Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa II

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Cuộc đời có những thứ đi ngang ta Và không bao giờ trở lại. Có những ký ức mãi mãi xa rời Một bước lầm lỡ Sẽ không bao giờ có thế quay trở lại Cuộc đời là thế Muốn rời khỏi nơi đen tối Nhưng nào được  …
Xem Thêm

Chương 2: Usb
- Là cuối tuần họp nữa. Be quên sao?

- Nhưng mà – Be ngập nhừng nói

- Sao? – Mình quay sang nhìn Be

- Lâu rồi không về nhà. Với lại – Be lại ngập ngừng

- Sao nữa? – Nhìn nhìn Be khó hiểu

- Be nghĩ anh đưa Be về nhà chơi mà – À, thì ra là Be đồng ý rồi. Mình vui lắm. Nhưng vẫn đang còn có việc phải làm nữa mà

- Được nghỉ hai tuần mà. Về sau cũng được – Mình giải tích cho Be

- Thế thì – Be hình như muốn về lắm rồi

- Quyết định thế nhé – Mình cầm má Be lắc lắc

- Á. Đau Be – Be gỡ tay mình ra mặt phụng phịu

- Nào cười anh coi nào. Sting nhé – Mình giơ ngón tay chỉ lên trên nói

- Hix. Toàn tìm đúng điểm yếu của người khác – Be lại khoác lấy tay mình

- Vậy là không uống hả? – Mình nhìn Be

- Có chứ. Hihi – Be sao có thể từ chối lời mời đó được

- Được thế là giỏi thôi – Mình dí vào đầu Be

- Đi nhanh nào. Chiều thi nữa

- Biết rồi

Sau những ngày thi cấp tốc. Cuối cùng cũng đã xong

- Oh year. Cuối cùng cũng đã xong – Cả lớp hét lên sung sướиɠ

- Cái môn này chắc tao tạch mất – Thằng Thái làm câu

- Suốt ngày Gunny đi rồi mà tạch – Con Vy nói nó

- Chơi suốt đâu? Có 6, 7 tiếng chứ mấy – Thái vò đầu nói

- Thế còn ít nhỉ? – Con Vy nhìn nó chằm chằm như muốn nuốt sống vậy

- Tao xin hai đứa chúng mày – Mình ra can hai đứa này không lại cãi nhau

- Phó làm được không? – Vy quay sang hỏi mình

- Phó này là ai chứ? Haha – Mình ưỡng ngực đầy tự tin

- Xuống nhờ cái – Be từ đầu đến chen ngang. Tụt hết cả cảm súc

- Sao cứ cắt cảm xúc thế? – mình quay sang nói Be

- Không bay lên cao quá lại gặp Chúa không ai kéo xuống được đâu. Hihi – Be cười nói

- Ít nhất phải kéo thêm người đi cùng mình chứ - Mình nhìn thẳng vào mắt Be nói

- Định kéo ai hả? - Be nhéo mình cái

- Ui da! Không kéo. Không kéo ai cả - Mình xoa chỗ bị nhéo. Đau quá

- Thôi về đi nào – Cường nói rồi đi cùng Quỳnh ra ngoài

- Chúng mày ăn đi tao đi có việc – Thái nói

- Đến lượt mày ăn mảnh hả cu? – Mình chọc nó

- Phó muốn sao – Vy cắt ngang tiếng

- Tôi cũng muốn ăn chứ sao – Mình nói

- Vậy ra này nấu luôn cho – Vy trả lời

- Thôi. Tôi sợ bị ăn đập lắm – Mình chỉ thằng Thái nói

- Mày sợ bị.... - Thái đang định nói điều chưa cần thiết

- E hèm. Mày còn không đi nhanh là tao đập mày đấy – Mình cắt ngang lời nó

- Ờ. Rồi – Cái thằng đầu đất nhà nó cũng đã hiểu

Rồi thằng trời đánh đó cũng đi với con nhỏ của nó

- Chúng mày cũng về ăn cơm đi – Mình nhìn tụi nó nói

- Mày lại cũng mảnh – Tụi nói hét thẳng vào mặt mình

- Tao cho chúng mày thành hai mảnh đấy – Mình quát lại tụi nó đầy uy quyền

- Đời nào cô đơn giống tao – Long nói

- Kệ mày. Tao đi đây

Mình bỏ mặc mấy thằng bạn đang đứng đó đi cùng Be

- Ra nhà trọ anh Huy đi – Be nói

- Sao lại ra ấy? – Mình ngạc nhiên hỏi

- Anh Huy lại về nhà rồi, anh ấy thi xong rồi mà – Be giải thích

- Cũng được. Đợi anh về lấy máy tính đã nha

- Lại máy tính đi – Be quát

- Là vì cái này – Mình rút chiếc usb trong túi ra

- Trong này là..............

.

.

.

.

.



Thêm Bình Luận