Chương 2: Chuẩn bị

Buổi sáng chớm sang thu với những ánh nắng dịu nhẹ chiếu qua khung cửa sổ, Thiên Lâm bị những tia sáng le lói đánh thức. Cậu từ từ mở mắt nhìn lờ mờ lên trần nhà, hít thở nhè nhẹ những mùi hương nữ tính đang tràn ngập trong căn phòng.

Thiên Lâm đang nằm giữa hai thân thể mềm mại, thơm phức mùi con gái xuân thì. Thanh Trúc và Tiểu Ly ôm lấy cậu ngủ ngon lành sau một đêm hừng hực lửa tình. Gương mặt hai nàng khi đang ngủ thật đáng yêu ngô nghê làm sao, cho dù ở bên dưới là những vết tϊиɧ ŧяùиɠ vẫn còn nguyên từ tối qua đã khô lại. Hai cô gái gác đùi lên người Thiên Lâm, làn da mịn màng chạm khẽ vào, mang lại cảm giác rất đã. Đúng là những cái gối ôm bằng thịt cao cấp nhất.

Đôi môi Thanh Trúc hơi mấp máy, có lẽ nàng đang mơ thấy điều gì đó. Cậu nhìn thấy vậy liền hôn lên đôi môi nhỏ xinh kia một nụ hôn, đút lưỡi vào trong miệng nàng mà ngoáy. Nàng tuy đang ngủ nhưng vẫn phản ứng lại như một thói quen, chu môi mυ"ŧ lấy lưỡi cậu như một đứa bé.

Thiên Lâm luồn tay sờ soạng bầu ngực nhu nhuyễn siêu bự của nàng, túm luôn cái núʍ ѵú mềm nhũn mà vân vê một chút. Cậu ướm thử đầu ti nàng với ngón tay, thấy cặp nhũ hoa này thực sự đã nở rộ rất to rồi. Mà đặc biệt là lỗ tiết sữa cũng phát triển theo, lớn hơn so với các cô gái bình thường, có thể thấy rõ bằng mắt thường luôn. Có lẽ sắp tới, cậu sẽ phải kiếm vài trò vui để hành hạ cái núʍ ѵú da^ʍ dãng này mới được.

Trong lúc đang nắn bóρ ѵú Thanh Trúc, đột nhiên cậu thấy có chút nhột nhột, ướt ướt ở cổ mình. Thì ra Tiểu Ly đã tỉnh dậy từ bao giờ, cô úp mặt vào liếʍ láp cậu một cách nũng nịu.

- Em dậy rồi sao?

- Dạ cậu chủ… ưm…

Thiên Lâm quay sang tặng cho cô một nụ hôn chào buổi sáng như thường lệ, tay đưa xuống nghịch ngợm chùm lôиɠ ʍυ vàng hoe rậm rạp. Tiểu Ly khẽ xoay người lại, giơ một chân lên trời để tách háng ra cho cậu dễ dàng hành sự hơn.

Khác với sự mềm mỏng, dịu dàng và tiểu thơ đài các của Thanh Trúc. Tiểu Ly chăm chỉ, chỉn chu, luôn luôn cố gắng để hiểu cậu nhiều hơn. Cô hết sức trung thành với Thiên Lâm, không nề hà mà phục vụ cho cậu tất cả mọi thứ cậu muốn mà không cần cậu phải nói ra nhiều lời.

Tiểu Ly luôn để những kiểu tóc mà cậu thích nhất, cô nuôi lôиɠ ʍυ dài cũng là theo ý muốn của cậu. Tiểu Ly mỗi ngày đều tập luyện đều đặn những kĩ thuật điều khiển các vùng cơ âʍ đa͙σ, cơ hậu môn và phần thân dưới. Cô chuẩn bị kĩ lưỡng để khi làʍ t̠ìиɦ có thể đem đến những cảm giác tuyệt nhất cho Thiên Lâm. Tiểu Ly thực ra rất thích mèo, cô thực sự muốn trở thành một con mèo cưng của cậu giống như Thanh Trúc. Nhưng khi mà cậu bảo cô là cɧó ©áϊ, cô cũng quyết tâm tự biến thành một con chó dâʍ đãиɠ nhất cho cậu.

Tiểu Ly bắt đầu nuôi một con chó thật, mỗi ngày quan sát và bắt chước mọi hành động của nó làm sao cho giống nhất có thể. Từ đó trở đi, trừ thời gian cô phải thực hiện công việc quản gia thì còn lại lối sống không khác gì một con chú đúng nghĩa. Cô ăn uống bằng một cái tô dành cho thú vật để dưới sàn nhà. Tiểu tiện, đại tiện cũng ngồi trong tư thế chó, việc tắm rửa cô cũng không tự làm nữa mà để cho Thiên Lâm tuỳ ý chăm sóc như cậu muốn.

Tất cả những việc đó đã làm cậu vô cùng hài lòng, không bao giờ cậu thấy khó chịu từ Tiểu Ly. Cô nắm bắt cảm xúc của cậu, biết phải làm gì vào lúc nào, biết phải cư xử làm sao tuỳ theo tâm trạng của cậu. Hơn nữa, Tiểu Ly cũng làm người đầu tiên mà cậu làʍ t̠ìиɦ, thành ra mối liên kết giữa hai người vô cùng bền chặt.

- Cậu chủ, cho em xin phép xuống giường để chuẩn bị bữa sáng cho cậu chủ ạ.

Lời nói dịu nhẹ của Tiểu Ly tạm thời ngắt đi luồng suy nghĩ, cậu hôn lên trán cô một cái rồi để cô trườn xuống giường.

Tiểu Ly bò lồm cồm đến nhà vệ sinh. Qua những vách kính trong suốt, cậu có thể thấy cô đang giơ một chân lên trong tư thế chó đái. Dòng nước vàng khè tuôn ra từ háng cô bắn xuống sàn, cô húp sạch toàn bộ vũng nướ© ŧıểυ của chính mình.

Cảnh tượng kia làm Thiên Lâm thấy hứng tình nổi lên, cậu lật ngửa Thanh Trúc đang nằm bên cạnh, cắm thẳng dươиɠ ѵậŧ lút cán vào lỗ l*и nàng.

Thanh Trúc bị nắc phành phạch vào háng, mắt nhắm mắt mở ngơ ngác tỉnh giấc.

- Ư… haaaaa… ưm… m… eo…. meoo… chủ nhân… buổi s… s…. sáng… ah ah ah…

Cậu thấy bộ dạng ngáo ngơ của nàng, vỗ một phát vào ngực khiến cặρ √υ" to bự rung động dữ dội.

- Meooooooooooooo~~~~ Chủ… nhân… mèo con… mèo con… làm gì không vừa ý anh sao?... Ah ah ah…

- Em tự xem có con mèo nào mà cơ thể dâʍ ɖu͙©, đĩ thoả như thế này không? Anh phải ȶᏂασ chết em mới được.

Nói xong, cậu gồng sức thụt liên hồi xuyên tận tử ©υиɠ của nàng. Thanh Trúc rên điên cuồng trong khoái lạc.

- Ah… ah… ah… meoooooooooooo~~~~ Cơ thể mèo đĩ này… ư… ư… là để phục vụ chủ nhân…. ah ah ah… meo… meo… meo… Mèo con… ư… ư… mèo con… nghiện ©ôи ŧɧịt̠… vĩ đại… ư…. ư …

Thiên Lâm vừa nhấp hông vừa tát những phát trời giáng vào mông vào bụng khiến Thanh Trúc hoa mắt cả lên, nàng trợn mắt lè lưỡi không kiểm soát được nữa.

- MEOOOOOOOOOOOO~~~~~~~~~~ ư… ư… nát l*и… nát l*и em… mất… ah ah ah ah….. tử ©υиɠ em… bị ©ôи ŧɧịt̠… ư ư ư … chủ nhân giã đến hư mất thôi…. AHHHHHHHHHHH…

Nàng búng người lên một cái thật mạnh, bắn tung toé cả nướ© đáı, cả da^ʍ thuỷ ào ạt. Cậu đỡ lấy lưng nàng, thúc một phát kinh thiên động địa, bơm tϊиɧ ŧяùиɠ ngập tử ©υиɠ Thanh Trúc, trào ra cả bên ngoài.

Thanh Trúc nằm chàng hảng trên giường, co giật hông liên tục, vung vẩy hỗn hợp da^ʍ thuỷ, tϊиɧ ŧяùиɠ với nướ© đáı văng tùm lum. Tuy nàng được Thiên Lâm ȶᏂασ mỗi ngày nhưng cảm giác sướиɠ tột độ từ ©ôи ŧɧịt̠ của cậu với nàng càng lúc càng tăng lên chứ không giảm đi chút nào.

Thiên Lâm để nàng nghỉ ngơi hồi sức, cậu tiến vào nhà vệ sinh, liền có Tiểu Ly bò đến liếʍ sạch sẽ ©ôи ŧɧịt̠ đang dính đầy dịch nhớt nhát bóng nhẫy. Cậu để cô mυ"ŧ một chập, túm lấy đầu cô rồi đẩy hông lút cán dươиɠ ѵậŧ vào tận cổ họng. Cậu rùng mình một cái rồi đái thẳng xuống dạ dày, cô không hề bị sặc mà thả lỏng để cho dòng nước cứ thế trôi tuột xuống.

Tiểu Ly qua những đợt huấn luyện đã trở nên nghiện uống nướ© ŧıểυ, cô có thể uống nướ© ŧıểυ của chính mình hay bất cứ người nào. Trong nhà này chưa có ai là Tiểu Ly chưa nếm qua cả, mấy chục cô hầu gái trong nhà cả mấy cô gái làm vườn rồi Nhã Thanh, Thanh Trúc đều đã đái vào mồm toilet của cô.

Có lẽ vì Tiểu Ly khá nhạy cảm với mùi vị nên sự ngai ngái, khai khai đã kí©h thí©ɧ cô rất mạnh. Ngoài Thiên Lâm ra thì cô cũng rất thích liếʍ háng và nách của các cô gái trong nhà khi họ mới làm việc nặng xong. Nhất là mấy gái làm vườn, sau khi phơi nắng cả ngày, mồ hôi của họ tích tụ nồng nặc bên dưới lớp váy cộng với nướ© đáı dính ở đáy qυầи ɭóŧ.

Với cương vị quản gia của mình, tất nhiên là cũng đã được sự cho phép của Thiên Lâm, mỗi cuối ngày Tiểu Ly luôn bảo các cô gái làm vườn đứng xếp hàng để cô liếʍ háng và thu qυầи ɭóŧ. Bởi vì Tiểu Ly liếʍ láp rất sướиɠ nên bọn họ cũng không có ý kiến gì. Khi được tuyển vào đây, các cô gái cũng làʍ t̠ìиɦ với Thiên Lâm nhưng không được thường xuyên cho lắm nên bọn họ cũng khá làm thèm thuồng thường xuyên phải thủ da^ʍ để giải toả.

.

.

.

Tại phòng ăn lúc này, Thiên Lâm ngồi chễm chệ trên ghế theo dõi một chương trình buổi sáng ưa thích. Phía bên cạnh, Thanh Trúc từ từ phục vụ từng muỗng thức ăn cho cậu. Dưới chân có Tiểu Ly đang bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ cậu một cách ngon lành. Buổi sáng của cô chính là dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi từ chủ nhân của mình, nếu cô làm tốt thì được nhiều nếu không thì chỉ được một đợt mà thôi.

Ngoài ra còn có một nữ hầu xinh đẹp khác đang đứng vén váy cho cậu móc l*и nhóp nhép. Đương lúc cậu tận hưởng bữa ăn thì Nhã Thanh từ đâu bước vào, mặc một cái đầm bó màu đỏ, ôm sát từng đường cong chết người.

Trên tay cô là một tập hồ sơ giấy tờ, Nhã Thanh nhẹ nhàng đặt xuống bàn, tiến đến bên cạnh cậu. Cô hầu gái liền lui sang để nhường chỗ cho cô. Thiên Lâm nhìn sang, đưa tay vuốt ve cái bụng phẳng lì, miết xuống ấn ấn nơi gò mu đang lồi lên rõ ràng sau lớp vải bó.

- Chào cưng, bữa nay cũng biết tận hưởng quá ha. Cô đã chuẩn bị xong hồ sơ nhập học cho cưng rồi đấy.

- Vậy sao? Cảm ơn cô Thanh nhé.

Lời nói nghe rất lịch sử nhưng đầy vẻ khách sáo, Thiên Lâm vẫn đang nhẫn nhịn để chờ cái ngày đó. Nhã Thanh tất nhiên là nắm được ý tứ của cậu, luồn tay vào quần vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠ đang cương cứng. Với kinh nghiệm đầy mình, cô nhanh chóng đo được ©ôи ŧɧịt̠ của Thiên Lâm đã đạt hơn 25 cm rồi. Như vậy sớm muộn gì cô cũng sẽ được tận hưởng nó sớm thôi.

Nếu như Thiên Lâm biết được những suy nghĩ dâʍ đãиɠ trong đầu Nhã Thanh lúc này, có lẽ cậu sẽ đè luôn cô xuống mà hϊếp da^ʍ một trận ra trò. Nhưng rất tiếc là chuyện hay vẫn còn chưa tới, cậu vén mép đầm Nhã Thanh lên đến tận eo. Người phụ nữ dâʍ đãиɠ này không thèm mặc qυầи ɭóŧ, cái khe l*и hư hỏng phơi bày ra trước mặt cậu.

- Cô Thanh đi gặp đối tác như vầy thì đối tác nào chịu nổi đây?

Nhã Thanh cũng không vừa, lập tức dạng chân sang hai bên, nhún người xuống, đưa tay vạch hai mép âʍ đa͙σ mở to ra.

- Ha ha ha ha… Cưng cứ yên tâm đi, nếu muốn chiếm hữu cái l*и này thì mau mau lớn đi nào.

Thiên Lâm không hề lay động trước lời nói khıêυ khí©h của Nhã Thanh, cậu thọc một phát toàn bộ bàn tay chui vào l*и cô. Năm ngón tay chụm lại, ấn mạnh vào vách trên âʍ đa͙σ, tấn công thẳng vào điểm chí mạng của người phụ nữ.

Nhã Thanh dù đã chuẩn bị từ trước nhưng vẫn bất ngờ vì kĩ năng vượt bậc từ cậu, cô khẽ rùng mình rất nhẹ nhưng nhanh chóng kiềm lại. Âʍ đa͙σ vẫn không có chút nước chảy ra, gương mặt bình tĩnh cười mỉm.

Tất nhiên, Thiên Lâm dễ dàng biết được biểu hiện không tự nhiên của Nhã Thanh nhưng hiện giờ vẫn chưa phải lúc. Cậu rút tay ra khỏi âʍ đa͙σ, nữ hầu đứng sau lấy khăn lau tay sạch sẽ để cậu tiếp tục bữa ăn. Nhã Thanh cũng bình thản kéo đầm xuống đi từ từ ra khỏi phòng ăn.

Tuy nhiên, sau khi đi được một đoạn, Nhã Thanh bất ngờ loạng choạng không kiểm soát, chống tay vào tường. Hông cô giật nảy liên tục, phần thân dưới ướt đẫm từ mông đến tận gót chân. Gương mặt đỏ rực, trợn mắt cắn môi vật vã, mồ hôi túa ra liên tục nhoe nhoét toàn thân.

Bất cứ ai thấy bộ dạng Nhã Thanh lúc này cũng đều sẽ nứиɠ lên mà lao vào hϊếp da^ʍ cô tới chết mất thôi. Một quý cô cao sang, quyền quý đang đứng lêи đỉиɦ ngay giữa nhà, co giật bắn da^ʍ thuỷ đến đái ra thấm ướt hết bộ đầm gợi cảm.

Nhã Thanh khá nổi tiếng trong giới thời trang, cô có một biệt danh ngầm mà những người đối tác hay truyền tai nhau - “Quý cô l*и sắt”. Làm ăn trong giới đầy thị phi này, mà lại còn là phụ nữ thì tất nhiên việc bị chèn ép hay gạ tình là chuyện bình thường. Nhưng Nhã Thanh đã khiến cho tất cả đàn ông thèm khát nàng phải quỳ gối chịu thua tâm phục khẩu phục.

Không thiếu những tay đại gia, giới chủ của những tập đoàn lớn muốn chinh phục Nhã Thanh. Họ biết danh tiếng của chồng cô - chủ nhân nhà họ Ngô - một trong những người quyền lực nhất thế giới công nghệ, nhưng họ vẫn không thể cưỡng lại sự cuốn hút tuyệt vời từ cơ thể sinh ra để làʍ t̠ìиɦ kia.

Dù vậy, tất cả đều chỉ là con mồi dưới nanh vuốt của Nhã Thanh mà thôi. Những hợp đồng làm ăn với điều khoản hết sức đơn giản, nếu họ có thể làm cho Nhã Thanh lêи đỉиɦ một lần thì hãng thời trang của cô sẽ gia nhập tập đoàn và bản thân cô cũng sẽ trở thành người phụ nữ riêng phục vụ cho người thắng cuộc.

Thế nhưng từ lúc Nhã Thanh thành lập hãng thời trang là khoảng năm 24 tuổi đến giờ đã chạm ngưỡng 37 tuổi, khoảng 13 năm trôi qua nhưng chẳng một ai có thể thắng được. Công ty của Nhã Thanh đã lớn mạnh vượt mọi đối thủ một cách dễ dàng mà chẳng cần để sự giúp sức của chồng.

Tuy nhiên ngày hôm nay, “Quý cô l*и sắt” đang cực khoái dữ dội chỉ từ cú móc âʍ đa͙σ của Thiên Lâm. Nhã Thanh thở hổn hển, cố gắng bình tĩnh trở lại.

- Ư… hư… ư… ah… T… tốt lắm… s… sướиɠ lắm… vậy là chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi… Mười mấy năm chịu đựng sắp kết thúc rồi… ahh…

.

.

.

Thiên Lâm hoàn tất bữa sáng, cậu xem xét đống hồ sơ của Nhã Thanh. Cô đã thay đổi họ Ngô thành họ Phạm như ý muốn của cậu, một số thông tin khác cũng đã được thay đổi theo để đảm bảo không bị giấu đầu lòi đuôi.

Cậu lại lên một bộ suit đen lịch sự, hôm nay cậu sẽ đến giao dịch căn nhà với Bảo Ngọc. Để tiện “làm việc” cho gọn gàng hơn nên Thiên Lâm sẽ đi một mình mà thôi.

Chiếc xe lao vυ"t đi, thoáng chốc đã dừng trước căn nhà hôm nọ. Cậu xuống với một phong thái đĩnh đạc, toát ra đầy vẻ uy nghiêm. Bảo Ngọc vừa thấy Thiên Lâm ở phía xa thì tay chân đã bủn rủn, đứng không vững được.

Sau ngày hôm đó, cô đã liên tục thủ da^ʍ đủ mọi kiểu trong mấy ngày liền nhưng l*и cô vẫn không đủ thoả mãn. Bảo Ngọc thèm ©ôи ŧɧịt̠ đó nhưng chút ít phẩm giá phụ nữ còn sót lại đã kiềm chế không để cô ngã gục hoàn toàn. Nhưng có vẻ đến lúc này, mọi thứ đã sắp quá giới hạn chịu đựng của cô mất.

- C… chào cậu.

- Chào Bảo Ngọc, hi vọng hôm nay Ngọc đã suy nghĩ kĩ lưỡng rồi hen.

Cậu chỉ nói bâng quơ vậy thôi, chứ nhìn bộ dạng Bảo Ngọc hôm nay, cậu thừa biết con mồi này đã nằm trong lòng bàn tay rồi.

Bảo Ngọc vẫn mặc một bộ đồ áo sơ mi tay dài kèm với váy công sở nhưng điều đặc biệt là hôm nay cái chân váy vừa bó vừa ngắn một cách táo bạo, chỉ chớm phủ qua bờ mông nảy nở của cô mà thôi. Còn phía trên, nhìn sơ qua cũng thấy rõ hai đầu núʍ ѵú lồ lộ ngay giữa ngực áo. Bảo Ngọc đã quyết định không mặc đồ lót ngày hôm nay, cô dù thế nào thì cũng đã thèm khát lắm rồi.

Hai người đi vào bên trong căn nhà, vừa đến phòng khách, trên bàn đã có sẵn những giấy tờ sang nhượng nhà đất. Thiên Lâm chủ động ngồi xuống trước rồi kéo Bảo Ngọc ngồi vào lên đùi, vòng tay ôm lấy eo cô.

Bảo Ngọc bất ngờ không kịp phản ứng gì, chỉ cố gắng ra vẻ cự tuyệt.

- Á… không được… như thế này kì lắm.

Thế nhưng cậu chẳng quan tâm đến lời nói của cô, bắt đầu bàn bạc về các thủ tục và hợp đồng. Bảo Ngọc khó nhọc giải thích chập chững, bàn tay Thiên Lâm cứ liên tục sờ mó bầu ngực tròn trịa khiến cô dần dần nóng bừng lên.

- Ồ, hình như hôm nay Ngọc không mặc áo ngực phải không? Có thể thấy rõ núʍ ѵú đây này!

Cậu khều lấy hai đầu ti của cô, qua một lớp áo khiến Bảo Ngọc thấy nhột nhạt kí©h thí©ɧ kinh khủng. Đầu núm cô lập tức cương cứng lên nhô thẳng ra.

- Ư… ơ… đừng… Lâm… đừng… ư… ư…

Thiên Lâm liền luồn tay vào váy cô, nguyên một mảng đùi ướt nhẹp dính nhớt trong này.

- Chà, Ngọc không mặc gì bên trong luôn sao? Như vầy mà nói đừng thì ai tin?

- Ư… ư… tôi… ưmmmmm….

Cậu đưa tay quay đầu cô về sau, đặt lên môi Bảo Ngọc một nụ hôn cháy bỏng. Đây là một cú nốc ao khiến trí óc cô hoàn toàn tắt ngúm đi, giờ đây cô chỉ còn là một con thú hứng tình mà thôi.

Thiên Lâm cầm lấy cổ áo Bảo Ngọc, giật phăng một phát thật mạnh, nút áo văng tứ tung, bầu ngực của cô theo đó mà nảy ra.

Hai vυ" tròn lẳng kết hợp với cơ thể đẫy đà kiểu xôi thịt, cơ thể Bảo Ngọc hiện lên ngon lành trước mặt. Cậu lao vào ngậm lấy đầu núm cô vừa mυ"ŧ vừa cắn nhè nhẹ, tay thì vân vê bầu vυ" còn lại.

- Ư… ư… ơ… em thích… bú… bú mạnh lên đi anh Lâm… ưm… ưm…

Cậu mơn trơn nhẹ nhàng vòng eo cô, vuốt dọc sống lưng nõn nà khiến cô rợn da gà rùng mình sung sướиɠ. Biết Bảo Ngọc đã nứиɠ lắm rồi, cậu cũng không vòng vo, kéo dây kéo chiếc váy của cô rồi tụt luôn xuống gót chân. Vòng hông siêu to cùng với chùm lông đen nhánh được phơi bày ra vì không hề có cái qυầи ɭóŧ nào che chắn cả.

Cơ thể Bảo Ngọc đắt giá nhất là ở vòng ba cực da^ʍ của cô. Dáng người kiểu quả lên nở to bên dưới trông Bảo Ngọc cứ như những cô gái Tây xôi thịt, đầy phóng túng vậy. Cái mông này mà nắc vào thì cứ phải gọi là tanh tách, đàn hồi nảy phê phải biết.

- Vậy là em cũng biết điều đấy. Nào, phần thưởng của em đây.

Thiên Lâm móc khúc côn ŧᏂịŧ nóng bỏng ra, mùi hương từ ©ôи ŧɧịt̠ đầy nam tính làm cho Bảo Ngọc mụ mị đầu óc. Cô lập tức quỳ gối xuống dưới chân cậu, lè lưỡi liếʍ nhè nhẹ cái đầu khấc bóng nhẫy.

- Cái dươиɠ ѵậŧ này… sao mà ngon quá đi mất!!!

Bảo Ngọc thốt lên một câu đĩ thoả rồi há miệng nuốt trọn ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố đến tận cuống họng. Lần đầu tiên trong đời, cô được bú cái dươиɠ ѵậŧ to đến như thế này.

Côи ŧɧịt̠ như thế này mới gọi là ©ôи ŧɧịt̠ được chứ. To lớn, cứng cáp, nóng hổi và hấp dẫn đến khó tả. Bảo Ngọc nhiệt tình rà lưỡi dọc thân ©ôи ŧɧịt̠, mυ"ŧ đầu khấc rồi liếʍ xuống đến hai hòn dái cũng to không kém ở dưới. Những kĩ năng cô học được từ những người bạn trai trước, nay bung xoã hết sức ra để phục vụ cho ©ôи ŧɧịt̠ này.

Từ giờ phút này trở đi, Bảo Ngọc quyết định sẽ thuần phục dưới ©ôи ŧɧịt̠ này. Chỉ cần mỗi ngày được mυ"ŧ, được làʍ t̠ìиɦ với nó thôi thì cuộc sống của cô đã mãn nguyện lắm rồi.

- Em cũng có khả năng lắm đấy Bảo Ngọc.

Thiên Lâm tất nhiên không để cô chủ động quá lâu, cậu liền giữ lấy đầu Bảo Ngọc, bắt đầu nhấp lút cán như đang ȶᏂασ vào cái mồm dâʍ đãиɠ của cô.

Dù đã làʍ t̠ìиɦ không phải là ít nhưng đây là lần đầu tiên Bảo Ngọc bị nắc vào mồm thô bạo đến như vậy. Côи ŧɧịt̠ quá cỡ thụt ra thụt vào cuống họng khiến cô khó thở, sặc sụa dịch nhờn trào ra hai bên mép. Cô cố gắng chống tay vào đùi cậu, gồng sức để kiềm bớt nhưng sức mạnh Thiên Lâm quá vượt trội. Cậu như chẳng có gì tiếp tục giã vào mồm cô.

- Ưm… ưm… ưʍ...ọ ọ ọ ọ ọ ọ ọc….

Thiên Lâm rùng mình một cái rồi bắn tϊиɧ ŧяùиɠ tuốt tuồn tuột xuống dạ dày cô, thả tay để Bảo Ngọc ngửa đầu ra thở. Cô há hốc mồm đớp lấy tùm ngụm không khí một cách khó khăn, cứ tưởng như nếu chậm một chút nữa cô sẽ chết ngạt luôn vậy.

Nhìn sơ qua thì có vẻ đau đơn nhưng thực ra Bảo Ngọc lại không ngờ bị đối xử mạnh bạo như vậy khiến cô sướиɠ khủng khϊếp. Bên dưới háng cô đã trào nước dữ dội, cô lêи đỉиɦ chỉ vì bị ȶᏂασ vào mồm mà thôi. Bảo Ngọc đã thông suốt hoàn toàn, cô sẽ trao thân gửi phận cho Thiên Lâm, để cho ©ôи ŧɧịt̠ đó chiếm lấy thân xác mình.

Bảo Ngọc ngửa người nằm ra sàn nhà, cô co hai chân lên tạo thành chữ M, ngón tay vạch hai mép l*и hơi sậm màu ra, để lộ cái lỗ âʍ đa͙σ co bóp thèm khát.

- Làm ơn… Lâm ơi… ȶᏂασ Ngọc đi… Ngọc yêu ©ôи ŧɧịt̠ của Lâm… ư… ư… Hãy trở thành người yêu của em nhé anh…

Đột nhiên gương mặt của Thiên Lâm tối sầm lại, cô thấy sắc mặt cậu lạnh đi hẳn thì cũng hơi chột dạ. Nhưng chưa kịp làm gì thì bất ngờ cậu chồm xuống bóp cổ cô.

- Có vẻ như em chưa hiểu vị trí của mình nhỉ?

Chát!!!!

Một cú tát trời giáng vào thẳng khuôn mặt xinh đẹp, Bảo Ngọc choáng váng, nổ đom đóm mắt, không hiểu chuyện gì cả.

- Á!!!!!!!!!! Đau… đau….

Nước mắt cô ứa ra, cảm nhận ra bên má đang tê rần đi.

- Nói xem nào!

Cậu túm lại núʍ ѵú Bảo Ngọc, bóp chặt như muốn ghiền nát nhũ hoa của cô, kéo lên trên thật mạnh.

- Á!!!!!!! Đau… núʍ ѵú em… đau… Em xin lỗi… em xin lỗi…

Cô dù chả hiểu chuyện gì nhưng vì quá đau đớn nên cứ rối rít xin lỗi cậu.

Chát!!!

Thiên Lâm lại bất ngờ vỗ một cái thật mạnh vào háng Bảo Ngọc, cô giãy nãy dữ dội, mép l*и sưng đỏ tê rần lên.

- AHHHHHHHHHHHHHHHH!!! Tha cho em… tha cho em… tha cho em…

Nước mắt cô dàn giụa, người co quắp lại vật vã. Cậu nghiến răng ken két, túm tóc cô mà dựng đầu dậy.

- Em chỉ là con đĩ để thoả mãn chủ nhân của mình mà thôi! Có nhớ không? Cái l*и dơ bẩn này mà đòi làm người yêu của anh sao? Hửm?

Bảo Ngọc với hai tay cầm lấy tay cậu, đầu gật gật liên tục.

- Vâng… hu hu… em xin lỗi… hu hu hu hu … em là con đĩ… cái l*и bẩn thỉu này là nô ɭệ của anh… hu hu hu hu hu hu hu…

Thiên Lâm đứng dậy, đưa một chân dẫm lên mu l*и Bảo Ngọc.

- Hôm nay em làm anh mất hứng, nếu còn lần sau nữa thì coi chừng cái l*и này bị khâu lại đấy nhé.

Lời nói bình thản có phần nhẹ nhàng nhưng Bảo Ngọc cảm nhận rõ đây không phải là những lời nói suông.

- Hức… hức… em biết… em biết lỗi rồi… mong chủ nhân tha lỗi cho… con đĩ này… hức hức…

- Hừm… nói nhiều quá đấy…

Vừa dứt lời, cậu thẳng chân đá vào bầu vυ" Bảo Ngọc khiến cô la oai oái, lăn qua lăn lại trong đau đớn. Nhưng chợt mắt cậu để ý thấy l*и cô đang trào da^ʍ thuỷ ra rất nhiều.

- Em tự xem lại mình đi. Bị đánh đập, bị chà đạp như vậy mà lại nứиɠ lên sao? Em có còn là con người không hả Bảo Ngọc?

Cô lúc này đã không còn nhận thức được gì nữa, ú ớ trước sự đau đớn nhưng lại kèm chút sự lâng lâng kì lạ từ đâu đến.

- Hức hức… em… em cũng không… biết nữa… hức hức… em là con đĩ… hức hức… anh… anh tha cho em… hu hu hu hu…

Cậu da^ʍ lên ngực cô, hai bầu vυ" bẹp xuống biến dạng, có vài vết bầm tím xung quanh.

- Giờ em cũng không xứng là đĩ nữa, em chỉ là một con bò cái động dục mà thôi!

Đầu óc Bảo Ngọc giờ đã lú lẫn trước những kí©h thí©ɧ không thể giải thích được.

- Hức hức… vâng… em… em là con bò cái… hức hức… em là con bò cái của chủ nhân… hức hức hức hức…

Thiên Lâm chẳng thèm để tâm tới Bảo Ngọc đang quằn quại, cậu giương ©ôи ŧɧịt̠ đái thẳng lên mặt lên người cô. Xong xuôi cậu cứ thế quay mặt đi, mặc kệ cô gái tội nghiệp nằm sõng soài trong vũng nước vàng khè hôi rình.

Bảo Ngọc đột ngột nảy hông lên cao, l*и cô phun ra một tia nước trắng đυ.c rồi rơi cái bịch xuống sàn trở lại. Chưa dừng lại ở đó, cả người cô run run giật giật, nướ© ŧıểυ từ từ rỉ ra giữa khe l*и đang sưng tấy vì bị đánh. Bảo Ngọc hoàn toàn cạn kiệt sức lực, cô dần dần lịm đi trong cơn đau đớn âm ỉ khắp người.

Cơ thể cô đầy những vết đánh đập bầm tím, da thịt được phủ bởi nướ© ŧıểυ, miệng còn dính đầy tϊиɧ ŧяùиɠ đàn ông. Ai phát hiện ra cảnh tượng này, chắc chắn đều sẽ nghĩ đây là một vụ hϊếp da^ʍ tàn bạo, thế nhưng trên gương mặt Bảo Ngọc lại hiện lên một nét vui sướиɠ kì lạ. Có lẽ cô đã tìm ra niềm hạnh phúc mà cô chờ đợi bấy lâu nay…

.

.

.

Thiên Lâm về nhà với tâm trạng vô cùng bực bội. Vừa mới đặt chân vào khuôn viên biệt thự, cậu đã đè ba cô gái làm vườn ra ȶᏂασ ngay giữa ngoài trời. Ba người bọn họ bị hϊếp da^ʍ vô cùng tàn bạo, có thể thấy rõ điều đó trên gương mặt của họ.

Ba cô gái nằm ngất xỉu sau cơn bạo phát của Thiên Lâm, vách âʍ đa͙σ bị lộn hết ra bên ngoài tạo thành một cục thịt lủng lẳng dưới háng. Cú© Ꮒσα cũng bị nong đến nở to ra không thể khép lại được, tϊиɧ ŧяùиɠ be bét khắp người.

Những cô gái xung quanh chứng kiến cảnh tượng đó cũng khϊếp sợ, lẳng lặng cúi đầu làm việc. Cậu vẫn cảm thấy chưa giải toả được cơn bực tức, hùng hục tiến vào bên trong nhà.

May sao Tiểu Ly đang đứng chờ cậu về, nhìn ra thấy nét mặt biết ngay cậu đang rất tức giận. Cô nhanh chóng cởi phăng chiếc váy hầu gái bằng latex, tự đeo một cái vòng cổ vào. Tiểu Ly bò hai tay hai chân dưới đất, nét mặt hồ hởi chào đón cậu về.

- Gâu gâu gâu gâu!! Chào mừng cậu chủ về!! Gâu gâu gâu!!

Cô sủa vài tiếng rồi bò đến dụi đầu vào chân Thiên Lâm, làm dáng vẻ nũng nịu đáng yêu. Cậu không nói không rằng, ngồi luôn lên tấm lưng nhỏ nhắn kia.

Thiên Lâm vỗ một cái vào mông Tiểu Ly, cô lững thững bò từng bước khá khó khăn. Dù sao cô cũng chỉ là con gái, phải thồ cậu trên lưng có phần quá sức.

Nhưng Tiểu Ly không hề kêu ca gì, nghiến răng cố gắng lếch vào đến tận phòng khác. Nhưng có vẻ đây cũng đã là giới hạn, hai tay cô bắt đầu run rẩy không thể điều khiển được nữa. Thiên Lâm liền đứng dậy, đạp đầu cô xuống dưới sàn rồi tiến ra phía sau cặp mông đang chổng lên.

Cậu cởϊ qυầи ra, móc ©ôи ŧɧịt̠ đâm cái ót dứt khoát vào l*и Tiểu Ly khiến người cô lao tới phía trước.

- Ấuuuuuuuuuuuuu!!!!!!! Ư… ư… Cậu chủ… đâm… ư … ahh… thấu tử ©υиɠ… cɧó ©áϊ… mất… ấu ấu ấu ấu!!!!

Thiên Lâm nghiến răng ken két, nắc vô cùng tàn bạo khiến cặp mông cô ửng đỏ lên. Tiểu Ly đang úp mặt xuống sàn, hai tay bị cậu bẻ ngược ra sau, kéo mạnh mà thụt muốn nát cái l*и tội nghiệp.

- Gâu gâu gâuuuu!!! Ah… ah.. ah… xin… xin cậu chủ… ư ư ư… hãy… xả hết… ớ ớ ớ… cơn bực tức vào l*и… ư ư … vào l*и cɧó ©áϊ điiiiiiiiii!!!!!!!!

Côи ŧɧịt̠ quá sức to lớn cộng với sự xiết chặt từ cơ âʍ đa͙σ của Tiểu Ly đã làm cho da^ʍ thuỷ bị đánh tơi đến sủi bọt trắng mà xì ra ngoài. Tiểu Ly mềm nhũn như con búp bê mà rêи ɾỉ trước sức tấn công dữ dội từ Thiên Lâm.

- Ư ư ư… ơ … ah… ah… gâu… ah… gâu… sướиɠ… sướиɠ l*и… ư ư ư… dập mạnh nữa đi cậu chủ… ư ư ư…

Cậu gồng cứng cả người, cơ bắp nổi từng bó săn chắc, mồ hồi nhễ nhại kèm với da^ʍ thuỷ bắn lên ướt đẫm. Tiểu Ly giờ đã ở trên tận trời mây nào, không có chút lí trí nào trong người nữa. Những lúc như thế này, cô chỉ còn là nô ɭệ của sự sung sướиɠ, con cɧó ©áϊ trung thành của Thiên Lâm mà thôi.

- Ah… ah… ah… ah… ah… cɧó ©áϊ… cɧó ©áϊ chịu không nổi nữa… ư ư ư… ra mất th… AHHHHHHHHH!

Thiên Lâm giữ chặt hông Tiểu Ly lên cao, nhấp phát cuối thật mạnh, xuất tinh luôn cùng lúc với cô. Cậu lật ngửa cô, ngắm nhìn gương mặt đĩ thoả sau khi lêи đỉиɦ khoái lạc.

Hai mắt Tiểu Ly trợn ngược lên trên, mũi khịt khịt thở, miệng lè lưỡi với một nụ cười dâʍ đãиɠ đầy thoả mãn, sửa từng tiếng yếu ớt cố gắng phát ra để làm vui lòng Thiên Lâm. Vùng háng Tiểu Ly đã sưng đỏ lên vì va chạm quá mạnh, hai chân cô không thể khép lại được, cảm giác như sắp lìa khỏi cơ thể vậy.

Tuy nhiên, Tiểu Ly lại nói mấy lời mời gọi dâʍ ɖu͙© cậu tiếp tục. Cô banh mép l*и thật to để cho tϊиɧ ŧяùиɠ chảy từ từ ra ngoài.

- Gâu gâu~~~ Cậu chủ… cậu chủ… làm ơn… ȶᏂασ nát cái l*и bẩn thỉu của em đi… Con cɧó ©áϊ này không thể sống thiếu ©ôи ŧɧịt̠ vĩ đại của cậu chủ… Làm ơn hãy thụ tinh cho em đi…

- Được thôi con cɧó ©áϊ hư hỏng này! Anh sẽ ȶᏂασ cho đến khi em đẻ cho anh một con cɧó ©áϊ nữa.

- Gâu gâu gâu~~~ Vâng thưa cậu chủ… Hãy đâm hỏng cái l*и dâʍ đãиɠ của em đi… Em sẽ đẻ một con cɧó ©áϊ nữa để phục vụ cậu chủ nếu cái l*и em không xài được nữa… AHHHHHHHHHHHHHHHHHH~~~~~~~

Không để Tiểu Ly nói hết câu, Thiên Lâm lại vật cô ra mà ȶᏂασ liên hoàn vào l*и và cả c̠úc̠ Ꮒσα nữa. Hai người quần quật nhau đến quên cả thời gian, những tiếng rên hoang da^ʍ vang vọng khắp toà nhà cho đến tận sáng.