Chương 32

Giản Ngưng rũ mắt nhìn về phía bàn tay mảnh khảnh chỗ cổ tay cô, sau đó chậm rãi nhìn về phía chủ nhân bàn tay kia, Tư Gia Kỳ hơi hoảng loạn, ánh mắt đã không còn cao ngạo như lúc đầu, ánh mắt tràn ngập cầu xin.

“Giản tiểu thư, Hoắc Thần vì cô làm nhiều như vậy, tôi tin rằng anh ta nhất định là yêu cô. Từ trước đến nay cô cũng bằng lòng giấu ở sau lưng anh ta, không phải cô cũng yêu anh ta sao?” Tư Gia Kỳ nháy một đôi mắt ngập nước, ngữ khí dịu dàng hơn rất nhiều.

Giản Ngưng yên lặng không nói, cô không biết mục đích Tư Gia Kỳ kêu cô tới là gì, ngả bài? Tra hỏi? Nhưng lại đều không giống.

Giản Ngưng không nói một câu, làm Tư Gia Kỳ hoàn toàn rối loạn, cô đứng đối diện Giản Ngưng, hít một hơi thật sâu, “Giản tiểu thư, cô chẳng lẽ không muốn cùng Hoắc Thần quang minh chính đại ở bên nhau sao?”

“Không muốn, Tư tiểu thư có lẽ đã hiểu lầm rồi.” Giản Ngưng nói nhẹ nhàng bâng quơ.

“Quan hệ không thể gặp người như vậy, cô cảm thấy cô có thể duy trì cả đời sao?”

Tư Gia Kỳ thuận thế ép hỏi, nhưng ở Giản Ngưng xem ra, này có lẽ là Tư Gia Kỳ đang đặt bẫy làm cô thừa nhận quan hệ cùng Hoắc Thần, cô vẫn yên lặng như cũ.

Giản Ngưng thái độ hờ hững, làm Tư Gia Kỳ rất là bực bội, “Nếu như tôi đem tư liệu này công khai cho truyền thông, cô sẽ chết rất thảm!”

Nhìn Tư Gia Kỳ nghiến răng nghiến lợi, Giản Ngưng nhàn nhạt nói một câu, “Không nói đến độ đáng tin của những tư liệu này, liền tính công khai ra ngoài, Tư tiểu thư giống như mới là kẻ thứ ba đi?”

“Cô!” Tư Gia Kỳ bị cô làm nghẹn họng.

Giản Ngưng chấm dứt đoạn đối thoại, “Nếu Tư tiểu thư không tin, cô có thể cầm những tư liệu đi hỏi Hoắc tổng.”

Giản Ngưng dứt lời, đẩy ra tay của Tư Gia Kỳ, không quay đầu lại lập tức rời đi.

Nhìn bóng dáng Giản Ngưng rời đi, Tư Gia Kỳ tức giận nhỏ giọng lẩm bẩm, “Nếu Hoắc Thần dễ nói chuyện như vậy, tôi còn cần phải tìm cô sao?”

Nhưng mà làm Tư Gia Kỳ không có đoán được chính là, Giản Ngưng cùng Hoắc Thần thế nhưng là cùng một loại người, bộ dáng đều là nước lửa không xâm, thủ đoạn bình thường thật đúng là không uy hϊếp được bọn họ, cũng khó trách hai người sẽ là một đôi.

***

Sau khi trở về, Giản Ngưng nhanh chóng vùi đầu tiếp tục công tác, Tư Gia Kỳ cũng không có thực hiện những gì cô uy hϊếp, truyền thông gió êm sóng lặng, càng là như vậy, Giản Ngưng liền càng thêm nghi ngờ độ đáng tin của những tư liệu đó, theo như lời nói của Tư Gia Kỳ, mấy năm nay Hoắc Thần vẫn luôn ở phía sau màn nâng đỡ cô, trước kia bọn họ vốn không quen biết, sao có thể như vậy đâu?

Qua mấy ngày, khi Giản Ngưng đã dần dần quên đi chuyện này, trên đường đi đến đài truyền hình, di động của cô đột nhiên vang không ngừng, liên tiếp mấy cuộc điện thoại, cô mới biết được cô lại một lần nữa lên đầu đề, nhưng lúc này đây cũng không phải chuyện gì đáng tự hào.

Mấy ngày trước cô cùng Tư Gia Kỳ gặp mặt thế nhưng bị người chụp lén, người đăng bài thông qua mấy tấm ảnh chụp nói hưu nói vượn, nói Giản Ngưng là kẻ thứ ba, Tư Gia Kỳ lấy thân phận vị hôn thê của Hoắc Thần cùng Giản Ngưng đàm phán, hy vọng cô buông tay, Giản Ngưng không những cự tuyệt yêu cầu của Tư Gia Kỳ, còn kiêu căng rời đi, một chút cũng không nể mặt con gái vua sòng bạc.

Nhìn tấm ảnh trên trang bìa, Tư Gia Kỳ nắm chặt cổ tay Giản Ngưng, ánh mắt nhu nhược đáng thương, trong mắt những người không biết chân tướng, quả thực rất dễ hiểu lầm.

Trong lúc nhất thời, dư luận trên mạng tràn ngập nghi ngờ, trong thời gian ngắn hình tượng của Giản Ngưng liền bị sụp đổ.

Giản Ngưng tắt đi di động, khẽ cắn môi, trong lòng suy nghĩ, là ai? Ai ở trong tối hãm hại cô?