Chương 1: Giấc mơ kì lạ

"Em xin lỗi, em phải đi rồi. Hãy mạnh mẽ sống tiếp... khi... không... có... em."

Tiếng của người con gái đang đứng trước mặt hắn xa dần, Minh Khải vô thức đưa tay để giữ cô gái ấy, nhưng cô gái kia bước đi thật nhanh. Cứ như thể cô ấy muốn vứt bỏ hắn mà đi, có lẽ nào cô cũng giống với ba mẹ hắn, cũng bỏ hắn mà đi sao?

Thật lạ lùng, Minh Khải không thể thấy rõ mặt người con gái ấy, rõ ràng hắn chưa từng yêu người con gái nào, nhưng sao lời nói ấy lại sắc bén đến giống hệt như con dao muốn đâm nát trái tim của hắn. Trong tiềm thức của hắn bất luận ra sao, hắn vẫn muốn giữ lấy cô ấy cho dù có phải chết nhiều lần đi chăng nữa. Minh Khải vẫn luôn miệng nài xin cô ở lại bên hắn.

"Đừng đi mà... anh xin em... đừng đi..."

Minh Khải vẫn chạy theo cô gái ấy, cho đến khi cô ấy dừng lại trên một con dốc cao ở phía dưới là một bờ vực sâu không nhìn thấy đáy, nước mắt của hắn lúc này bắt đầu rơi xuống, hắn vẫn tiếp tục nài xin cô ấy ở lại bên cạnh hắn. Cô gái ấy xoay người lại mái tóc đen dài ngang lưng bị gió thổi bay làm che mất khuôn mặt, cô gái ấy cuối cùng cũng từ dang rộng hai tay chuẩn bị chạy về phía hắn.

"Đùng... đùng..."

Tiếng súng từ phía sau hắn vang lên trong khoảng không gian tĩnh lặng, phía bên ngực phải của cô gái kia có một vết máu do bị đạn bắn, máu bắt đầu chảy ra, do lực bắn đạn mạnh nên cô ấy lùi chân lùi lại một bước, vô tình ngã xuống dưới vực kia. Minh Khải như mất đi lý trí bèn chạy lại, nhảy xuống vực sâu chẳng thấy đáy kia để cứu cô gái ấy. Hắn luôn gọi tên của cô trong vô vọng, còn cô thì nở một nụ cười miễn cưỡng như thể phải chấp nhận kết cục này.

"Uyển Thanh... Uyển Thanh..."

Minh Khải giật mình tỉnh dậy thì thấy khung cảnh mà hắn đang nhìn thấy bây giờ mọi ngóc ngách trong căn phòng đều quen thuộc, nơi đây chính là căn phòng của hắn. Minh Khải có chút mệt mỏi vì những khung cảnh đau lòng lúc nãy, hắn đưa ngón tay ấn vào thái dương xoa nhẹ, rồi thở phào nhẹ nhõm, thì ra đó chỉ là một giấc mơ mà thôi. Hắn đưa tay vuốt lên khuôn mặt anh tú của mình, tự cười cho bản thân mình ảo tưởng thứ tình yêu mà hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến.

Nếu quả thật thì định mệnh cũng sắp đặt cho hắn thứ tình cảm ấy, hắn nhất quyết định sẽ không để mất cô gái ấy giống như trong giấc mơ kia. Tiếng điện thoại vang lên làm xua tan đi sự suy nghĩ của Minh Khải, cần chiếc điện thoại lên hắn mở loa ngoài lên để nghe, đầu bên kia là trợ lý Đức Mạnh là người chuyên phụ trách những hoạt động đối ngoại của hắn trong khoảng thời gian hắn đang làm việc cho công ty của bà ngoại hắn. Vì hôm nay là đầu tháng nên Đức Mạnh đang thông báo những kế hoạch và những hoạt động sắp diễn ra trong tháng.

"Alô! cậu Minh Khải, trong tháng này cậu có những hoạt động như sau. Sáng thứ năm trong tuần này cậu phải đến công ty họp cổ đông hàng tháng, tối thứ sáu tham gia bữa tiệc của tập đoàn EMMY tại New York. Thứ bảy cậu phải tham gia bữa tiệc của tập đoàn L.E.O tại Pari, chủ nhật cậu phải bay về Sài Gòn tham gia tiệc mừng thọ của chủ tịch ở khách sạn Ái Minh, thứ ba...."

Sau khi nghe Đức Mạnh thông báo về lịch trình của tháng, ghi hết lại trong lịch của điện thoại, sau đó quay ra mở máy tính lên nhìn vào biểu đồ và slide thuyết trình dự án mới mà nhóm bộ phận phát triển của công ty đang làm. Hai tiếng ngồi nghe những kế hoạch trong tháng và lịch trình của công ty trong tháng, sau khi kết thúc Đức Mạnh vẫn không quên dặn dò Minh Khải.

"Trước khi chuẩn bị diễn ra sự kiện tôi sẽ nhắc cho cậu, còn về dự án chúng tôi đã triển khai dự án phòng các bước khác nữa, nếu có vấn đề thì liên hệ với tôi, đối sách tôi sẽ gửi email ngay cho cậu. Không còn gì nữa tôi xin phép tắt máy trước."

Minh Khải nhìn vào bản tư liệu hiện đầy đủ các con số, trong bộ não của hắn bắt đầu nhảy lên các con số tính toán thì phát hiện ra lỗi hỏng của bản thống kê số liệu, liền nói.

"Bản thống kê số liệu này là ai đã làm?"

Đức Mạnh nghe câu hỏi của Minh Khải cảm giác biết có điều gì đó đã sai sót trong bản dự án. Đức Mạnh liên hỏi ngay hắn.

"Là Thắng phòng dự án phát triển, anh ta là nhân viên đã làm bảng thống kê này. Có chỗ sai sao?"

Minh Khải hỏi tiếp thông tin về người tên Thắng.

"Anh ta là người như thế nào, vào công ty từ lúc nào?"

Đức Mạnh có chút ngỡ ngàng khi thấy Minh Khải muốn biết thông tin cụ thể của tên Thắng này. Vì đã có một vài lần hắn có hỏi đến thông tin của tên nhân viên nào đó nên y như rằng khoảng thời gian sau có vấn đề bị sa thải, thật xui xẻo khi bị hắn ta nhìn trúng một lỗi nhỏ, không biết hắn ta tính làm gì với tên Thắng đó. Đức Mạnh dường như đã hiểu ý hắn nên tiếp tục nói thêm một vài câu thông tin của tên Thắng kia, sau đó cúp máy ngay lúc đó.