Chương 22: Lễ Ăn Hỏi Và Đồ Cưới (2)

Giang Phong nói:

"Cháu vẫn chưa bàn về chuyện lễ ăn hỏi với chú Trương, nhưng mà một lát nữa, khi đi về cùng với mấy người chú Trương, cháu sẽ nói với bọn họ về vấn đề này, cho nên bây giờ chú Lý có thể nói trước một chút cho cháu nghe."

Lý Minh Thành nói:

"Vậy thì 380.000 tệ đi, nếu như bên phía Trương gia không hài lòng, thì chúng ta có thể bàn lại."

Giang Phong giơ ngón tay cái lên khen:

"Chú Lý thật là hào phóng, cấp bậc của lễ ăn hỏi này chắc chắn là đứng đầu trấn Thanh Hà chúng ta, cháu tin chắc rằng Trương gia sẽ hài lòng, chú Lý cứ chờ tin tức tốt từ cháu đi!"

"Vậy thì phải làm phiền Giang đại sư rồi!"

"Chú Lý không cần phải khách sáo, đây là bổn phận của cháu."

...

Lúc đi là Trương Cẩm Tùng lái xe, Giang Phong ngồi ở ghế phó lái, mẹ Trương và hai chị em Trương Thu Lan ngồi ở ghế sau.

Lúc về đổi sang mẹ Trương lái xe, Trương Thu Lan ngồi ở ghế phó lái, Giang Phong và cha con Trương Cẩm Tùng ngồi ở ghế sau.

Sau khi rời khỏi thôn Sa Bá, Giang Phong lập tức cười hỏi:

"Chú Trương, dì Trương, bên phía Lý gia hoàn toàn không có ý kiến gì về mối hôn sự này cả, không biết bên phía mọi người có ý kiến gì không?"

Trương Cẩm Tùng nói:

"Trương gia chúng ta cũng không có ý kiến gì cả, mọi người đều tin tưởng ánh mắt nhìn người của Giang đại sư."



Mẹ Trương cũng nói:

"Lý gia thật sự rất có thành ý, tính tình của chị sui cũng khá tốt, Thu Lan nhà tôi gả qua bên đó có lẽ sẽ không xuất hiện tình huống bất hòa giữa mẹ chồng nàng dâu."

Giang Phong nói:

"Về chuyện này thì dì Trương cứ yên tâm, nếu như chị Lan gả vào nhà Lý gia, thì không chỉ vợ chồng ân ái, mà còn sống chung rất tốt với gia đình bên chồng."

Vợ chồng Trương Cẩm Tùng nghe thấy thế thì liên tục gật đầu, trong lòng ngày càng hài lòng với mối hôn sự này của con gái!

Còn về phần Trương Thu Lan, sau khi nghe xong cô cực kỳ vui mừng, nếu như lời này là do một bà mối bình thường nói, thì cô cũng chỉ coi đó là những lời chúc phúc cho mối nhân duyên này mà thôi, nhưng nếu đổi lại thành Giang đại sư, thì phân lượng của câu nói kia liền khác.

Trương Thu Lan vừa nghĩ tới việc sau khi kết hôn vợ chồng sẽ ân ái, còn có thể ở chung hòa thuận lợi gia đình nhà chồng thì liền mừng thầm trong lòng.

"Nếu như hai nhà đều đồng ý mối hôn sự này, vậy thì tiếp theo chúng ta sẽ nói tới chuyện cưới gả. Cháu muốn hỏi chú Trương, dì Trương một điều, hai người có yêu cầu gì về phương diện lễ ăn hỏi hay không?"

Trương Cẩm Tùng lắc đầu, nói:

"Chúng tôi không có yêu cầu gì với lễ ăn hỏi cả, dù sao thì chúng tôi đang gả con gái chứ đâu phải bán nó. Về lễ ăn hỏi này, Lý gia cứ xem rồi đưa ra một con số cát tường là được."

Giang Phong nói:

"Chú Trương nói hay lắm, những cha mẹ sống chết níu lấy lễ ăn hỏi không chịu buông kia có khác gì đang bán con gái không cơ chứ. Cha mẹ thật sự quan tâm tới con gái, thì chỉ cần nhìn thấy con gái mình hạnh phúc là được rồi, lễ ăn hỏi bao nhiêu chỉ là thứ yếu mà thôi."

Trương Cẩm Tùng đồng tình, ông gật đầu liên tục, hiển nhiên lời này rất đúng với ý của ông.

Giang Phong nói:

"Chú Trương, cháu đã hỏi Lý gia về việc này trước đó rồi, Lý gia nói là có thể thương lượng về tiền dẫn cưới, nếu như không cần thì theo ý Lý gia số tiền trong lễ ăn hỏi sẽ là 380.000 tệ."



Vợ chồng Trương Cẩm Tùng âm thầm gật đầu, mặc dù bọn họ rất xem trọng hạnh phúc của con gái mình, cũng không yêu cầu gì quá cao đối với lễ ăn hỏi, nhưng không thể phủ định một điều rằng, số tiền trong lễ ăn hỏi thể hiện trình độ coi trọng của nhà trai đối với nhà gái.

Lý gia vừa mới mở miệng liền quyết định số tiền trong lễ ăn hỏi là 380.000 tệ, đây cũng là lễ ăn hỏi có cấp bậc cao nhất ở huyện Bách Lương này, vậy mà Lý gia còn nói rằng có thể thương lượng lại số tiền này, điều này chứng minh một chuyện, nếu như Trương gia bọn họ có yêu cầu gì, thì Lý gia vẫn có thể đưa ra số tiền cao hơn.

Điều này hoàn toàn cho thấy rằng Lý gia rất coi trọng con gái nhà bọn họ, sui gia như này đúng là rất khó tìm được, khi gả con gái đi, thân là cha mẹ như bọn họ cũng có thể yên tâm.

Trương Thu Lan nghe xong liền cực kỳ vui vẻ, cô đã 28 tuổi rồi, chẳng còn là một cô bé không hiểu gì cả nữa, cho nên đương nhiên hiểu được việc Lý gia đưa 380.000 trong lễ hỏi đại biểu cho chuyện gì.

"Vậy thì cứ theo như ý của Lý gia đi, tiền dẫn cưới quyết định là 380.000 tệ!"

Trương Cẩm Tùng gật nhẹ một cái, sau đó hỏi:

"Giang đại sư, không biết cậu có kiến nghị gì về phương diện đồ cưới hay không?"

Giang Phong suy nghĩ một chút rồi nói:

"Đồ cưới nên cố gắng lựa chọn những món đồ thực dụng, tốt nhất nên là những món đồ mà chị Lan cần dùng đến. Theo cháu thấy thì của hồi môn là một chiếc xe là được, đây cũng là một trong những của hồi môn thường hay thấy nhất hiện nay."

Trương Cẩm Tùng ừ một tiếng, nói:

"Vậy được, Trương gia chúng tôi sẽ chuẩn bị một chiếc xe có giá trị xấp xỉ 300.000 tệ, ngoài ra còn có một vài món khác xem rồi đặt, Giang đại sư thấy thế được không?"

Giang Phong nghe xong liền tán thưởng, đồ cưới này cũng nằm trong cấp bậc tối cao ở trấn Thanh Hà,

Từ tiền dẫn cưới và đồ cưới có thể thấy được rằng, Lý gia và Trương gia đều cực kỳ hài lòng với mối hôn sự này.

------

Dịch: MBMH Translate