Chương 5: Anh ??

"Mẹ kiếp"

Giang Y Linh chửi thề, cô trở nhà một cách vội vã, cô thề với trời từ nay trước khi ra khỏi nhà sẽ mở lịch xem hoàng lịch trước.

Không thể ngờ được, khi tìm được thẻ xe bus thì phát hiện điện thoại không mang bên mình và trớ trêu hơn nữa là thẻ xe của cô đã hết tiền mà tiền mặt lại không mang, nếu có điện thoại thì cô có thể thanh toán bằng thẻ ATM nhưng điện thoại cũng quên.. thế là sao hả trời!!!

Cô nghĩ dù sao con bé Mạc Tử cũng biết phân biệt trái phải, cô đang vội đi làm thì nó cũng buông tha cho cô. Nghĩ vậy rồi cắm đầu vào nhà. Nếu tìm xong sớm sớm có khi cô kịp chuyến xe tiếp theo.

Khi bước vào nhà, Y Linh cảm nhận được sự lạnh lẽo trong không khí, cô thầm nghĩ "còn chưa đến mùa thu sao mà lạnh dữ vậy". Đứng trước của nhà thấy Mạc Tử đang đứng một cách nghiêm túc như học sinh bị phạt.

Cô thấy lạ, không biết Mạc Tử đang chơi trò gì mà nguy hiểm vậy. Bước thêm vài bước nhìn bạn mình hỏi: "Cái gì vậy Mạc Tử, chẳng lẽ cậu gặp quỷ à".

Giang Y Linh vô tâm vô phế nói đùa rồi cười nhìn theo hướng ánh mắt của Mạc Tử. Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông to cao đang ngồi trên sofa, chăm chú nhìn hoa lan của cô thì cô há miệng.

Cùng lúc đó hắn cũng quay lại nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau, cô nhìn hắn một cách ngạc nhiên, hắn nhìn cô với cặp mắt vô cảm, cười như không cười.

Còn Mạc Tử thì đang nở hoa trong lòng vì có người đến cứu mình.

Mạc Quân Ngôn thấy mình một lần nữa được làm quỷ, trong lòng chẳng để ý lắm.



Nhìn cô gái trước mặt hắn, nhớ đến người mình đυ.ng phải lúc nãy trên đường.

Thì ra là cô ta.

Nhưng hắn cũng chẳng nhìn lâu vì đối với người như Mạc Quân Ngôn thì thứ hắn không thiếu nhất chính là tiền và gái đẹp. Nhưng cô gái này lại khiến hắn nhìn lâu hơn một chút, xong lại quay đâu nhìn chậu lan bên cửa sổ

Nghe thì như hắn rất lăng nhăng nhưng không hề, xung quanh Mạc Quân Ngôn không hề thiếu gái xinh vây lấy hắn, dù không mang danh con trai của Mạc Kiến Quốc hay CEO của Mạc Thị thì dựa vào gương mặt này cũng đủ sát gái.

Với lại từ trước tới nay hắn luôn vô cảm với mọi người kể cả người cha của hắn. Việc hắn đi tìm Mạc Tử là do bị cha ép, ngày nào mẹ cô ta cũng đòi tìm cho bằng được con gái bà ta, khiến cha hắn đau đầu. Và hơn cả là phải tìm ra nó để giải quyết vấn đề mà do người cha tài giỏi gây ra.

Giang Y Linh nhìn Mạc Quân Ngôn nhận ra ngay người mà mình đâm lúc nãy. Mà không, đây không phải vấn đề, cô định hỏi tại sao hắn lại ở trong nhà cô, chả lẽ có quan hệ với Mạc Tử.

Mạc Tử không cho câu hỏi hỏi của Giang Y Linh kịp bước ra khỏi miệng đã nhanh mồm nói: "Tiểu Linh Linh cứu mình" cô chạy tới trốn sau lưng Y Linh.

Còn Giang Y Linh nghe câu nói chẳng có mở đầu, nguyên nhân, kết thúc của Mạc Tử mà mờ mịt. Cứu? Cứu ai? Cứu cái gì?

Nhưng cô chưa kịp suy đoán lung tung thì Mạc Quân Ngôn đã mở miệng nói: "Tôi là anh trai của Mạc Tuyết".