Chương 16: Chiêu Binh Mãi Mã(2)

Nhóm người Lâm Túc đưa mắt nhìn nhau, không hiểu tại sao Lý Bắc Thần lại thích hành động đàn áp lũ cướp như vậy?

Mới vừa dọn sạch sẽ xung quanh thành Vĩnh An, lại cử người đến các thành còn lại tiến hành tiêu diệt bọn cướp, thật sự khiến bọn họ nghĩ mãi không ra.

Hơn nữa, Tây Lương trong miệng Thiếu thành chủ lại là thế lực ở chỗ nào?

Bọn họ phát hiện, gần đây Thiếu thành chủ càng ngày càng thần bí, không chỉ có Tông Sư cống hiến, mà còn có võ giả Thiên Nguyên đến cậy nhờ.

Nhưng thành Vĩnh An càng ngày càng lớn mạnh, nhưng bọn họ nhìn trong mắt, vui mừng và phấn chấn trong lòng.

“Trương Hổ! Ngươi đi giúp đỡ tướng quân Hoa Hùng chọn ra những binh lính dưới Thể Phách thất trọng trong Vĩnh An doanh, thành lập Thành Phòng doanh, sau này phụ trách việc phòng thủ thành trì, dưới sự chỉ huy của ngươi!”

Ánh mắt Lý Bắc Thần chuyển động, nhìn về phía ba người ngồi bên dưới, trầm tĩnh hạ lệnh.

“Vâng! Thiếu thành chủ!”

Mặc dù thắc mắc, nhưng Trương Hổ là một người lính, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức!

“Thiếu thành chủ, ngài làm vậy là có tính toán gì?”

Liễu Trường Thanh lại không có đắn đo đó, hắn nắm rất rõ rằng bên trong Vĩnh An doanh, những binh lính trên Thể Phách thất trọng chắc chắn không quá ba trăm người, chia ra như vậy, thực sự không cần thiết.

“Tương lai, Vĩnh An doanh sẽ là đội quân chủ lực của thành Vĩnh An ta, không có mệnh lệnh của ta, không được hành động.”

Ánh mắt nghiêm túc, Lý Bắc Thần trầm giọng nói.



Liễu Trường Thanh giật mình trong lòng, đột nhiên ngẩng đầu, từ những lời này, hắn có thể nghe ra được tham vọng giấu kín của Lý Bắc Thần!

Hắn nhìn chằm chằm vào Lý Bắc Thần, là tâm phúc của phụ thân Lý Bắc Thân, hắn trung thành và tận tâm với thành Vĩnh An, tuyệt đối không có dị tâm, dù có một chút lo lắng, nhưng hắn cũng chỉ gật nhẹ đầu, không nói thêm điều gì.

“Dán bố cáo, bắt đầu từ ngày hôm nay, thành Vĩnh An chiêu binh! Hễ là người có Thể Phách từ thất trọng trở lên, đều có thể vào Vĩnh An doanh, một tháng được nhận mười lượng bạc! Võ giả Thiên Nguyên, cảnh giới nhất trọng một tháng một trăm lượng, cảnh giới nhị trọng hai trăm lượng một tháng, cảnh giới tam trọng ba trăm lượng, cứ thế mà suy ra! Cao thủ Thần Phủ, gặp mặt thương lượng!”

Hắn nhìn ba người, sắc mặt thản nhiên, lại đưa ra một mệnh lệnh.

“Chuyện này...”

Ba người nhìn nhau, ai nấy đều có phần khá ngỡ ngàng, tiền lương như vậy, cao gấp đôi so với trước đây!

“Ngoài ta, tất cả võ giả gia nhập Vĩnh An doanh đều có cơ hội nhận được sự chỉ điểm của cường giả Tông Sư!”

Lý Bắc Thần lại nói, nói ra những lợi thế thực sự khi tuyển cao thủ.

Rất nhiều võ giả trên cảnh giới Thiên Nguyên sẽ không buông bỏ lòng tự tôn, tìm đến thế gia nương tựa chỉ đơn thuần vì tiền tài. Nhưng nếu có thể nhận được sự hướng dẫn của cường giả Tông Sư thì hoàn toàn khác, nhất định sẽ khiến nhiều võ giả, vô cùng hào hứng.

“Thiếu thành chủ, nếu đã như vậy, tại sao phải nâng cao hưởng? Có tướng quân Hoa Hùng tọa trấn, nhất định sẽ có không ít người hưởng ứng. Hơn nữa, lúc này Lý phủ ta cũng không còn dư nhiều tiền bạc, rất khó để duy trì nó trong một thời gian dài.”

Lâm Túc là đại tổng quản của Lý phủ, cùng với Liễu Trường Thanh, có thể nói là một người chủ nội, một người chủ ngoại, hắn biết rất rõ tình hình của Lý phủ.

“Không sao, hôm nay diệt bọn cướp, số ngân lượng cùng với vũ khí cộng lại vô cùng lớn, mấy vạn lượng bạc vẫn có, hơn thế, hưởng ngân đều trả vào cuối tháng, sao phải lo lắng?”

Lý Bắc Thần không hề để tâm, chỉ là tiền bạc, đương nhiên hắn có cách để kiếm được rất nhiều.

Dù ra sao, hắn cũng đến từ địa cầu trong thời đại bùng nổ thông tin, hiện tại đã là người thống trị một thành trì, quyền cao chức trọng, chỉ cần hắn có lòng, thu được tài phú là chuyện không khó.



“Vâng, Thiếu thành chủ.”

Thấy gương mặt Lý Bắc Thần bình thản, vô cùng tự tin, Lâm Túc cũng hơi yên tâm, dù sao trong khoảng thời gian này thực lực của thành Vĩnh An tăng lên rất nhiều, tất cả những điều này là do Thiếu thành chủ tạo nên!

“Ngoài ra, thông báo đến toàn bộ các thế lực khắp thành Vĩnh An, phải cử ít nhất một phần ba số tộc nhân Thể Phách từ thất trọng trở lên gia nhập Vĩnh An doanh! Người trái lệnh, trục xuất khỏi thành Vĩnh An! Đãi ngộ bình đẳng.”

Sự lãnh lùng lóe lên trong đôi mắt Lý Bắc Thần, hắn phải hoàn toàn kiểm soát thành Vĩnh An trong tay, những thế lực to to nhỏ nhỏ là những nhân tố bất ổn, phảỉ mạnh tay xử lý, quét sạch toàn thành!

“Vâng! Bây giờ thuộc hạ sẽ đi thông báo cho tất cả các bên.”

Liễu Trường Thanh ôm quyền, hành lễ thật sâu, hiện tại trong phủ có Tông Sư tọa trấn, tất cả thế lực ở thành Vĩnh An tự nhiên sẽ không thể gây ra bất kỳ sóng gió nào.

Ngày hôm sau, bên ngoài phủ thành chủ thành Vĩnh An, bảng thông cáo.

“Mau xem, mau xem, có thông cáo mới.”

Thấy một binh lính dán một thông cáo có con dấu thành chủ lên, những người ở quanh nhanh chóng sững sờ, rồi vội vàng tụ tập bao vây.

“Nhanh đọc đi, thông cáo gì thế?”

Có người không biết chữ, đã sốt ruột nói, không có chuyện gì lớn thì chắc chắn phủ thành chủ sẽ không dán thông cáo.

“Là thông cáo tuyển binh!”

Một nam tử trung niên ăn mặc như thư sinh hét to, tiếp đó không đợi mọi người hỏi, hắn đã nhanh chóng đọc to nội dung thông cáo.