Chương 1.3

Hứa Dương còn sợ mình nghe nhầm, nghiêm túc mà nhìn anh. Chu Tiến nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt cô, anh nâng hai má Hứa Dương lên, bốn mắt nhìn nhau, nhẹ giọng gọi tên cô:

“Hứa Dương”

“Đêm nay tôi biến em trở thành người phụ nữ của tôi nhé, được không?!”

Chu Tiến vuốt ve eo nhỏ của cô, cúi đầu vào cổ cô, tham lam mà hít lấy mùi hương trên người cô. Giọng anh cũng khàn đi, “Tôi cho em cơ hội cuối cùng, nếu bây giờ em không đẩy tôi ra thì một lát, dù cho em khóc khàn cả giọng tôi cũng sẽ không buông em ra đâu.”

Trong lòng Hứa Dương bây giờ như ngàn con nai đang chạy loạn, trong đầu cô chỉ lặp đi lặp lại lời nói của anh, anh ấy muốn mình, anh ấy muốn mình. Cứ như sợ anh đổi ý, Hứa Dương quàng hai tay ôm lấy cổ Chu Tiến, hôn nhẹ lên môi anh, “Thầy Chu, em thích lắm!”

Chu Tiến cứ như được giải phong ấn, nhanh chóng hôn cô. Môi Hứa Dương thật mềm, thật ngọt, anh kiên nhẫn mà mυ"ŧ từng chút từng chút. Cả người Hứa Dương run rẩy, cô được anh ôm trọn vào lòng, ngửi thấy mùi của anh, cô chà xác đùi mình nhỏ giọng gọi, “Thầy Chu … ưm”

“Ngoan, gọi tên anh.”

“Ưm…Chu Tiến, em nóng quá”

Để Hứa Dương nằm trên giường, nhìn đôi môi hé mở của cô, hai người lại tiếp tục cuốn lấy nhau. “Ưm, Chu Tiến…” Cô cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ nóng hổi dưới kia, hai tay ôm lấy đầu anh triền miên hôn nhau.

“Anh đã luôn muốn làm chuyện này với em”

Chu Tiến nhanh chóng kéo dây váy cô xuống, để lộ xương quai xanh tinh xảo cùng áσ ɭóŧ trắng tinh. Anh hít lấy mùi cơ thể cô, đầu chôn sâu vào khe ngực, “Em thật sự…rất xinh đẹp, Hứa Dương”

Bàn tay to lớn của Chu Tiến bắt đầu xoa bóp cặρ √υ", nhìn gương mặt kiềm nén của cô, anh nhịn không được lại hôn lên môi cô, môi lại bị anh mυ"ŧ lấy, “Đừng căng thẳng, để anh thương em.”

Váy cô bị tụt đến eo, thấy anh nhìn chằm chằm vào ngực mình, Hứa Dương có chút ngượng ngùng, tuy bình thường cô rất tự tin vào kích cỡ của mình, nhưng trước mặt Chu Tiến, cô lại sợ anh không thích, cô lấy tay che lại, “Em ngượng lắm.”

“Đẹp lắm”

“Em không cần phải xấu hổ đâu.”

Chu Tiến hôn lên bụng cô, xoa nhẹ bàn tay đang che cảnh xuân kia, liếʍ mυ"ŧ ngón tay cô. Hứa Dương nhìn thấy anh như vậy, mặt càng đỏ lên. Anh nhẹ nhàng lật ngang người cô lại, cởi móc áo ngực. nhẹ nhàng hôn lên trán cô như trấn an, rồi từ từ kéo chiếc áσ ɭóŧ vướng víu kia đi. Nhìn bộ ngực trắng hồng lộ ra, hô hấp của Chu Tiến trở nên gấp gáp. “Thật đẹp.” anh xoa nhẹ chúng, sự mềm mại này khiến Chu Tiến như muốn phát điên. Anh đưa lưỡi liếʍ đầṳ ѵú, sự ẩm ướt từ đầu lưỡi khiến Hứa Dương giật nảy người, “Ưm…”

Chu Tiến rất nghiêm túc mà thưởng thức vυ" cô, hai tay anh bóp cả hai bên, đầu lưỡi anh liếʍ quanh đầṳ ѵú, khi lại cắn nhẹ lên đầu ti, hết vυ" bên trái lại đến bên phải. Hứa Dương căn bản không chịu nỗi, ngón tay cô đan vào tóc anh, ngửa đầu rêи ɾỉ, “Ưm…a…Chu Tiến…ưm”

Chẳng mấy chốc, chiếc váy trên người cô đã được cởi bỏ hoàn toàn, Chu Tiến nằm bên cạnh cô, say mê mυ"ŧ lấy mυ"ŧ để cặρ √υ" to, bàn tay nhẹ nhàng xoa bụng cô, lần là đến giữa hai chân.

“Ưm…anh…”

“Nó nóng lắm rồi này.” Miệng Chu Tiến vẫn không rời khỏi ngực Hứa Dương, nhưng tay anh nhanh chóng cởϊ qυầи lót cô ra. Anh cúi người nhìn vào giữa hai chân cô, “Ngoan, cho anh xem nào.”

“Để anh làm sạch nơi này cho em.” Chu Tiến hôn lên đùi trong

“Đừng mà, không cần liếʍ nơi đó…”

“Ưm…anh…đừng mà em còn chưa tắm.”

“Anh không để ý đâu.”

“Ưm…đừng…bẩn lắm”

“Nó có mùi thơm lắm…”

Ngón tay Chu Tiến đút vào bên trong, nhìn cái miệng nhỏ đang rỉ nước, nhẹ nhàng cắn nhẹ lên hộŧ ɭε, “Em muốn tắm cũng được…Một lát chúng ta cùng nhau tắm.”