Chương 17

Chương 17

“cha, con xin lỗi ” tôi khàn giọng nói

Tôi biết, ông ấy chưa bao giờ vượt qua vết thương đó, nếu lúc đó tôi không tình cờ may mắn sống sót ,có lẽ mọi thứ sẽ không như bây giờ ,nhưng, những gì đã xảy ra không thể quay lại, tôi không có cách nào để quay ngược thời gian

Chuyện đã xảy ra rồi, tôi không có cách nào để thay đổi, tôi chỉ có thể cam chịu số phận

Lãnh Ngạo Thiên lại cúi đầu uống rượu, không quan tâm đến tôi nữa

Tôi không còn cách nào khác ngoài việc im lặng trở về phòng của mình

Khi tôi trở về nhà vào đêm thứ ba, nghe nói có hoạt động ở nhà trưởng làng ,tôi đợi đến nữa đêm mọi người trong làng đều ngủ hết, tôi lén lút chạy đến nhà trưởng làng mới biết, thì ra trưởng làng đã nằm mơ thấy con trai mình, con trai ông ấy nói chết không nhắm mắt, trưởng làng đã mời một đạo sĩ đến để dọn đường cho con trai mình

Tôi lắc đầu, cái gì mà chết không nhắm mắt, chỉ là trưởng làng phỏng đoán lung tung mà thôi, con ông ấy đã chết, ông ấy làm sao có thể biết con ông ấy chết không nhắm mắt

Về phần mê tín của trưởng làng, tôi chỉ mỉm cười, sau đó trở về nhà, về tới phòng mình nằm xuống giường và nhắm mắt ngủ

“Lãnh Nhan, ta lạnh quá…….. “

“Lãnh Nhan, ta rất thích ngươi , tại sao ngươi lại hại chết ta ……….”

“Lãnh Nhan, một mình ta ở dưới này rất sợ, ngươi xuống đây cùng ta đi………..”

“Lãnh Nhan……Lãnh Nhan…… Lãnh Nhan…!”

Tôi nhắm mắt lại, khuôn mặt của con trai trưởng làng xuất hiện rõ ràng trong giấc mơ của tôi, tôi sợ hãi giật mình bật dậy, sau khi tỉnh dậy, tôi phát hiện trên trán mình chi chít những hạt mồ hôi ,tôi bật đèn cạnh giường lên xem giờ, chỉ khoảng hơn một giờ sáng ,tôi tắt đèn nằm trên giường nhưng không tài nào ngủ được nữa, tôi quay về nhà không biết là tốt hay xấu, lần trước mặc kệ Mạc Hàng Phong phản đối tự mình lén lút chạy về ,cuối cùng liên lụy cha tôi xém chút là bị thiêu chết, lần này thì sao? Nếu bọn họ biết tôi quay về ,không biết bọn họ sẽ dùng đến thủ đoạn gì để ép tôi ra ,giấc mơ vừa rồi thật sự rất giống hiện thực, tôi thật sự rất sợ, cái chết con trai trưởng làng thật sự là chẳng liên quan gì đến tôi, chính hắn ta muốn cưỡиɠ ɧϊếp tôi, kết quả là hắn ta đột ngột chết, tôi cũng không biết là tại sao lại xảy ra như Vậy, tôi thật sự bị oan

Chết không nhắm mắt….trong lòng tôi không khỏi nghĩ đến việc trưởng làng mời đạo sĩ đến ,chẳng lẽ, con trai của trưởng làng thật sự chết không nhắm mắt? Nhưng cái chết của hắn thật sự không liên quan gì đến mình, tại sao hắn phải đối xử với mình như vậy chứ?

Tôi đã nhiều lần rất muốn nói sự thật với dân làng, thực tế con trai trưởng làng đã lừa tôi đến sau núi và muốn cưỡиɠ ɧϊếp tôi , không phải tôi cố ý hại chết hắn ,tôi cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng nếu như tôi nói ra những điều này liệu dân làng có tin tôi không?

Đáp án chắc chắn sẽ là không ,cho nên có giải thích cũng chẳng được gì, mọi người sẽ cho rằng tôi nói ra những điều này là muốn trốn tránh tội danh ,cố ý bịa đặt để thoát tội, nghĩ như vậy nên lúc đó tôi mới không giải thích với bọn họ

7 giờ 30 phút tối ngày Hôm sau ,đạo sĩ đến nhà trưởng làng ,ông ta mặc chiếc áo khoác cà sa giống như ĐƯỜNG TĂNG ,mọi ngóc ngách trong ngôi nhà của trưởng làng đều được dán giấy bùa, đạo sĩ nhắm mắt, trên tay cầm một cái chén, trong chén có nước, đi qua đi lại trong sân nhà trưởng làng, nhiều người trong làng đã đến nhà trưởng làng để xem……

————————