Chương 7

Dị năng loại sinh vật sẽ giống như Giang Kinh Mặc là cá voi sát thủ, Đoạn Mặc Hiên là chim bạc má đuôi dài họng trắng, còn Cốc Khải là hải cẩu, bọn họ sở hữu các đặc tính của loài sinh vật này và sẽ được tăng cường ở một số đặc tính nhất định. Hơn nữa những dị năng giả thuộc loại này cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi tập tính của loài sinh vật đó, sau khi thành thạo kiểm soát dị năng thì có thể trực tiếp ngụy trang thành loại sinh vật đó.

Giang Kinh Mặc vỗ tay gật đầu.

Cái này tốt nha.

Chờ đến khi cậu chơi chán ở thế giới loài người, cậu có thể quay về đây biển ngủ một giấc.

“Nhưng phải chú ý một chút, mặc dù có thể thành thạo ngụy trang thành loại sinh vật đó, nhưng xét về mặt thể hình và các khía cạnh khác thì không được ổn định cho lắm, không nên học theo những tập tính sinh hoạt của chủng tộc đó. Dù sao thì cũng đã có trường hợp dị năng giả hệ ưng biến thành một con chim ưng bay lên cục nóng điều hoà ngoài trời ở tầng 19 của nhà người ta để ngủ, ngủ say rồi biến trở lại, rơi xuống bị thương nặng.”

Nghĩ đến việc nếu vớt cậu từ đáy biển lên thì mất bao lâu.

Giang Kinh Mặc:....Cậu vẫn nên từ từ một chút rồi mới xuống đáy biển để thử thách giới hạn sinh lý của mình thì hơn.

Không nhận ra ý nghĩ nguy hiểm của Giang Kinh Mặc, Đoạn Mặc Hiên tiếp tục giới thiệu.

“Dị năng giả hệ tự nhiên thì giống như đội trưởng của chúng tôi, họ thuộc về lực lượng chiến đấu đỉnh cao của dị năng giả, số lượng rất ít, nắm giữ nguyên tố tự nhiên, sẽ không có sự thay đổi nào trong lúc sử dụng dị năng như dị năng giả hệ sinh vật, nói tóm lại là rất ngầu.”

Giang Kinh Mặc nhai đồ ăn vặt trong miệng, quay đầu nhìn Thời Tuế.

Thời Tuế đang đi bên cạnh cậu, thấy cậu học sinh nhỏ càng ngày càng dựa sát vào mình, anh đặt một tay lên vai Giang Kinh Mặc, cúi đầu xuống mỉm cười với cậu, tay nghịch một khối kim loại: “Không đến mức đó đâu, chẳng phải vẫn bị cậu lôi đi khắp nơi đó sao.”

Giang Kinh Mặc: “Nhưng anh làm còng tay rất thành thạo mà.”

Cậu giơ cổ tay của mình lên: “Nhìn xem, vẫn còn dấu này!”

Người thanh niên dịu dàng mỉm cười nói với giọng điệu có chút hưng phấn.

Thời Tuế khẽ cười một tiếng, tay vẫn đặt trên vai người ta.

Xem như anh đã hiểu, đây đâu phải cậu học sinh nhỏ ngoan ngoãn gì, đây rõ ràng là một tiểu ma vương giả nai.

….Đây là chuyện đáng để vui mừng sao?

Đoạn Mặc Hiên có chút không hiểu cách giao tiếp của hai người, nhưng vẫn tiếp tục giới thiệu.

“Cuối cùng là một loại khác, hệ này phân loại rất rộng, bao gồm các dị năng mà cậu có thể tưởng tượng đến hoặc không thể tưởng tượng nổi, có người biến một phần cơ thể trở thành một bộ quần áo, tôi còn từng thấy có người biến tay của mình thành một cây gãi ngứa, cái đó thật sự rất tiện lợi. Nói tóm lại là những thứ đó không thuộc hệ sinh vật, cũng không thuộc hệ điều khiển một loại nguyên tố tự nhiên nào, dị năng giả loại này có số lượng đông đảo nhất, hơn nữa có rất nhiều người trong số họ có cơ thể không được cường hoá nhiều, bản thân cũng không có năng lực chiến đấu, cũng có nhiều dị năng giả không chọn học ở Học Viện Dị Năng Giả mà chỉ đi học bình thường.”

Mấy người bọn họ rẽ vào đường lớn, tiếp tục đi về phía trước.

“Đương nhiên, bạn học Tiểu Giang cậu cứ yên tâm, con quái vật vừa rồi, một học sinh năm nhất bình thường không thể một mình đối phó được, có thể phán đoán cấp bậc của cậu không thấp, thuộc về loại dị năng rất mạnh hoặc là mới thức tỉnh không lâu, ngoại trừ những lão đại hệ tự nhiên kia thì thật sự là tôi chưa từng thấy ai giống cậu, nhưng mà dị năng của cậu thức tỉnh cũng hơi muộn, năm nay cậu 19 tuổi rồi đúng không? Thường thì dị năng sẽ thức tỉnh trước khi 16 tuổi, vì vậy học sinh năm nhất sẽ nhỏ hơn cậu một hai tuổi, nhưng những đứa trẻ trong ban cấp cao đều rất kiêu ngạo, đến lúc đó có vấn đề gì thì cậu cứ đến nói với chúng tôi là được.”

“Được được.” Giang Kinh Mặc mỉm cười gật đầu, trông rất ngoan ngoãn và đặc biệt nghe lời, còn nhìn Thời Tuế: “Vậy đến lúc đó làm phiền các đàn anh chăm sóc rồi.”

Giang Kinh Mặc: Tôi, cá voi sát thủ, sợ bạo lực học đường.

Cốc Khải bất giác run lên, hai tay xoa xoa vào nhau, rồi bước một bước lớn sang bên cạnh: Cứu mạng!! Cá voi sát thủ bá chủ đại dương nói cậu ấy sợ bị bạo lực học đường!!!

Là ai mới bạo lực ai chứ?!

Vậy mà Đoạn Mặc Hiên lại dám đáp ứng câu này thật.