Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chọn Ngày Hoàn Nguyên

Chương 5: Cùng Thời Điểm 2 { Cánh Tay Phải Đắc Lực.}

« Chương Trước
22 giờ 39 phút, ngày sáu tháng tám.

Khu biệt thự ở ngoại ô gần thành phố.

“ Nói với ông Ray chuẩn bị xe, đưa tôi đến công ty. Tôi đang gấp.”

Cris Phillada nói với bà người hầu đang đứng ở cửa phòng. Bà ta cúi đầu nhận lệnh và đi nhanh xuống cầu thang để tìm ông tài xế tên Ray. Còn anh ở trong phòng nhìn gương, chỉnh sửa chiếc cà vạt thật ngay ngắn rồi mới bước ra khỏi phòng.

Cris vẫn mặc bộ vest đen như thường ngày, hiếm lắm mới thấy anh diện bộ đồ nào khác. Anh chậm rãi bước xuống cầu thang.

Chiếc đèn chùm làm bằng pha lê quen thuộc treo lơ lửng ở đại sảnh, chiếu sáng khắp gian nhà. Vài người hầu việc đang chú tâm lau dọn. Những người giúp việc trong nhà này đa số đều là nữ, bọn họ mặc bộ váy hầu y như nhau, vì đây là đồng phục của Cris yêu cầu thiết kế giống như trong phim. Có vẻ anh có sở thích về vấn đề quần áo.

Thấy Cris bước xuống, họ liền bỏ dở công việc mà đứng dậy, xếp hàng ngang ngay ngắn, gật nhẹ đầu để chào hỏi chủ nhân. Cris xua tay để họ quay lại với công việc, rồi anh tiến lại ghế sofa đặt ngay giữa phòng khách, ngồi đợi tài xế. Chừng mười phút sau. Bà người hầu lúc nãy từ ngoài bước vào, đứng trước mặt Cris và nghiêng người cúi đầu.

“ Ông Ray đã chuẩn bị xong. Mời ngài ra xe ạ.”

“ Được rồi.”

Cris đứng dậy và đi ra cửa. Bỗng Tiếng chuông điện thoại bàn reo lên một cô người hầu đứng gần đó nghe máy. Sau khi thưa dạ vài câu, cô liền gọi Cris quay lại.

“ Thưa ngài. Có người muốn gặp ngài ạ.”

“ Ai thế.? ”

“ Thưa. Người này không nói danh tính ạ, nhưng bảo là chuyện rất quan trọng.”

Nghe vậy. Cris đi lại phía cô người hầu, lấy điện thoại từ tay cô ta và nghe máy.

“Cris Phillada đây, xin hỏi ai vậy.? "

“ Một người bạn cũ của anh nhưng không tiện nói tên.” - Giọng bên kia trả lời.

Cris cảm thấy hơi khó chịu, anh thầm nghĩ. Thật là quá lố bịch và mất lịch sự khi muốn nói chuyện mà lại cố ý giấu lai lịch như thế. Nên anh muốn kết thúc cuộc gọi này ngay bây giờ.

“ Xin lỗi. Tôi không có người bạn nào tỏ ra mập mờ như vậy. Tôi đang bận, Xin gọi lại lần sau nhé.”

Vừa định cúp máy, nhưng bên kia đầu dây đột nhiên nói nhanh và lớn khiến Cris khựng lại.

“ Anh bận dự tiệc sinh nhật của Dorothy, đúng chứ.!? “



“ Làm sao ngươi biết.? ngươi là ai vậy.? “ Cris cau mày nghi ngờ.

“ Tôi là ai không cần thiết biết đâu. Nhưng tôi có một vấn đề muốn anh biết. Bạn hiền ạ.! ”

“ Vấn đề gì.? “

Người đó im lặng một hồi. Song vừa nói vừa cười lớn.

“ Haha. Sẽ như thế nào khi tôi nói, trong tiệc sinh nhật sẽ xảy ra một vấn đề nghiêm trọng.”

“ Cái gì đây. Bộ ngươi là khủng bố hả.”

“ No no, Không phải đâu bạn hiền ạ. Còn nghiêm trọng hơn thế cơ.”

Cris tỏ thái độ tức giận. Anh nắm chặt điện thoại đang cầm trên tay. Tuy không hét lớn tiếng, nhưng anh trả lời Người đó bằng giọng chứa đựng sự phẫn nộ.

“ Mày muốn gì đây.? Nên biết mày đang nói chuyện với ai.”

“ Đừng căng thẳng vậy bạn hiền. Sẽ không có chuyện gì nếu anh làm theo lời tôi nói.”

“Cris Phillada này không bao giờ chịu sự uy hϊếp của bất kỳ ai.”

“ Thật đáng tiếc, bạn hiền ạ. Vậy xin hẹn gặp nhau ở buổi tiệc.”

Vì lời từ chối của Cris. Người kia cúp máy ngay và không nói thêm lời nào. Anh cũng vứt điện thoại xuống sàn nhà, nhanh chân đi thẳng ra xe. Tài xế Ray đã ngồi chờ từ nãy giờ. Thấy Cris đi tới, ông khởi động xe. Một người hầu đứng bên hông mở cửa thay cho Cris. Biết địa điểm là ở RedLand nên ông Ray cho xe chạy luôn mà không cần hỏi.

Đi được gần nửa đoạn đường mà Cris không hề nói một câu nào, anh chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, suy tư một mình. Anh không biết có nên quan tâm cuộc gọi lúc nãy hay không, có thể đó là một cuộc phá rối của thằng điên nào đó, hoặc cũng có thể do một vài thành viên Bát Long đang trêu chọc anh không chừng.

Có lẽ đúng là vậy. Chỉ có những người đó mới biết số điện thoại nhà riêng của Cris, còn biết cả cái tên Dorothy, tên này không có nhiều người biết, nguyên cả tập đoàn ngoài thành viên cấp cao ra, thì đoàn gọi Dorothy bằng Chủ tịch. Không hề có ai dám gọi thẳng tên cô ấy, dù là nói chuyện phiếm hoặc nói lén.

Nhưng lỡ đâu nó lại là sự thật thì sao.? Một thằng điên nào đó theo dõi Cris từ lâu và bây giờ hắn hăm dọa anh bằng cách sẽ làm gì đó trong buổi tiệc. Thế hắn là ai, kẻ thù cũ hay kẻ muốn chống đối.? Hằn sẽ làm gì trong buổi tiệc tối nay.? Đánh boom liều chết, hay bắt ai đó làm con tin.?

Chiếc xe chạy đến đường hầm, qua hầm này là sẽ đến Thành phố. Gần tới nơi rồi mà Cris vẫn chưa thể nghĩ thông suốt về vấn đề này. Liếc mắt nhìn đồng hồ trên tay, bây giờ đã là 23 giờ 38 phút. Không còn thời gian để suy nghĩ nữa, Cris lấy điện thoại ra và điện cho Dương Nhật Kim Quý - Người quản lý tất cả an ninh của tập đoàn. Chuông cuộc gọi chờ reo lên một hồi, đầu dây bên kia cuối cùng cũng có người trả lời. Một giọng nữ nhưng nghe khá nhỏ như đang thì thào.

“ Chuyện gì thế Cris.? “

Cris không vòng vo mà nói thẳng vấn đề.



“Tôi có nhận một cuộc gọi nặc danh và người này nói sẽ làm gì đó trong buổi tiệc. Tôi cần cô bật an ninh của RedLand lên mức tối đa để đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người.”

“ Có chuyện đó ừ.? Người ấy đang đùa hả.? “

“ Không cần biết là đùa hay thật. Phiền cô hãy làm như tôi bảo, hãy chắc chắn để không có bất cứ vấn đề nào có thể xảy ra.”

“ Hiểu rồi. Nhưng việc của tôi là an ninh hệ thống, không phải bảo vệ.”

“ Tôi sẽ tìm Khan để bàn vấn đề bảo vệ. Còn cô thì hãy giúp tôi điều tôi vừa nói là được rồi.”

“ Được rồi. Chuyện này cứ giao cho tôi.”

Cuộc gọi với Kim Quý kết thúc. Cris bắt đầu tính toán bày trí mọi chuyện để buổi tiệc diễn ra một cách yên bình nhất có thể. Và sau đó sẽ tìm người nặc danh ấy xem là ai, dù chỉ là một trò đùa thì cũng phải phòng bị cho chắc ăn. Anh bấm số gọi cho Khan Daman. Vừa đổ chuông là Khan đã bắt máy ngay.

“ Alo. Tôi nghe đây Cris.”

“ Anh đang ở đâu vậy.? ”

“ Tôi vừa mới vào RedLand và đang cùng Simon với Rosé vào phòng tiệc.”

“ Anh có thể nào ra ngoài nói chuyện riêng một chút được không.!? ”

Khan hơi thắc mắc, nhưng cũng làm theo yêu cầu của Cris. Anh ta bước ra ngoài hành lang gần ban công, quay lại sau lưng, thấy đã xa nhóm Simon rồi mới trả lời Cris.

“ Xong rồi. Có chuyện gì thế.? ”

“ Tôi muốn anh âm thầm làm một chuyện.”

“ Chuyện gì nào.” – Khan nghiêng đầu thắc mắc.

“ Anh hãy huy động hết đội bảo vệ của anh canh gác tất cả các tầng của tập đoàn đi.”

“ Để làm gì kia chứ.? ”

Khan nhăn mặt với yêu cầu này của Cris. Thật quá kỳ quặc khi phải điều động một lượng lớn bảo vệ vào lúc đêm khuya thế này.

“ Điên hả Cris. Không phải bây giờ tôi đã để ba mươi người canh gác tập đoàn rồi sao.? Thêm tất cả bảo vệ ư. ? Hơn cả nghìn người đấy, có biết không hả.! ”

“ Hãy nghe tôi. Anh hãy xuống đại sảnh. Tôi gần đến nơi rồi, lúc đó tôi sẽ nói rõ cho anh mọi chuyện.”
« Chương Trước