Chương 30

QUYỂN II: MỘNG XUÂN

Editor: Hye Jin

Chỉ là thời gian rất lâu, “mơ trong mơ” vẫn không tiến triển chút nào, bây giờ cô thiếu linh lực, cô không còn cách nào đành chuyển mắt sang tin nhắn mộng xuân kia.

Mộng xuân không đơn giản chỉ đơn giản như hai chữ “mộng xuân” mà nó còn mang nhiều ý nghĩa sau nữa.

Đối với người nằm mộng, nó có thể là ác mộng. Nhưng đối với người giải mộng thì có thể là một giấc mộng xuân.

Giấc mơ trong tin ngắn mặt ngoài nó là một giấc mơ bình thường nhưng trên thực tế thì là mộng xuân.

Cơ Thập Nhất tuy muốn lấy linh lực thông qua giải mộng nhưng cũng thể không tùy tiện được, cô nhắn tin cho người gửi tin nhắn cho cô, người đó gọi là Nhã Nhã: “Cô có xác định là muốn biết kết quả không? Có thể sẽ khiến cô không thể tiếp thu được đấy.”

Nhã Nhã: “Làm sao vậy? Không sao, cô nói đi, có gì mà không thể tiếp thu được.”

Nếu cô ấy đã nói thế thì cô cũng không giấu giếm nữa.

Thật ra bị bạn thân “thiết kế” một cái bẫy như vậy là một chuyện rất rất là quá đáng, cô khá là áy náy.

Giọng điệu và dáng vẻ không thèm để ý gì hiển nhiên là không biết tình huống, Cơ Thập Nhất trước tiên sửa sang lại dòng suy nghĩ.

Mở đầu của giấc mơ này rất yên bình.

[Ở trong mơ, Nhã Nhã chuẩn bị du xuân ở ngoại ô, trên đường đi cô ấy gặp được một người đàn ông xa lạ cùng đi du xuân, hai người nói chuyện với nhau vô cùng vui vẻ.

Phong cảnh ngoại ô rất tuyệt vời, lại có người đi chung, Nhã Nhã bất giác mà trì hoãn việc trở về, nhưng người đàn ông đó lại trở về trước, cùng Nhã Nhã nói lời tạm biệt.

Chẳng qua cô ta không đoán được đối phương hôn môi tạm biệt.

Chờ cô ấy đang đỏ bừng mặt lấy lại tinh thần, người đàn ông xa lạ kia đã sớm rời khỏi.

Nhã Nhã chưa kịp làm gì thì bầu trời đầy nắng chợt chuyển sang mưa to, cô ấy đang cuống quýt liền thấy có một nông trại cách đó không xa, vì thế trốn vào bên trong.



Bên trong nông trại tối đen, cái gì cũng không thấy rõ, cô ấy mở túi lấy đèn pin ra, chờ đợi cơn mưa này tạnh.]

[Không biết qua bao lâu, cuối cùng mưa cũng tạnh, Nhã Nhã cũng yên tâm, lựa chọn về nhà.

Trên đường về nhà, cô ấy nhìn thấy một rừng táo, táo chín đỏ rực treo đầy cành, nhìn khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Về đến nhà, cô ấy kiểm tra lại hành lý, phát hiện trong túi không thấy một cái bút.

Chiếc bút ấy là của bạn thân của cô ấy, hai người thường xuyên dùng chung đồ, cây bút đó cô ấy vẫn luôn đặt ở trong túi, tự mình hỏi mình nhớ lại một chút, cô ấy phỏng đoán là làm rơi ở nông trại kia, giá trị không cao nên cô ấy cũng bỏ qua.]

Cơ Thập Nhất không trả lời Nhã Nhã ngay mà là xem đi xem lại tin nhắn một lúc, xác nhận đủ thông tin để giải mộng, sau đó mới nắm chặt ngọc cổ.

Cô giải được giấc mơ này, nhưng linh lực nhắc nhở sẽ chuẩn xác hơn.

Đôi mắt chìm vào bóng tối quen thuộc, cô chờ một lát thì thấy hình ảnh mà linh lực nhắc nhở.

Hai cô gái khoác tay nhau, cười rạng rỡ lộ má lúm đồng tiền, trừ cái này ra xuất hiện hư ảnh của một người đàn ông nhưng chỉ là thoáng qua.

Ý thức dần dần bị kéo đi, Cơ Thập Nhất chớp mắt, nhìn điện thoại, cẩn thận tự hỏi nội dung của hình ảnh nhắc nhở.

Giống như đáp án mà cô giải ra, đối với thân phận cũng chính xác, cô lật xem một cuốn sách về giải mộng mấy hôm trước mua, nhìn một trang sách, tâm trạng hơi trầm trọng.

Cộng thêm linh lực nhắc nhở, ý nghĩa giấc mơ đã rõ ràng.

Cô không biết nên nói như thế nào, nếu nói ra, cô sợ cô gái này sẽ không tiếp thu được sự thật quá tàn nhẫn như thế này…

Cơ Thập Nhất gửi tin nhắn: “Giấc mơ của cô là mộng xuân, nhưng kết quả có khả năng có quan hệ đến bạn thân của cô.”

Nhã Nhã trả lời rất nhanh: “Cô không phải nói bừa chứ, sao có thể là mộng xuân? Không phải chỉ là cuối cùng chia tay hôn môi một cái thôi, tôi lại không mơ thấy bạn thân của tôi.

Cơ Thập Nhất cũng không trách cô ấy mà dò hỏi: “Cô có một người bạn tốt, cô bạn ấy còn có một người bạn trai, đúng không?

Weibo bên kia – Trương Nhã lắp bắp kinh hãi.

Đúng là cô có một người bạn tốt, đã quen biết nhau rất lâu, hai người cái gì cũng nói với đối phương, hơn nữa đầu năm nay bạn tốt mới có bạn trai.



Tài khoản này là tài khoản nhỏ của cô, hôm nay thấy hot search, thuận tay nhấn vào, mà cô lại nhớ rõ giấc mơ này, sự tò mò không biết từ đâu đến làm cô gửi tin nhắn đi.

Nói thật, giấc mơ này khiến cô cũng cảm thấy là lạ, tạm thời cô không hề muốn yêu đương, thế nhưng lại mơ thấy mình hôn môi một người xa lạ.

Nhưng cô vô cùng xác định, Cơ Thập Nhất, nghệ sĩ của Hoàng Thiên này không quen biết mình.

Nghĩ đến đây, cô thở phào nhẹ nhõm, tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao cô biết?”

Đợi một lát, một tin nhắn thoại được gửi đến.

Thấy tin kéo dài mấy chục giây, Trương Nhã đột nhiên hơi sợ hãi, có cảm giác muốn lui bước, nhưng lại cảm thấy mình quá nhạy cảm, duỗi tay click mở.

“Giấc mơ của cô đang là mùa xuân, ngụ ý cô đang rất vui vẻ, tinh thần phơi phới như mùa xuân, chứng tỏ tâm trạng cô rất tốt, nhưng những thứ phát sinh đằng sau đều ngược lại, tất nhiên nó có vấn đề. Theo ý cô, hôn môi có thể là vì cô muốn yêu đương, trên thực tế, đây đại biểu cho việc cô bị rơi vào cái bẫy của người khác, tôi muốn hỏi một chút, giấc mơ này cô đã mơ cách đây bao nhiêu ngày?”

Cơ Thập Nhất lẳng lặng chờ đối phương hồi âm.

Cô muốn biết đây có phải là một giấc mơ dự báo trước về tương lai không, nếu đúng thì quá tốt rồi, nếu đã phát sinh…

Nhã Nhã chậm rì rì trả lời:” Hơn một tháng trước.”

Một tháng…

Giấc mơ dự báo trước rất ít xuất hiện trước thời gian dài như vậy, Cơ Thập Nhất suy đoán chỉ sợ chuyện này đã xảy ra rồi.

“Sở dĩ nói giấc mơ của cô không thuộc về mộng xuân không phải vì cô hôn môi người khác, mà từ một khắc khi mà cô bước vào trong nông trại kia.”

Cơ Thập Nhất chưa từng tiếp xúc với mộng xuân, nhưng ở Mộng Cảnh đại lục cô nhìn thấy rất nhiều ví dụ hiện thực, ba của cô từng giải quyết một vụ, cô có ở bên chứng kiến qua.

“Ở trong mơ, cửa của nông trại đại diện cho bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ, bút đại diện cho bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam, kết hợp hai cái có nghĩa là chuyện phòng the, nên tôi mới nói là mộng xuân.”

“Nhưng kỳ quặc ở chỗ, cô ở trong nông trại, tối đen như mực, cái gì cũng không thấy, đến chuyện rơi cây bút kia cũng không biết, chỉ có một nguyên nhân.”

Đó là bản thân cô ấy cũng không hề biết đã phát sinh chuyện đó.