Chương 6: Tại sao tôi phải nói

Chương 6 tại sao tôi phải nói

Tôi nhíu mày, một người tôi không quen biết sao như vậy nhìn tôi, nếu đổi lại là ai thì cũng phải sợ ,tôi mở miệng nói, “anh gì ơi, trên tay anh cầm là đồ của tôi, xin anh trả lại cho tôi “

Người đàn ông liếc nhìn địa chỉ, rồi lại nhìn tôi và hỏi ,”cô muốn đến nơi này à?”

“Anh có biết chỗ này không? “Tôi thấy anh ấy hỏi tôi như vậy, chắc là biết chỗ này là chỗ nào nên tôi mở miệng hỏi

“Biết” , người đàn ông gật đầu

Không biết tại sao ,nhìn người đàn ông trước mặt, tôi không thể không nghĩ đến Mạc Hàng Phong ,bọn họ là cùng một kiểu người ,họ đều có thể không nói thì không nói ,thực sự phải nói ,anh ấy cũng là kiểu người nói ít hơn một từ chứ không bao giờ nói nhiều hơn một từ

Tôi mím môi, nhìn người đàn ông trước mặt và hỏi, “vậy anh có thể cho tôi biết nơi này là đâu không? “

“Tôi tại sao phải nói cho cô biết “,người đàn ông im lặng một lúc ,ngước nhìn tôi ,và đã cho tôi một câu trả lời như vậy

Thật là xấu hổ, anh ta biết nơi này là ở đâu ,nhưng anh ta không muốn nói cho tôi biết, nếu đã như vậy tại sao anh ta lại đi hỏi tôi một câu dư thừa chứ, tôi hơi tức giận, lần đầu tiên gặp được loại người như vậy ,nếu người ta đã không sẵn lòng nói, thì tôi tại sao phải mặt dày mà đi hỏi chứ

Tôi đưa tay ra và nói, “vậy làm phiền anh hãy trả đồ lại cho tôi ,anh lấy đồ của tôi như vậy là bất lịch sự lắm đó “

“Tính tình cũng khá cứng cỏi, như vậy đi, cô hứa với tôi ,giúp tôi một việc ,tôi sẽ trả thứ này lại cho cô và đưa cô đến nơi này, được không? “

Nghe anh ta nói như vậy ,tôi nhịn không được ngẩng đầu nhìn anh ta hỏi, “anh muốn tôi giúp anh việc gì ?”

“Cho tôi 3 giọt máu của cô là được rồi “

Chỉ như vậy là được rồi à ,tôi nghi ngờ mình đã nghe nhầm ,chuyện này thì quá đơn giản rồi, tôi không thể không nhìn người đàn ông đó, anh ta hình như đã thấy được sự hoài nghi trong lòng tôi, nhịn không được và nói, “cô yên tâm ,Quân Diễn tôi là một người nói lời giữ lời ,nếu cô không đồng ý thì tôi cũng không ép “

“Tôi đồng ý, tôi đồng ý, tôi đồng ý,” vì sợ anh ta nổi giận quay đầu bỏ đi, tôi nói 3 lần liên tiếp, tôi đồng ý, nói xong tôi đưa tay về phía anh ta và nói,” anh tự mà lấy muốn mấy giọt cũng được “

Quân Diễn thật sự không khách sáo ,đưa tay kéo lấy tay tôi, nhưng anh ta chưa kịp chạm vào tôi thì đã bị một vật vô hình đánh bay ra xa mấy mét, tôi đuổi theo, nhìn Quân Diễn nằm trên đất tôi không khỏi lo lắng hỏi ,”anh không sao chứ? “

Bởi vì lời của thầy bói nên tôi lo lắng anh ta cũng giống như con trai của trưởng làng ,đột nhiên chết

“Tôi không sao, “Quân Diễn nghiến răng nghiến lợi nói, sau khi nói xong ,anh ta khẽ lẩm bẩm một mình, “cái kết giới chết tiệt này “

“A, anh nói cái gì, tôi nghe không rõ”, không biết là gió quá lớn hay là anh ta nói quá nhỏ ,tôi thật sự là nghe không rõ anh ta nói cái gì

Quân Diễn bật dậy khỏi mặt đất, nhìn tôi và nói, “thôi bỏ đi, 3 giọt máu hôm nay coi như cô nợ tôi đi, đợi lần sau gặp mặt tôi sẽ lấy sau, hôm nay tôi sẽ đưa cô đến nơi mà cô cần đến “

Tôi một lời cũng không dám nói, lặng lẽ đi theo sau lưng Quân Diễn ,không biết đã đi được bao lâu, cuối cùng cũng đến được địa chỉ mà Mạc Hàng Phong đưa cho tôi, Quân Diễn nói với tôi, “đến rồi ,tự cô vào đi “

Nói xong, chỉ về phía tôi cách đó không xa

Tôi nhìn theo về phía cánh tay Quân Diễn chỉ ngước mặt nhìn, đột nhiên cảm thấy rùng mình, đây là nơi ma quái gì vậy, toàn mộ và mộ, ngôi nhà mà anh ta nói nằm ở đâu

————————