Chương 5

Chương 5

Luisen trải bản đồ ra nhìn xung quanh. Lối vào khu rừng nằm ở gần cổng bắc của lâu đài . Anh ta lướt một ngón tay xuống dọc theo con đường trên bản đồ.

"Đây, con đường bên trái dẫn đến Dubless phải không?"

"Vâng đúng rồi."

Luisen chỉ vào chân đồi đối diện với Dubless, ở phía bên phải của khu rừng.

“Còn lối này nằm trong doanh trại của Carlton à?"

"Vâng đúng vậy. Đó là cổng trước của trận chiến. Nó ngược lại với đường đi của chúng ta. Chúng ta có thể thoát ra ngoài an toàn mà không bị kéo vào cuộc chiến ”.

“Vậy, chúng ta đi bên phải…”

“Không, không, phía bên trái. Chúng ta phải đi về phía bên trái mà? "

Ruger nhìn Luisen bằng ánh mắt bối rối.

"Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc à?!"

Tuy hơi lo lắng, nhưng anh vẫn cố giữ im lặng. Có chuyện quan trọng hơn lúc này. Tốt hơn hết là Ruger không nên biết sự thật này.

“Đi thôi. Chúng ta đi”

“Vâng! Ngài đã có một lựa chọn sáng suốt! Một quyết định tuyệt vời! Không hổ danh là công tước, thật dũng cảm và dứt khoát! ”

Ruger cảm thấy nhẹ nhõm. Ông vui mừng đưa cho Luisen một chiếc áo choàng đen. Luisen cau mày. Trước đây anh rất thích những lời xu nịnh như vậy, nhưng bây giờ anh lại cảm thấy tồi tệ.

Cảm giác không chân thành chăng? Anh không thể tin rằng mình đã từng thích thú với những lời khen lộ liễu, lố lăng như vậy.

Luisen chặn lại lời tâng bốc của Ruger .

"Được rồi, chúng ta cần đi ngay bây giờ."

Luisen cuộn chặt bản đồ.

“Uh? Thần có thể giữ bản đồ…. ” Ruger đề nghị.

"Không cần. Ta sẽ dẫn đường. Ngươi chỉ cần đi theo. ”

Ruger có vẻ bối rối - việc người hầu cầm bản đồ dẫn đường là điều đương nhiên. Tuy nhiên, anh ta cũng không nghĩ nhiều về điều đó nữa… Luisen vốn dĩ là một kẻ thất thường, và Ruger nghĩ rằng Luisen quá ngây thơ nên sẽ chẳng có âm mưu nào. Anh chưa bao giờ tưởng tượng sẽ có một kế hoạch nào khác ngoài việc đến Dubless.

“Dubless sẽ an toàn. Ở đó Carlton sẽ không thể theo chúng ta! ”

Ruger vui vẻ đi trước. Ngay cả khi Luisen dẫn đường, Ruger vẫn phải tìm nơi giấu ngựa và tiền.

Nhìn vào bóng lưng của Ruger, Luisen nghĩ: “Xin lỗi vì đã nói dối , Ruger. Nhưng, lần này ngươi sẽ không phải chết vì ta nữa. Tốt nhất là như vậy. "

Tất nhiên, Luisen không có ý định đến Dubless. Tại sao anh ta lại bỏ trốn trong khi đó là điều anh ta hối hận nhất? Anh ta không thông minh lắm, nhưng anh ta không ngu ngốc đến mức bước vào địa ngục một lần nữa.

****

Họ cùng nhau đi vào khu rừng.. Trong đêm tối tĩnh mịch, khu rừng như một con quái vật khổng lồ . Trước mắt chỉ toàn là bóng đêm vô tận. Từ phía sau, những âm thanh của trận chiến vọng lại; phía trước lại là tiếng dế râm ran. Trái ngược lại với không gian ồn ào thì Luisen im lặng đến lạ..

Người ta thường nói khu rừng vào ban đêm rất nguy hiểm. Hơn nữa, Luisen sợ rừng. Anh ta đã từng vào rừng kiếm thức ăn sau khi bị đuổi ra khỏi thành phố.

Mỗi lần vào rừng là một cuộc đấu tranh với cái chết. Những loài động vật hoang dã hung dữ như thế nào… và số lượng chúng đông như thế nào… Những cái bẫy được dựng lên để săn chúng cũng vô cùng nguy hiểm. Có lần anh suýt bị mất một bàn chân vì những cái bẫy săn thú đó. Thậm chí có lần vừa mù vừa đói anh còn phải ăn cả cóc

Nhưng cuối cùng anh vẫn còn sống.

Ngay từ khi còn nhỏ,Luisen đã được bảo bọc vì cơ thể vốn yếu đuối , nhưng thực anh ấy vẫn có thể cứng rắn và mạnh mẽ..

“Eugh…” Luisen đã cố gắng tự trấn an mình bằng những câu chuyện bình thường khác nhưng không có hiệu quả. .

"Có cảm giác như thần chết đang đến ..."

Theo truyền thuyết, sâu trong khu rừng, nơi ánh trăng không thể xuyên qua, có một thần chết không đầu đi lang thang. Hắn ta từng là hiệp sĩ danh giá nhất, nhưng dần trở nên sa đọa. Hắn ta phản bội chủ nhân của mình và vi phạm lời thề của các hiệp sĩ thiêng liêng. Người ta cho rằng hắn ta đã bị tử hình, treo cổ trên tường của lâu đài và bị chôn sâu trong rừng. Và lịnh hồn anh ta sẽ đi lang thang trong rừng để bắt những kẻ có tội.

Những ngày tháng lang thang trong rừng trước đây, Luisen luôn nơm nớp lo sợ, sợ nghe thấy tiếng vó ngựa. Thần chết sẽ xuất hiện trước mắt anh ta, sứ giả của địa ngục sẽ đến trừng phạt anh ta.

Luisen không dám nghỉ ngơi.

Mọi người nói rằng nếu bị bắt, cơ thể anh ta sẽ bị xé toạc và vứt rải rác trên cánh đồng và linh hồn của anh ta bị giam giữ và dày vò mãi mãi. Như có âm thanh ở bên tai Luisen “chạy đi, chạy đi thật xa”.

Luisen sợ hãi. Dù không có truyền thuyết đó,Luisen vẫn cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình. Gió thổi qua cổ lạnh như lưỡi dao.

"Không không không. Không có chuyện thần chết tồn tại trên đời này. "

Tất nhiên, thần chết chỉ là một sinh vật hư cấu. Thần chết đuổi theo Luisen dai dẳng trước đây chỉ là một trong rất nhiều ảo tưởng mà ý thức của Luisen đã tạo ra. Sau khi gặp vị thần một tay và nhìn nhận lại những sai lầm của chính mình, thần chết cũng đã biến mất.

Nhìn lại, Luisen chỉ thấy khuôn mặt trống rỗng của Ruger. Chỉ có hai người, Luissen và Ruger…

“Đúng vậy Nó chỉ là một ảo ảnh. "

Sau một hồi đấu tranh tâm lý thì Luisen trút bỏ nỗi sợ và bước vào rừng.

*****

Luisen và Ruger lặng lẽ bước đi. Khi họ đi, con đường càng đi càng hẹp, cây cỏ mọc ngang đầu gối rậm um tùm.. Những cây cổ thụ lâu năm rậm rạp, tán lá xòe ra che lấp những khoảng trống.. Những tán cây che lấp đi anh trăng chiếu xuống họ.

"À, ta nghĩ có thứ gì đó ở phía trước."

Luisen từng bước tiến về phía trước, mặc dù trong tâm anh thấy sợ muốn khóc. Ngọn đèn trong tay anh khá nhỏ nên chỉ soi sáng được một chút dưới chân anh. Một cơn gió bất chợt làm rung chuyển những tán lá. Luisen khom vai kinh hãi.

"Ugh ... Làm ta sợ gần chết."

Luisen vẫn bước về phía trước nhưng trong lòng vẫn thấy sợ hãi.. Anh ta liếc nhìn Ruger nhưng chỉ thấy Ruger im lặng đi theo mà không nói một lời. Nêu nói một vài chuyện linh tinh sẽ đỡ thấy sợ hơn.

“Công tước”

“Hả? Ừm.....sao?”

“Ngài có chắc là đang đi đúng đường không vậy?”

“Đúng vậy, chúng ta đang ở nơi mà chúng ta nên ở.”

Luisen né tránh câu hỏi của Ruger. Dường như Ruger cũng không phải người gốc Anies. Anh sinh ra và lớn lên ở hoàng thành cho đến khi theo Luisen đến đây. Có lẽ anh ấy sẽ không hiểu rõ đường đi chăng?

Tuy nhiên, Ruger đột ngột dừng lại.

"Tại sao ngài lại nói dối?"

Trước câu hỏi bất ngờ của anh, Luisen hoảng loạn!! Bình thường Ruger có vẻ vụng về nhưng lúc này lại đột nhiên sáng suốt như vậy! Ruger nhìn Luisen với vẻ mặt nghiêm túc… đủ để khiến Luisen tự hỏi liệu đây có phải là người vừa cầu xin anh bỏ trốn không .

"Ngài đang đi theo hướng ngược lại."

“K..không, ta ....không?” Luisen lắp bắp. Chết tiệt. Anh thầm than về kỹ năng diễn xuất tệ hại của mình.

“Đúng như những gì thần nghĩ,” Ruger nói. “Thần đã nghĩ có điều gì đó kỳ lạ. Công tước bình thường hèn nhát giờ lại cầm đèn dẫn đường? Con đường gập ghềnh, vậy mà ngài chưa một lần than vãn? Chắc hẳn ngài đang có một kế hoạch khác ”.

“Đó là…”

“Tại sao chúng ta lại tới doanh trại của Carlton? Ngài muốn chết à?"

“Chúng ta sẽ không chết! Tại sao ta lại chết? "

“Vậy thì rốt cục ngài đang làm gì vậy? Ngài định đầu hàng và xin chúng tha mạng ư? ”

“……” Sự im lặng của Luisen khẳng định tất cả .

"Ngài đang thực sự nghiêm túc sao? Ngài điên rồi” Ruger không thể tin được những gì mình nghe thấy.

“Ừ… Ta đoán là ta điên rồi. Sẽ thế nào nếu ta đưa đầu mình vào miệng sư tử, hah."

“Điên thật, hoàn toàn điên.Thảo nào ngài lại ngoan ngoãn bỏ bỏ trốn. Chết tiệt."

“Xin lỗi vì đã lừa ngươi… nhưng đừng lo. Ta có cách."

“Ngài đã nghĩ ra ý tưởng gì đó ư? Từ trước đến giờ ngài vẫn sống mà không cần suy nghĩ! ”

“… Ừm.....một chút.”

Đó là một nhận xét thiếu tôn trọng, nhưng Luisen không thể bác bỏ nó. Ruger là người đã ở bên cạnh anh ta từ những ngày tháng ăn chơi vô dụng trước đây. Hơn nữa, Ruger là người đã chết trong khi giúp Luisen trốn thoát… Anh ta không có tư cách để quát mắng Ruger.

“Không sao.. Để ngài dẫn đường là thần sai. Ít nhất bây giờ chúng ta hãy quay lại và tiếp tục bỏ trốn. "

“Không, ta phải gặp Carlton. Nếu ngươi muốn đến Dubless, ta sẽ đưa ngươi bản đồ. Ngươi có thể tự đi ”.

“Thần không thể làm vậy! Làm sao thần có thể để công tước một mình? Ngài phải đi với thần ”.

“Ngượi có thể đi một mình”.

Ruger rất trung thành nhưng Luisen vẫn kiên định..

"Nếu ngài không chịu đi cùng thần, thần đành phải ép buộc." Ruger nhích lại gần, cuộn chặt nắm đấm. Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để sử dụng vũ lực nếu Luisen không nghe theo.

“Này! Đây là một cuộc binh biến! ”

Luisen lùi lại.

“Không thể nào khác được. Nếu ta cùng ngươi trở về Dubless, chúng ta cũng sẽ chết. Bình tĩnh! Đừng sợ… Hãy tin ta?”

“Thần thà tin Fuzzy hơn là tin ngài!”

“Này! Fuzzy là con chó của ta. Ngươi quá đáng rồi đó. Từ khi nào ngươi lại trở nên không lễ phép như vậy hả? ”

Có vẻ như không thể thuyết phục được Ruger. Luisen quyết định trong tích tắc, anh ném bản đồ và đèn vào tay Ruger. Ruger chưa kịp phản ứng thì Luisen đã quay đầu bỏ chạy.

“Xin lỗi”