỗ?"

"Ai tặng ai tặng cậu, tôi muốn biết."

"Nhất định là nữ tặng, trên mặt bánh kem còn có hoa nữa, a a a mau nói tên đi."

"Chậc chậc chậc chậc, hẹn cậu chúc mừng sinh nhật thì cậu từ chối, sau lưng cùng người ta ăn bánh ngọt nhỏ, thật sự…"

"Bán Tiên không phải nói cậu đi nghe giảng với Bùi Tang Du sao?"

"Chủ nhà này thật thân mật, nghe giảng bài còn tặng bánh ngọt, không tính là bình thường."

"Chắc mùi vị không tệ, tôi bắt taxi đến nhà cậu, chia tôi hai miếng đi."

.....

Chu Cẩn Xuyên quay đầu nhìn người trên sô pha, không biết từ khi nào tấm chăn mỏng đã bị cô vén sang một bên, tướng ngủ cũng không tốt lắm.

Anh xoay người, vẫn ngồi trên thảm, vừa mới vươn tay nắm lấy một góc chăn, chưa kịp kéo ra, Bùi Tang Du đã giật giật về phía anh.

Đầu cứ như vậy vô ý thức cọ lên ngực anh.

Ngay cả khi xuyên qua độ dày của lớp áo len, vẫn có thể cảm giác được khi chạm vào nhau.

Sau đó ngón tay trắng nõn của cô vươn ra khỏi mép chăn.

Nắm chặt quần áo của anh không cho phép di chuyển.

Trước sau chỉ một hai giây, cô vẫn ngủ say yên tĩnh.

Chu Cẩn Xuyên vẫn giữ nguyên tư thế kéo chăn, không nhúc nhích.

Thật lâu sau, bàn tay muốn chạm vào cô lại rời đi, lơ lửng trên không trung trong chốc lát, bất ngờ dừng lại nửa nhịp rồi thu về.

Anh rũ mắt nhìn khuôn mặt đang ngủ say của cô.

Thì thầm thở dài: "Thật sự là cậu."

-

Bùi Tang Du ngủ rất ngon.

Lúc tỉnh dậy, cô bị dọa thiếu chút nữa thét chói tai.

Không biết từ lúc nào đã nằm trên sô pha, trên người còn đắp một cái chăn, mà trước mặt là Chu Cẩn Xuyên đang dựa vào bên sô pha ngủ.

Anh tay dài chân dài nhưng vì không gian bị hạn chế nên đã cong chân, chân đặt trên bàn trà đối diện.

Có vẻ như ngủ không thoải mái.